Thẩm Đường Châu - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 19:40:51
Lượt xem: 4,105

Có một ngày ban đêm ta bị ma ma lay dậy mặc y phục quy quy củ củ, mặc xong y phục ta cũng tỉnh hẳn rồi, ta hỏi ma ma làm sao vậy?

 

Ma ma nói: "Không có gì, chính là hoàng thượng nhớ người, tuyên người đến nói chuyện một chút."

 

Ta vốn có chút tức giận, nhưng nghĩ đến hoàng thượng bá bá ta liền không tức giận nữa.

 

Bởi vì nương ta nói, ông ấy là một hoàng đế tốt, chỉ là ông ấy bệnh rồi, chúng ta cần phải chăm sóc ông ấy.

 

Nếu ông ấy muốn nói chuyện với ta, vậy thì ta liền chiếu cố ông ấy một chút vậy!

 

Lúc ta đến đại điện của hoàng thượng, ta nhìn thấy cha ta.

 

Ta muốn bổ nhào đến để ông ấy ôm ôm ta, Lý công công liền chắn trước mặt ta, hắn nói:

 

"Thẩm tiểu thư, đi theo ta đi, hoàng thượng đang đợi ngươi."

 

Nếu hoàng thượng đang đợi ta, vậy ta liền đi nói chuyện với ông ấy xong sẽ quay lại tìm cha, bảo ông ấy đưa ta về nhà, thuận tiện còn có thể nói cáo biệt với hoàng thượng bá bá.

 

Sắc mặt hoàng thượng bá bá thoạt nhìn còn đỏ hơn trước đây, hôm nay ông ấy thật dễ nhìn.

 

Ông ấy nhìn thấy ta, sau đó gọi ta qua. Ngài nói chuyện với ta rất nhiều, nói ta là một đứa trẻ tốt, bảo ta chăm sóc Châu Thuấn, còn bảo ta không được ủy khuất chính mình.

 

Ông ấy và ta nói rất nhiều rất nhiều. Nhưng chỉ nói vài câu với Châu Thuấn, bảo hắn nhất định phải làm một hoàng đế tốt. 

 

Mỗi người trong điện đều rất bi thương, ta cũng rất buồn.

 

Sau đó hoàng thượng bảo chúng ta ra ngoài, chỉ để hoàng hậu ở lại, Châu Thuấn dắt ta ra khỏi đại điện.

 

Châu Thuấn nắm tay ta, chúng ta ở ngoài đại điện chờ rất lâu rất lâu.

 

Lúc trời sắp tờ mờ sáng, hoàng hậu nương nương lảo đảo ra ngoài, nàng nói:

 

"Hoàng đế, băng hà rồi!"

 

Người bên ngoài đại điện đều khóc rồi, ta cũng khóc.

 

Châu Thuấn không khóc, nhưng hắn nắm tay ta rất chặt.

 

Sau đó có tiếng chuông truyền đến, hoàng hậu nương nương té xỉu rồi, đại điện loạn thành một đoàn.

 

Ta không nhớ ta là thế nào được ma ma dắt về nữa.

 

Ta ở trong tẩm điện đợi rất nhiều rất nhiều ngày. Ngẫu nhiên có cung nhân vội vội vàng vàng ngang qua người ta. Qua một trận này, mọi người thoạt nhìn cuối cùng cũng không còn vội vàng như vậy nữa.

 

Ta rốt cục nhìn thấy Châu Thuấn và hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu nương nương phải rời khỏi tẩm điện hiện tại, nàng phải rời khỏi Trường Xuân Cung. Nhưng nàng hình như không dự định dẫn ta theo.

 

Bởi vì nàng nói: "Nhĩ Nhĩ, con vẫn luôn ở tại Trường Xuân Cung này được không?" 

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

Ta cảm thấy hoàng hậu nương nương chắc chắn là đang đùa với ta, ta mới năm tuổi rưỡi a! Thật sự thích hợp sao?

 

Sau đó ta thật sự một mình ở tại Trường Xuân Cung. Ngày tháng ta một mình ở Trường Xuân Cung, ta nửa đêm thường xuyên mơ thấy nương, nàng đắp chăn cho ta, khen ta là đứa trẻ tốt. 

 

Sau đó ta liền bắt đầu mỗi ngày ba điểm một đường, sáng sớm đã rời giường tới thỉnh an thái hậu ở Trường Thọ Cung, sau đó ở Trường Thọ Cung học quy củ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tham-duong-chau/chuong-3.html.]

Tiếp đó tính toán thời điểm thái hậu và Châu Thuấn hạ triều, ta liền đi cung điện của hoàng đế bên cạnh Trường Xuân Cung đợi thái hậu và Châu Thuấn cùng nhau ăn cơm. Sau đó bọn họ liền bắt đầu bận rộn chuyện quốc gia đại sự, ta liền bắt đầu pha trò chọc cười.

 

Ừm! Hoàng hậu nương nương bây giờ là thái hậu nương nương rồi, còn Châu Thuấn hiện tại là hoàng đế.

_______

Hoàng hậu nương nương làm thái hậu năm thứ năm, ta mười tuổi rồi! 

 

Ta vẫn là mỗi ngày ba điểm một đường, pha trò chọc cười.

 

Hôm nay lúc ta đang pha trò, Châu Thuấn đột nhiên nâng cao giọng nói với thái hậu: 

 

"Nếu mẫu hậu đều cảm thấy như vậy không đúng, vì sao không cho phép con tra rõ." 

 

Ta dựng thẳng lỗ tai nhỏ bát quái của ta lên, còn chưa nghe thấy gì, thái hậu liền nói:

 

"Nhĩ Nhĩ à, hôm nay học đến đây thôi, con về trước đi."

 

Tuy rằng muốn nghe, nhưng mạng chó quan trọng hơn.

 

Bởi vì bình thường thái hậu không muốn để ngươi nghe những gì ngươi nghe thấy, sẽ đánh mông.

 

Trước đây, có người nghe lén thái hậu nói chuyện, liền bị chém đầu! 

 

Sập tối, ta thoải mái nằm trên ghế thái phi xem chuyện xưa của ta, Trương ma ma bên cạnh thái hậu đến rồi, trong tay còn mang theo một hộp cơm.

 

Ta nhìn thấy phối trí quen thuộc này, trong bụng hiểu rõ. Mỗi lần Châu Thuấn và thái hậu cãi nhau xong, đều không ăn cơm, mỗi lần đều là ta đi đưa cơm.

 

Lúc ta cầm hộp cơm tới ngoại điện, không nhìn thấy Châu Thuấn đâu cả, ta đem hộp cơm đặt lên bàn, chuẩn bị đi nội điện tìm hắn.

 

Hắn chắc chắn không ra ngoài, bởi vì Ninh công công vẫn đang ở bên ngoài a!

 

Nội điện một mảnh tối đen, ta gọi tên Châu Thuấn, không ai để ý ta, ta muốn thắp sáng đèn cầy chút. Châu Thuấn đột nhiên lên tiếng:

 

"Không cần thắp."

 

Dọa ta một trận, ta theo tiếng nói qua đó, hắn đang ngồi xổm bên giường.

 

Ta đi qua ngồi xổm đối mặt với hắn, đầu hắn dựa lên vai ta nói:

 

"Thẩm Đường Châu, không được nhìn." 

 

Ta vỗ vỗ lưng hắn nói: "Châu Thuấn, ta ôm ôm liền không buồn nữa rồi." 

 

Lúc ta còn đang đắm chìm trong tình yêu của chính mình, Châu Thuấn đột nhiên gỡ ta ra nói:

 

"Thẩm Đường Châu, ngươi sắp xiết chết ta rồi!"

 

Ta thật muốn khâu miệng hắn lại. Hắn nhìn ta, lại khôi phục vẻ bình thản cao quý thường ngày, trở mặt thật nhanh a.

 

Chẳng lẽ nói đây là công việc bắt buộc của mỗi hoàng đế?

 

Ta đứng dậy duỗi duỗi đầu gối nói: "Ra ngoài ăn cơm đi, ta sắp đói chết rồi." 

 

Không sai! Tẩm điện của ta không có phòng bếp nhỏ, mỗi lần bọn họ cãi nhau, Châu Thuấn không ăn cơm, ta cũng không thể ăn cơm.

 

Ta có lúc thật sự muốn quất Châu Thuấn. Nhưng ta không dám, bởi vì hắn là hoàng đế.

Bình luận

14 bình luận

  • Ơ tác giả chắc muốn độc giả đấm ngực dậm chân đây. Đang hay thì hết vẫn còn khúc mắc sao Nữ9 lại đc chọn vào cung..

    Lientran 4 ngày trước · Trả lời

    • Vì tính tình phù hợp để vào cung, ngoan ngoãn hiểu chuyện, Hoàn Hoàn thì hơi trầm lặng, giống cha

      Tiểu Lạc Lạc 3 ngày trước · Trả lời

  • hay, đọc không dừng được luôn

    Giai ham đam 4 ngày trước · Trả lời

  • Thật nhẹ nhàng, vậy mà đọc liền tù tì tới hết, vẫn thấy thiếu cảnh làm hoàng hậu, sinh thái tử

    Luna 1 tuần trước · Trả lời

  • Ủa v là end r ấy hả=))?

    Tiểu miêuu 1 tuần trước · Trả lời

  • Mn ơi ở chương cuối Triệu Dụ bảo nu9 đừng tặng trâm nữa, xong đưa 1 cây trâm bảo k phải na9 tặng là sao ạ. Nếu k phải na9 tặng thì sao lúc ấy đưa nu8 làm chi ạ? Ai hiểu đoạn này chỉ mình với.

    Hehe 3 tuần trước · Trả lời

    • Thực ra nam9 biết tâm tư của Triệu Dụ nên cố tình lấy cây trâm của Thái hậu tặng cho Dụ, thái hậu biết nên cảnh cáo không cho Dụ có tâm tư bất chính với na9. Vì là bạn thân của vk nên anh ta không dám nói thẳng nên cố tình làm vậy để thái hậu xử lý hộ, cuối cùng Dụ cũng hiểu ý khi na9 tặng cây trâm này cho mình cũng nghĩa cảnh cáo nên mới nó k phải na9 tặng để nữ9 đỡ hiểu lầm tâm ý của na9

      Tiểu Lạc Lạc 3 tuần trước · Trả lời

    • Đã được khai sáng ạ. Cảm ơn Lạc Lạc.

      Hehe 3 tuần trước · Trả lời

  • ước gì có ngoại truyện huh

    mymy 4 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn Lạc Lạc, truyện hay lắmmm

    Hamie 1 tháng trước · Trả lời

  • Tác giả ơi lm ơn viết ngoại truyện đi mà

    Linh 2 tháng trước · Trả lời

  • xin tác giả hãy ra thêm ngoại truyện đi ạ khẩn xin tác giả luôn đó

    hà linh 2 tháng trước · Trả lời

Loading...