Thẩm Đường Châu - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:20:47
Lượt xem: 3,777

Ta hỏi nàng: "Hôm qua, sao muội lại đến?"

Nàng dừng một chút sau đó chỉ chỉ ngực mình, ta nói: "Song sinh tâm linh tương thông?"

Nàng tự hỏi một lát rồi bật cười, mỉm cười gật đầu.

Mỗi lần Hoàn Hoàn rời khỏi cửa sổ chỗ ta, Châu Thuấn sẽ tiến lên, lần nào cũng hỏi ta có khó chịu không. Lúc bắt đầu ta còn có tâm tình trả lời hắn ta không khó chịu, nhưng khi đến lần thứ mười hắn hỏi ta có khó chịu không, ta lựa chọn đóng cửa sổ mặc kệ hắn. Sau đó hắn liền lên xe ngựa ngồi chung với ta. Dù sao xe ngựa cũng lớn như vậy, tùy hắn vậy.

Buổi chiều hôm sau, chúng ta về tới cổng thành, Hoàn Hoàn chỉ có thể tiễn chúng ta đến đây, bởi vì nàng là tướng quân ở biên quan, không triệu không được phép vào kinh thành.

Đội ngũ tiếp đón thánh giá đã đứng ở cổng thành, đoán chừng ông trời thấy ta ở quốc trường chơi quá vui vẻ rồi, ghen tị ta, sắp xếp hai lần tiết mục ta và Hoàn Hoàn chia tay.

Hoàn Hoàn xuống ngựa đi qua đây, Châu Thuấn dìu ta xuống xe ngựa. Châu Thuấn nói với Hoàn Hoàn:

"Hôm qua ngươi có công hộ giá, muốn được ban thưởng cái gì?"

Hoàn Hoàn hướng về phía sau vẫy tay, nam tử hôm đó bên cạnh nàng liền đi tới, Hoàn Hoàn viết viết vẽ vẽ gì đó lên tay hắn.

Sau đó nam tử kia nói: "Bẩm hoàng thượng, Thẩm tiểu thư muốn mỗi tháng đều có thể tặng đồ cho Thẩm Đường Châu tiểu thư."

Ta muốn nhắc nhở Hoàn Hoàn ta không cần những thứ này! Bảo hắn thăng quan cho nàng a! Tâm linh tương thông của song sinh vào thời khắc mấu chốt lại mất tác dụng rồi.

Châu Thuấn suy nghĩ rất lâu, nói: "Chỉ có thể ba tháng tặng một lần, đồ vật đều phải qua tay."

Hoàn Hoàn chắp tay hành lễ. Nàng giơ tay sờ sờ đầu ta, ấm áp giống như tay cha vậy. Sau đó ta thật sự không nhịn được, bổ nhào vào ngực nàng, ta nhờ nàng nói với cha nương, ta rất tốt, bảo họ không cần lo lắng cho ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tham-duong-chau/chuong-12.html.]

Ta lên xe ngựa phất tay với nàng, nàng mỉm cười nhìn ta. Hoàn Hoàn xoay người lên ngựa, xe ngựa tiến về phía trước ta cũng không buông mành xuống, ta vẫn có thể nhìn thấy Hoàn Hoàn.

Hoàn Hoàn đột nhiên vươn tay phải ra, còn cởi áo choàng.

Tay phải và trên cổ mang đầy vàng bạc trang sức ta tặng nàng, kim quang lấp lánh, sáng đến nỗi mắt ta có chút đau đớn. Sáng đến nỗi nước mắt ta không ngừng rơi xuống, Châu Thuấn đưa tay sờ đầu ta. Ta đã nói ta là cô nương có tiền nhất kinh thành rồi mà!

Xem những lễ vật của ta đi, không ai không thích cả, không thích cũng hết cách, ta chỉ có những thứ này thôi. Ta bỏ tay Châu Thuấn ra, cảm khái nói: "Ngươi nói xem, làm sao lại có nữ nhân giống như Hoàn Hoàn, nàng vĩnh viễn kiên cường như vậy, ánh mắt vĩnh viễn kiên định, cả người sức mạnh dùng không hết, cười lên lại vô cùng rực rỡ."

Châu Thuấn nhìn ta muốn nói gì đó, cuối cùng nửa đường cho xe ngựa dừng lại, Châu Thuấn xuống xe, một lúc sau lại cầm một gói đồ lên. Ta hỏi hắn là cái gì, hắn nói là hạt dẻ bơ, ta vén rèm lên, tửu lâu vẫn tên là tửu lâu Xuân Ý, địa phương lại thay đổi rồi, tửu lâu thoạt nhìn càng to, càng khí phái hơn.

Châu Thuấn đưa hạt dẻ bơ cho ta, ta nhìn nhìn hắn, sau đó nhận lấy nói: "Châu Thuấn, cảm ơn ngươi."

Hắn nhếch mày hỏi ta cảm ơn cái gì.

Bảo Hoàn Hoàn tới bồi ta này, dậy ta cưỡi ngựa này, phá cung quy cho Hoàn Hoàn tặng đồ vào cung này, mua hạt dẻ bơ cho ta này... còn có nhiều lắm.

Ta nói: "Nhiều lắm."

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Rất nhanh liền tới cổng hoàng cung rồi, chúng ta phải đổi xe ngựa mới về cung điện. Ta đứng dậy chuẩn bị xuống xe ngựa, Châu Thuấn nắm chặt cổ tay ta nói: "Thẩm Đường Châu, lần sau đừng nói cảm ơn, có được không?"

Nói xong hắn liền xuống xe ngựa trước, lưu lại ta một mình suy nghĩ bay loạn, không nói cảm ơn thì nói cái gì? Nói ngươi làm không tồi, đều là việc ngươi nên làm sao?

Đợi tới khi ta xuống ngựa, cũng chỉ nhìn thấy góc áo bay tán loạn của thiếu niên cưỡi ngựa rời đi.

 

Bình luận

14 bình luận

  • Ơ tác giả chắc muốn độc giả đấm ngực dậm chân đây. Đang hay thì hết vẫn còn khúc mắc sao Nữ9 lại đc chọn vào cung..

    Lientran 4 ngày trước · Trả lời

    • Vì tính tình phù hợp để vào cung, ngoan ngoãn hiểu chuyện, Hoàn Hoàn thì hơi trầm lặng, giống cha

      Tiểu Lạc Lạc 3 ngày trước · Trả lời

  • hay, đọc không dừng được luôn

    Giai ham đam 4 ngày trước · Trả lời

    • Thật nhẹ nhàng, vậy mà đọc liền tù tì tới hết, vẫn thấy thiếu cảnh làm hoàng hậu, sinh thái tử

      Luna 1 tuần trước · Trả lời

      • Ủa v là end r ấy hả=))?

        Tiểu miêuu 1 tuần trước · Trả lời

        • Mn ơi ở chương cuối Triệu Dụ bảo nu9 đừng tặng trâm nữa, xong đưa 1 cây trâm bảo k phải na9 tặng là sao ạ. Nếu k phải na9 tặng thì sao lúc ấy đưa nu8 làm chi ạ? Ai hiểu đoạn này chỉ mình với.

          Hehe 3 tuần trước · Trả lời

          • Thực ra nam9 biết tâm tư của Triệu Dụ nên cố tình lấy cây trâm của Thái hậu tặng cho Dụ, thái hậu biết nên cảnh cáo không cho Dụ có tâm tư bất chính với na9. Vì là bạn thân của vk nên anh ta không dám nói thẳng nên cố tình làm vậy để thái hậu xử lý hộ, cuối cùng Dụ cũng hiểu ý khi na9 tặng cây trâm này cho mình cũng nghĩa cảnh cáo nên mới nó k phải na9 tặng để nữ9 đỡ hiểu lầm tâm ý của na9

            Tiểu Lạc Lạc 3 tuần trước · Trả lời

          • Đã được khai sáng ạ. Cảm ơn Lạc Lạc.

            Hehe 3 tuần trước · Trả lời

        • ước gì có ngoại truyện huh

          mymy 4 tuần trước · Trả lời

          • Cảm ơn Lạc Lạc, truyện hay lắmmm

            Hamie 1 tháng trước · Trả lời

            • Tác giả ơi lm ơn viết ngoại truyện đi mà

              Linh 2 tháng trước · Trả lời

            • xin tác giả hãy ra thêm ngoại truyện đi ạ khẩn xin tác giả luôn đó

              hà linh 2 tháng trước · Trả lời

            Loading...