Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thẩm Dao - 8

Cập nhật lúc: 2024-08-18 21:46:06
Lượt xem: 142

Tổng giám đốc Thẩm cũng rất ngạc nhiên: “Tôi không biết cậu ta.”

Nhân viên HR cố gắng giúp ông nhớ lại: “Nghe cách anh ta nói chuyện, còn gọi là bác, liệu có phải bạn trai của Thẩm Dao không?”

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Tổng giám đốc Thẩm lập tức phủ định: “Không thểnào, Dao Dao vừa mới chia tay người yêu.”

Nhân viên HR yên tâm hơn, quyết định xử lý một cách công bằng, sẽ dựa trên năng lực thực tế của Triệu Hạo để quyết định liệu có chấp nhận anh ta hay không.

Bước vào phòng họp, nhân viên HR bắt đầu phỏng vấn Triệu Hạo, sau một số câu hỏi thông thường, cô bắt đầu hỏi anh ta một vài câu về chuyên môn.

“Mutex và semaphore khác nhau ở điểm nào?

“Lập trình đa luồng là gì?

“Giả sử bạn có một ứng dụng C đơn luồng liên tục bị lỗi, nhưng không bao giờ lỗi ở cùng một chỗ. Bạn nghĩ nguyên nhân nào có thể dẫn đến việc này?”

Các bạn ạ, nếu Triệu Hạo mà biết những điều này, thì anh ta đâu cần phải dùng mọi cách làm rể nhà giàu?

Vì vậy, sau khoảng mười phút ngượng ngùng và im lặng, Triệu Hạo đã ngăn nhân viên HR hỏi tiếp câu tiếp theo.

Anh ta ra hiệu với nhân viên HR: “Cô nên xem lại bản lý lịch của tôi.”

Nhân viên HR ngơ ngác: “Tôi đã xem qua bản lý lịch của anh khi nộp đơn trực tuyến rồi.”

Triệu Hạo, dùng ánh mắt đầy ẩn ý, đẩy bản lý lịch giấy đã được in của mình qua.

---

"Tôi nghĩ cô nên xem lại lần nữa thì hơn."

Nhân viên HR chắc hẳn đang rất bối rối, không hiểu trong bản lý lịch sơ sài của Triệu Hạo còn giấu chiêu trò gì, nhưng nếu anh ta tự tin đến mức như vậy cô đành mở ra xem lại lần nữa.

Trang đầu tiên, vẫn như cũ không có gì thay đổi.

"Cô mở trang thứ hai đi." Triệu Hạo cười đầy ẩn ý.

Nhân viên HR lật sang trang thứ hai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tham-dao/8.html.]

Tôi và Tô Dạng trong phòng giám sát cười phá lên.

Triệu Hạo đã in ảnh chụp thân mật của mình và Thẩm Miên Miên lên trang thứ hai của bản lý lịch.

HR nhìn tờ giấy, in hình khuôn mặt hai người. Sau đó ngẩng đầu lên, nhìn Triệu Hạo với vẻ hoang mang.

Triệu Hạo nở nụ cười tự tin kiểu “Giờ thì cô hiểu rồi chứ” với cô ấy.

Tôi nghĩ rằng, trong suốt sự nghiệp của mình, HR chưa bao giờ gặp phải tình huống kỳ quái như thế này.

Cô ấy im lặng trong hai phút, cuối cùng với phong thái rất chuyên nghiệp, cô nói với Triệu Hạo: "Tôi nghĩ rằng cuộc phỏng vấn của chúng ta có thể kết thúc rồi."

HR chỉ muốn nhanh chóng đuổi kẻ điên này ra khỏi đây, nhưng Triệu Hạo lại nghĩ rằng cô ấy đã ‘hiểu chuyện’ và biết phải làm như thế nào với vị con rể nhà giàu như anh ta. 

Anh ta đứng lên, vui vẻ bắt tay với HR: "Được, vậy tôi sẽ đợi tin tốt về việc nhận việc. À, tổng gói lương hàng năm là bảy trăm nghìn đúng không? Có thể nào ngoại lệ nâng cao hơn một chút cho tôi không?"

HR lần này thật sự không biết phải nói sao.

Tôi và Tô Dạng trong phòng giám sát cười đến mức suýt ngất.

Khi chúng tôi rời đi thì gặp mặt Triệu Hạo.

Anh ta nhìn chúng tôi, nở một nụ cười nhẹ: "Đến phỏng vấn à?"

Tô Dạng vừa xem được màn kịch quá đặc sắc, nên nhất thời chưa kịp nhập vai, biểu cảm nhìn anh ta như kẻ ngốc còn chưa kịp thu lại, khiến Triệu Hạo cảm thấy không vui.

Triệu Hạo ngay lập tức cười lạnh: "Tốt nhất là cô nên đối xử lịch sự với tôi, nếu không việc cô có qua phỏng vấn hay không, con chưa chắc chắn đâu."

Tô Dạng mỉa mai: "Cậu không phải cũng đến phỏng vấn sao?"

Triệu Hạo nhếch miệng: "Tôi và các cô có thể giống nhau sao?"

Anh ta vắt chiếc túi lên vai, hiên ngang bước đi ra khỏi cửa.

Tôi và Tô Dạng nhìn theo bóng lưng anh ta, sau đó hiểu ý nhìn nhau.

Hừm, vở kịch diễn đến đây chắc là sắp đến đoạn cao trào rồi.

Loading...