Chạm để tắt
Chạm để tắt

Thái Tử Đạo Mạo - 3

Cập nhật lúc: 2024-08-04 20:19:54
Lượt xem: 80

3

 

Sau chuyện lần trước, ta luôn tìm cớ cố ý tránh xa Thẩm Túc, trước đây chỉ cần mở mắt ra thì ta đến Đông cung 800 lần, giờ đây đến một lần cũng chẳng thò nửa bước vào cửa.

 

Cung nữ tùy thân bên cạnh ta tên Tùng Tuyết, khi biết chuyện nàng ta lập tức sốc đến mức không nói nên lời nào cả. Trong điện, Tùng Tuyết đang chải tóc cho ta, tọc mạch:

 

“Công chúa, người với Thái tử điện hạ dạo này giận dỗi gì nhau à?”

 

“Không phải, làm sao ta lại giận dỗi hoàng huynh được cơ chứ?”

 

"Vậy... công chúa...”

 

Tùng Tuyết im lặng một lúc, giọng điệu đột nhiên trở nên kích động:

 

“Đừng nói là... người đang chơi chiêu lạt mềm buộc chặt, ngủ đông chờ thời điểm để hạ gục Thái tử ngay lập tức sao?”

 

Chính bởi vì những hành động quá phận trước đây của ta, hiển nhiên nàng không tin là ta dễ dàng từ bỏ như vậy.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thai-tu-dao-mao/3.html.]

Thẩm Túc chắc chắn cũng sẽ không tin, Tùng Tuyết không tin, có lẽ ngoại trừ ta sẽ chẳng có ai tin cả.

 

Thật là quan ngại.

 

4

 

Điều ta không ngờ tới là, thay vì đi tìm Phượng Khuynh Thành, Thái tử hắn lại đích thân đến tìm ta.

 

Khi ấy, hắn đang ngồi ung dung thưởng trà trong đại điện, nhìn từ góc độ này, ta có thể nhìn thấy ngôi trán cao, nõn nà như trích tiên của hắn, cả người như phát hào quang chói lòa, lông mi dài thướt tha như cánh liễu, nửa bên má bóng loáng không tỳ vết như một thần tiên quyến tử trong tranh thủy mặc. Bàn tay mảnh khảnh cầm bút viết gì đó lên tờ giấy.

 

Ta chợt nhớ đến ngày lần đầu tiên, m.á.u liều nhiều hơn m.á.u não ta cưỡng hôn Thẩm Túc. Đó là một buổi chiều đầy nắng chói chang, sau khi dùng bữa trưa ở Đông Cung, ta bị Thẩm Túc tóm lấy.

 

“Đừng nhìn ta nữa, mau tập trung đọc chữ đi.” Thẩm Túc dùng ngón tay gõ nhẹ vào trán ta, nghiêm mặt dạy dỗ.

 

"Vâng."

 

Có lẽ ta đang trong thời kỳ phản nghịch, đang nổi m.á.u làm loạn trong người, cái gì càng cấm thì càng điên cuồng làm trước đã đã. Ta ngày càng u mê nhìn chằm chằm vào mặt củaThẩm Túc, có thể nói là không hề rời mắt đi một tí nào.

 

Thẩm Túc vô lực chẳng biết làm gì, mấy câu nói mà hắn thốt ra lúc này ta lại không thể nghe rõ. Vì ta đây còn đang bận thèm thuồng đôi môi căng mộng đang đóng mở của hắn.

 

Thẩm Túc từ khi sinh ra đã cực kỳ ưu tú, da trắng như tuyết, môi đỏ như son khiến lòng người ngứa ngáy không chịu nổi. Ta vô thức nuốt vài ngụm nước bọt, trong lòng trồi lên sắc dụck kêu gào muốn xâm phạm hắn, muốn đè hắn xuống làm bậy ngay.

Loading...