Thà Làm Ngọc Nát - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:06:46
Lượt xem: 4,935

Đại phu nhân cho ta một bộ quần áo nửa mới, đó là quần áo người khác mặc cũ không dùng nữa, tuy không vừa vặn nhưng cũng tạm được.

Ta cứ như vậy, theo Tiết Kim Chi, được đưa vào hoàng cung.

Tường cung thật cao.

Trước kia, ta chỉ nhìn từ xa một lần, đến khi thực sự đứng dưới chân tường đỏ, mới phát hiện nó cao như vậy, dày như vậy, như một ngọn núi, không giận mà uy, nhìn xuống ta.

Lần đầu vào cung, ta thấy gì cũng mới lạ, thái giám có làn da trắng hơn cả phụ nữ, cung nữ trang điểm diễm lệ, còn có thuỵ thú trên mái nhà sáng lấp lánh.

Cha ta khi còn trẻ, từng là mưu sĩ của Hoàng đế, theo ngài cùng nhau đánh giang sơn, lại yểu mệnh, vì vậy, Hoàng đế đối xử với Tiết Kim Chi đặc biệt hậu đãi, vừa vào cung đã phong làm mỹ nhân, cùng một tài nhân khác ở cung Tê Hà.

Cung nữ đến đón bọn ta tên là Lâm Lang, rất khách sáo chu đáo, ngay cả với ta, cũng gọi một tiếng tỷ tỷ.

Nàng nhận lấy bọc đồ của ta, hỏi ta: "Tỷ tỷ tên gì?"

Ta do dự một chút, nhìn Tiết Kim Chi, nói: "Ta tên Hoài Ngọc."

Tiết Kim Chi sửng sốt, có chút kinh ngạc, nàng ta nhìn ta, rồi lại dời mắt đi, không muốn để ta phát hiện, chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên, lặp lại lời ta nói: "Ừ, nàng ấy tên Hoài Ngọc."

Lâm Lang gật đầu: "Vậy sau này, ta gọi tỷ là Ngọc tỷ tỷ."

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Ngọc tỷ tỷ, nghe thật dễ nghe, sẽ không còn ai gọi ta là Sửu Nô nữa.

Ta nhìn quanh hoàng cung nguy nga tráng lệ, trong lòng như có một bức tường bị đẩy đổ, rộng rãi và thông thoáng.

Đến cung Tê Hà, Lâm Lang đưa ta đến căn phòng mà ta sẽ ở trong tương lai, lại đến đo kích thước cho ta, nói là sẽ may quần áo.

Ta tò mò hỏi nàng: "Trong cung còn may quần áo cho ta sao?"

"Đương nhiên, trong cung mỗi năm sẽ thưởng bốn bộ quần áo."

Trước kia, ta đều nhặt quần áo người khác không dùng nữa, đây là lần đầu tiên, ta có thể có quần áo của riêng mình.

Ta cúi đầu nhìn quần áo của Lâm Lang, chất liệu rất tốt, kiểu dáng cũng đẹp, ta nghĩ, trong cung thật tốt.

Nhưng cung đình không giống như vẻ bề ngoài tốt đẹp của nó, sự bẩn thỉu của nó chỉ được bọc trong lớp đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tha-lam-ngoc-nat/chuong-11.html.]

Đồ đạc còn chưa sắp xếp xong, cung Tê Hà đã có hai phi tần đến.

Họ nhiệt tình nắm tay Tiết Kim Chi, thân thiết như tỷ muội, một người muốn tặng nàng ta một cung nữ lanh lợi, người kia cũng muốn tặng.

Nhưng theo quy định của cung, cung của mỹ nhân chỉ có thể có ba cung nữ, Hoàng hậu đã cho một người, cộng thêm ta, cộng thêm hai người họ cho, bốn cung nữ, như vậy là vượt quá rồi.

Một phi tần cười tủm tỉm nói: "Cái này dễ giải quyết mà."

Nàng ta chỉ vào ta: "Cô nha đầu này tay chân thô ráp, ta thấy, không phải là người có thể hầu hạ người khác, hay là đuổi nàng ta ra ngoài làm mấy việc thô bỉ đi."

Họ cứ như vậy mà cười rộ lên, khiến cho Tiết Kim Chi không có chỗ đứng, còn cài cắm người của mình vào.

Tiết Kim Chi có ngây thơ đến mấy cũng đã hiểu ra, nàng ta vội vàng, đứng phắt dậy, muốn từ chối.

Nhưng ta nhìn ra, hai phi tần này đều không phải là đèn cạn dầu, Tiết Kim Chi đắc tội với họ, sẽ không có ngày tháng tốt đẹp.

Lùi một vạn bước mà nói, cho dù họ không động được đến Tiết Kim Chi nhưng muốn để ta biến mất thì lại dễ như trở bàn tay.

Ta không muốn có ngày nào đó đang đi trên đường thì đột nhiên mất mạng. Vì vậy, trước khi Tiết Kim Chi mở miệng, ta đã quỳ xuống, cảm ơn hai vị phi tần.

Tiết Kim Chi ngây người nhìn ta, nàng ta dần dần bình tĩnh lại, cũng hiểu ra nàng ta mới đến, ngoài một danh hiệu mỹ nhân thì không có gì cả, cục diện hiện tại, không phải là nàng ta có thể chống lại.

Nàng ta cúi đầu, nở một nụ cười khó coi, nhận lấy hai cung nữ đó.

Ta đeo bọc đồ nhỏ của mình, rời khỏi cung Tê Hà.

Tiết Kim Chi nhìn theo động tác của ta, có lẽ nàng ta muốn nói gì đó với ta nhưng lại không nói ra được, cứ xoắn tay, không nói một lời.

Ta và nàng ta cách nhau một ngọn núi, ngọn núi đó thấp, có thể nhìn thấu lòng nhau, ngọn núi đó cao, không ai có thể vượt qua.

Một lúc lâu sau, Tiết Kim Chi mới thốt ra một câu: "Ngươi yên tâm, ta sẽ đón ngươi về."

Ta nói: "Ừm."

Nàng ta lại lấy ra từ trên giường một bọc đồ: "Ngươi cầm lấy."

Ta mở ra xem, bên trong có một ít bạc, còn có một cây trâm ngọc lan được chôn trong bạc.

Bình luận

3 bình luận

  • Tội nghiệp Hạ Sanh quá :(

    Tia 1 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu còn thắc mắc vì sao ông Tiết đại nhân đối xử tệ với nữ chính thế, sau khi tác giả nói ổng cứu mạng nữ chính cũng không thấy chuyện logic thêm được mấy phần. Bà Đại phu nhân gì đó cũng thế, kiểu hỏi chấm đang yên đang lành phát điên, sợ 🥲 Nói chung còn nhiều điểm hoài nghi.

    Avocado 1 tháng trước · Trả lời

    • Vì mẹ con nữ9 là người của triều trước nên lẽ ra phải bị giế t, nhưng ông cha thương tình nên mang về nhận làm thiếp, đổi lại sự thất vọng của đại phu nhân. Vợ chồng đang yên đang lành thì chồng mang vợ con rơi ở đâu về thì chả điên, ông cha muốn cứu người nhưng có lỗi với vợ, nên để vợ hành hạ mẹ con nữ9, miễn còn sống là được rồi, dù sao vì 2 mẹ con nhà này gđ người ta mới tan nát

      Tiểu Lạc Lạc 1 tháng trước · Trả lời

Loading...