Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tế Thê - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-04 23:30:44
Lượt xem: 241

Tôi siêng năng rót cho Lý phu nhân một tách trà.

 

Bà nhìn thấy chiếc vòng ngọc trên tay tôi, cau mày nói: “Giang Nguyên tặng cho con à?”

 

"Dạ, mẹ Giang đưa cho con."

 

"Để giữ thể diện, con cứ đeo nó trước mặt người nhà họ. Nhưng khi ngủ nhớ cởi nó ra."

 

"Tại sao?"

 

"Năng lượng dương yếu nhất khi con người đang ngủ. Ta nhìn thấy một t.h.i t.h.ể trên viên ngọc này..."

 

Bà chưa kịp nói xong thì nhân viên đã mang tinh dầu vào, bà Lý nhìn thấy người ngoài liền im lặng.

 

Họ điều chỉnh đèn và căn phòng lập tức tối đi.

 

Thật không dễ để tôi hỏi lại vấn đề này.

 

Tôi nằm trên giường trong khi nhân viên thoa serum lên mặt.

 

Trên mặt có chút ngứa ngáy, là do tẩy tế bào c.h.ế.t gây nên sao?

 

Không, tôi mới làm sạch da hai ngày trước. Nhân viên spa của tôi biết rằng tôi có làn da nhạy cảm và chỉ làm sạch mỗi tuần một lần.

 

Tôi không biết tại sao, nhưng giác quan thứ sáu cảnh báo tôi không được mở mắt.

 

Trong căn phòng tối mờ, tôi cẩn thận nheo mắt lại, nhưng tôi thoáng thấy bóng người trên tường.

 

Đó là một cái bóng mảnh khảnh đứng ở đầu giường, nhìn xuống tôi.

 

Tôi không dám ngước lên, nhưng cái bóng đã cúi đầu xuống và tiến gần đến mặt tôi.

 

Mặt của cái bóng toàn là những cái hốc tối tăm.

 

Cảm giác đau nhức trên mặt tôi là do nó cúi đầu xuống và mái tóc dài của nó chạm vào mặt tôi.

 

Khi vô cùng sợ hãi, tôi lại không thể di chuyển.

 

Tôi sững người, thậm chí không dám nuốt nước bọt, nắm chặt lấy ga trải giường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/te-the/chuong-3.html.]

"Tiểu Chí? Con sao vậy?"

 

Tôi chợt mở mắt ra, đôi mắt chợt trắng bệch.

 

Bà Lý lo lắng nhìn tôi:

 

“Nhân viên chỉ hỏi con dùng tinh dầu gì, hỏi ba lần con cũng không trả lời.”

 

Lúc này tôi mới nhận ra lưng mình ướt đẫm mồ hôi lạnh.

 

"…con không sao."

 

Có lẽ đó chỉ là một cơn ác mộng.

 

Thấy tôi nói thế, sắc mặt bà Lý trở nên nghiêm túc, bà lấy một cái túi nhỏ trên người đưa cho tôi:

 

"Đây là bùa bình an ta tự làm. Con hãy đeo nó trên người để giữ an toàn cho bản thân."

 

Tôi cầm lấy và cảm thấy cảm giác lạnh trong cơ thể đã tan đi khiến cơ thể dễ chịu hơn rất nhiều.

 

Sau khi lên xe, bạn thân Tiểu Nhã đã gửi cho tôi một link:

Trà Sữa Tiên Sinh

 

“Cậu xem, trên mạng hai ngày nay tràn ngập tin tức về đám cưới của cậu và Giang Nguyên.”

 

Tôi mở link và tiêu đề là:

 

[Thật đáng sợ, Giang gia thật sự không có tế người chứ?]

 

Hóa ra sau cuộc trò chuyện trực tiếp đó, cư dân mạng bắt đầu bàn tán về cuộc sống hàng ngày của Giang Nguyên và tôi, câu chuyện ngày càng trở nên bí ẩn.

 

Họ nói ngày cưới của chúng tôi là vào ngày Rằm tháng Bảy âm lịch.

 

Họ nói tuy những bộ phim tôi đóng đều lộn xộn các thể loại nhưng đều do Giang gia đầu tư, nghĩa là anh ấy đã để mắt đến tôi từ rất lâu rồi.

 

Họ còn nói rằng mặt tiền của ngôi biệt thự mà Giang Nguyên tặng cho tôi trông giống như một chiếc hương án, có ba đài thắp hương.

 

Khi tôi quỳ xuống dâng trà, trên tay bố mẹ anh chẳng có gì ngoài những tách trà.

 

Ngoài ra còn có một chiếc bát trà trắng trơn cũ kỹ được đặt ở phía sau, không tương thích với màu đỏ tươi tràn ngập màn hình.

 

Họ nói đó là trà của thê thiếp dâng cho vợ cả.

Loading...