Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tễ hữu Nghi An - 8 (END)

Cập nhật lúc: 2024-09-15 08:38:54
Lượt xem: 447

Trưởng công chúa Phúc Dương hung tợn nhìn ta.

 

“Ha ha, ngươi thật đúng là cả tin. Vị đại sư kia cũng là phụ thân ta cố ý tìm tới, phụ thân ta chỉ có mấy ngày không để ý tới ngươi, ngươi liền tìm người làm tà pháp. Chúng ta chỉ là tương kế tựu kế mà thôi, Trưởng công chúa ngươi phải sống thật tốt nha, sống để nhìn thấy thiên hạ này chính là của Lý gia chúng ta.”

 

Trưởng công chúa Phúc Dương tức giận chỉ muốn cắn người, nhưng cố mãi cũng chỉ ngã xuống giường.

 

“Phụ thân, phần còn lại giao cho phụ thân xử lý.”

 

Lý Nhược Thanh tràn ngập hận ý nhìn Trưởng công chúa Phúc Dương. Năm đó khi ông cùng Nhược Tuyết thành hôn, Trưởng công chúa Phúc Dương sai người bắt cóc Nhược Tuyết. Nhược Tuyết thiếu chút nữa xảy ra chuyện, cũng may ông kịp thời chạy đến cứu Nhược Tuyết về.  Thế nên, mọi chuyện ngày hôm nay chính là báo ứng mà Trưởng công chúa Phúc Dương phải chịu.

 

Ta ra khỏi phòng của Trưởng công chúa, đi vào phòng ngủ của tiểu muội. Tạ Tễ đã chờ ta ở đó từ lâu.

 

“Tạ Tễ.” Ta ôm lấy Tạ Tễ.

 

Trước khi tiến cung, Tạ Tễ đã tới tìm ta. Chàng nói nói chàng sẽ giúp ta, cho nên chàng xung phong đi ra chiến trường, đổi mạng lấy quân công. Rất nhanh chàng giành được chiến công, cũng chiếm được quân quyền, hôm nay lại được phụ trách cấm quân.

 

“Nghi An, hãy đợi thêm vài tháng nữa, chúng ta sẽ có thể quang minh chính đại ở cùng một chỗ.”

 

“Được.”

 

10

 

Thời gian năm tháng trôi qua trong nháy mắt, chẳng bao lâu nữa ta sẽ sinh con. Mà giờ phút này, Triệu Duệ ngay cả đứng cũng không vững, chỉ có thể đau ốm nằm ở trên giường.

 

Sau khi đau đớn một ngày một đêm, cuối cùng ta cũng không phụ mong muốn, sinh được một hoàng tử. Đứa nhỏ Tạ Tễ đã sớm chuẩn bị tất nhiên cũng không phát huy được tác dụng.

 

Sau khi đầy tháng, ta ôm đứa nhỏ đi thăm Triệu Duệ. Hiện tại hắn đã gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, vừa cử động dường như muốn gãy rời. Nhưng hắn nhìn thấy ta vẫn rất cao hứng: “Mai nhi, nàng đã đến rồi. Khụ khụ.”

 

Ta nhìn Triệu Duệ như đang nhìn một người ch..ết. Dù sao từ ngày ta bước vào cung, ta đã ngóng trông ngày hôm nay từ rất lâu rồi. Cuối cùng hôm nay cũng đạt được mong muốn, ta lại không biết nên có tâm trạng gì.

 

“Có lẽ ta nên gọi nàng là Nghi An?” Triệu Duệ tự giễu cười nói.

 

Công bằng mà nói, Triệu Duệ khôn ngoan, lanh lợi, cai trị quốc gia cũng rất tốt. Nếu như hắn không hại mẫu thân ta...

 

“Ngươi biết từ khi nào?” Ta hỏi.

 

“Kỳ thật ngay từ đầu ta đã không tin như vậy, nhưng vẫn ôm hy vọng thử một lần, nhỡ đâu có thật thì sao. Nhưng chờ đến khi nàng tỉnh lại lần nữa, ta đã biết trên đời này không có cái gọi là nhỡ đâu, cho nên ta tình nguyện tự mình lừa gạt chính mình. Nghi An, mặc dù nàng rất giống mẫu thân nàng, nhưng Mai Nhi lại không kiên cường được như nàng.”

 

“Ồ, Hoàng thượng đây là đang khen ta sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/te-huu-nghi-an/8-end.html.]

 

“Bây giờ nàng cũng đã được như ý nguyện, khụ khụ, trẫm chỉ cầu nàng một chuyện, có thể chôn trẫm ở bên cạnh mẫu thân nàng được không?”

 

Ta bỗng nhiên có chút không hiểu Triệu Duệ. Rõ ràng hắn cái gì cũng biết nhưng vẫn dung túng, chiều theo ý ta.

 

“Ngươi biết đứa nhỏ này sao?”

 

Triệu Duệ khoát tay, không thèm để ý nói tiếp: “Ta cũng không yêu giang sơn này, thuở nhỏ ta nhận biết bao đau đớn khổ sở, mẫu thân của ta cũng bị Hoàng hậu gi..ết hại. Ta hận bọn họ, ta muốn làm Hoàng thượng cũng là vì để trả thù bọn họ, giang sơn này cuối cùng rơi vào tay ai cũng không sao cả.”

 

Triệu Duệ trị vì hai năm, trắng trợn tàn sát người trong hoàng tộc Triệu thị. Hiện tại hoàng thất đã tàn lụi, cho dù ta có sinh ra công chúa, cũng không thể tìm ra người thừa kế từ các chi khác.

 

“Nàng có thể nhận lời trẫm không?” Triệu Duệ khẩn cầu nhìn ta.

 

“Nếu ngươi thật sự yêu mẫu thân, vì sao phải ép buộc bà?” Ta nhìn thẳng vào mắt Triệu Duệ: “Ngươi chỉ yêu chính mình, chính ngươi đã hại c.h.ế.t bà, làm sao xứng đáng được chôn cất ở bên cạnh bà.”

 

Triệu Duệ kích động phun ra một ngụm máu, cuối cùng thở hắt ra bỏ mạng.

 

Ta chôn Triệu Duệ ở hoàng lăng Triệu thị, dù thế nào đi nữa, hắn cũng là một đế vương. Mà mẫu thân thì đưa về chôn ở phần mộ tổ tiên của Lý gia.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Phụ thân ta xuất gia, hàng đêm tụng kinh gõ mõ, chỉ cầu kiếp sau có thể nối lại tiền duyên với mẫu thân.

 

Còn ta thì ủng hộ, phò tá nhi tử đăng cơ, lại phong Tạ Tễ làm Nhiếp Chính Vương. Vài năm sau, dưới sự thuyết phục của triều thần, ta đăng cơ làm nữ đế. Tạ Tễ vẫn phụ trợ ta như trước. Chúng ta còn sinh được hai hài tử nữa, một trai một gái. Mãi cho đến cuối đời, ta cùng Tạ Tễ hợp táng ở đế lăng, giang sơn Triệu thị cũng đổi thành họ Lý.

 

(--END--)

 

------

GIAN GIAN DÍU DÍU

 

Tác giả: 小夏

Đề cử: Tô Mộc Di

Raw: Là Cà Đây

Nguồn: zhihu

 

Bạn của chồng tôi đã qua đời.

Nửa đêm, vợ anh ấy gọi điện cho chồng tôi nói đường ống nước trong nhà bị vỡ.

Tôi đi theo, mở cửa ra thì thấy cô ấy đang mặc một chiếc áo hai dây gợi cảm, những bộ phận nhạy cảm của cơ thể cứ lấp ló ra ngoài.

Tôi kéo chồng quay người bỏ đi.

Chồng tôi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, hất tay tôi ra: “Cô ấy chỉ nhờ anh đến giúp thôi mà, sao em nghĩ bậy bạ thế ? ” .

Ồ, sao lại thành là lỗi của tôi rồi.

 

Loading...