Tang Lam - Ngàn Dặm - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:56:51
Lượt xem: 1,933

9.

 

Theo thời gian, tác hại của đan hoàn dần dần lộ rõ.

 

Vào một buổi chiều ấm áp, Hoàng Đế đột nhiên ngã quỵ bên bàn án, không thể đứng dậy.

 

Các ngự y trong cung vội vã đến chẩn trị, nhưng chỉ có thể tạm thời duy trì mạng sống cho ông ta.

 

Ngay cả những viên đan hoàn từng hiệu nghiệm trước đây giờ cũng dần mất tác dụng.

 

Vì vậy, Hoàng Đế càng thêm phụ thuộc vào Tam Hoàng Tử, liên tục thúc giục hắn ta tìm kiếm các phương thuốc tiên.

 

Điều này càng làm cho khí thế của phe Tam Hoàng Tử tăng cao.

 

Hắn ta không chỉ hắt hủi Thái Tử trên triều đình mà còn ngang nhiên nắm giữ quyền kiểm soát hoàng cung.

 

Ta bàn bạc với trưởng công chúa rồi quyết định dùng kế "tương kế tựu kế".

 

Ngay hôm sau, trong cung rộ lên tin đồn:

 

"Hoàng thượng muốn truyền ngôi cho Tam Hoàng Tử."

 

Tin đồn này khiến Thái Tử không thể ngồi yên, lén lút tập hợp binh lính chuẩn bị tấn công hoàng cung.

 

Cùng lúc đó, ta lại tiết lộ tin tức về việc thái tử chuẩn bị cướp cung cho Tang Khởi La.

 

Tam Hoàng Tử càng thêm lo lắng, bèn ép buộc Hoàng Đế viết chiếu thư thoái vị trong đêm.

 

Vì quá căng thẳng nên Hoàng Đế ngất đi, không rõ sống chết.

 

Dưới màn đêm đen, ta thả bồ câu đưa tin, ra lệnh cho quân đội bên ngoài thành chuẩn bị tấn công sườn địch.

 

Vẫn không yên tâm, ta liên tục gọi người truyền tin bằng nhiều phương thức khác nhau.

 

Hà Diệp khoác thêm áo cho ta, từ khi nàng ấy biết dã tâm của ta, đã không bao giờ gọi ta là Thái Tử Phi nữa.

 

"Tiểu thư, đêm đã khuya, sương đêm mù mịt, xin người hãy nghỉ ngơi."

 

Ta nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng ấy, lòng tràn đầy hưng phấn.

 

"Hà Diệp, đêm nay ta e rằng sẽ không ngủ được."

 

Giờ Sửu, canh ba, tiếng chuông trong cung vang lên.

 

Bốn mươi lăm tiếng chuông, không nhiều không ít.

 

Khánh Đế băng hà, cả nước chìm trong tang tóc.

 

Ta cùng Thích tướng quân hội hợp đến hoàng cung khi trời vừa hửng sáng.

 

Thái Tử và Tam Hoàng tử vẫn đang giằng co.

 

Ngựa phi vào cửa cung như chốn không người.

 

Xác c.h.ế.t cùng m.á.u tươi vương vãi khắp nơi, kể lại thảm cảnh của cuộc chiến vừa rồi.

 

Tiếng gào thét vang lên từ điện Chiêu Đức, tiếng binh đao va chạm không ngừng.

 

Ta cúi chào Thích tướng quân, lui ra sau, giao việc lại cho người chuyên nghiệp.

 

Chưa đầy nửa canh giờ, Thái Tử và Tam Hoàng tử đã bị khống chế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tang-lam-ngan-dam/chuong-9.html.]

 

Tang Khởi La lại quỳ lạy dưới chân ta.

 

Lúc này, nàng ta không còn vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá như trước, đôi mắt đỏ hoe chất vấn ta.

 

"Tang Lam, vì sao ngươi lại làm vậy? Tam Hoàng Tử đâu rồi?"

 

Hà Diệp ghét bỏ kéo ta ra sau hai bước, không vui nói:

 

"Tiểu thư, cách xa nàng ta một chút, lòng dạ nàng ta không tốt."

 

Tang Khởi La ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt trống rỗng, gào thét đầy cuồng nộ.

 

"Vì sao vận may của ngươi lại tốt như vậy?

 

"Tang Lam, sao ngươi không c.h.ế.t đi! Ta mới là Hoàng Hậu! Ta mới là nữ nhân tôn quý nhất Quốc Khánh này!

 

"Dựa vào cái gì! Ta rõ ràng đã chọn Tam Hoàng Tử, tại sao giờ đây ngươi vẫn là người chiến thắng?"

 

Hôm nay tâm trạng ta tốt, nên kiên nhẫn giải thích cho nàng.

 

"Muội muội thân mến, từ đầu ngươi đã sai rồi, dù ta chọn ai, ta vẫn sẽ chiến thắng.”

 

"Bởi vì kiếp trước kiếp này, ta chưa bao giờ nghĩ đến việc đặt vinh nhục và khát vọng của mình lên vai người khác.”

[Truyện được đăng tải tại MonkeyD - Vui lòng không reup truyện khi chưa có sự cho phép của caconyeudau - Reup mà không có sự đồng ý của team sẽ khiến bạn trở thành kẻ ăn cắp trí tuệ và đánh mất lòng tin của mọi người.]

 

"Điều này, ngươi sẽ không bao giờ hiểu được."

 

Ánh mắt của nàng ta đột nhiên trở nên tàn nhẫn, rút trâm vàng trên đầu ra hung hăng đ.â.m về phía ta.

 

"Vậy thì cùng c.h.ế.t đi!”

 

"Chúng ta lại làm lại, lần này ta nhất định sẽ thắng ngươi!"

 

Đáng tiếc, nàng ta không có cơ hội đó.

 

Thích tướng quân bất ngờ tung một cước đá nàng ta bay ra xa mấy trượng, đau đớn đến mức phải cuộn tròn trên đất không thể đứng dậy.

 

Nàng ta im lặng một lúc, rồi đột nhiên trở nên điên cuồng, cười ha ha.

 

"Tang Lam, ngươi thắng thì thế nào, Thái Tử lắm phi tần, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ bị ghét bỏ! Ta nguyền rủa ngươi thân bại danh liệt, c.h.ế.t không được tử tế!"

 

Ta xoa xoa trán, muội muội này của ta thật ngu ngốc, đến giờ vẫn không nhìn rõ tình thế.

 

"Thái Tử?”

 

"Khởi La, ai nói với ngươi rằng người chiến thắng cuối cùng là Thái Tử?”

 

"Từ hôm nay trở đi, người thống trị đất nước này chính là Chiêu Khánh Trưởng Công chúa."

 

"Còn có một điều nữa …" ta cúi xuống nắm lấy khuôn mặt của nàng ta.

 

"Bây giờ, ngươi nên gọi ta là Đại nhân!"

 

Ta nhẹ nhàng vung tay, nàng ta đột nhiên ngã quỵ xuống đất, đầu va vào vách đá, hôn mê bất tỉnh.

 

Ta từ từ tiến đến, lại một lần nữa ngồi xổm trước mặt nàng ta.

 

“Muội muội biết không, nếu không phải vì ta muốn nâng đỡ cho Tam Hoàng Tử đấu với Thái Tử, vì các ngươi sẽ không sống mà vào cung được đâu.”

 

Nhưng nàng ta không thể nghe thấy được nữa.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...