Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tàng Kiều - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-10-12 14:30:34
Lượt xem: 2,927

12

 

Sau bữa trưa, Tống Quân Từ triệu tập nhiều đại thần để xử lý chính sự.

 

Kết quả là đột nhiên hắn bị đau bụng dữ dội.

 

Chiếc long bào vàng sáng chói của hắn cũng bị nhuộm đỏ bởi m.á.u ngay trên triều.

 

Tống Quân Từ lập tức ngất đi tại chỗ, toàn bộ thái y của Thái y viện vội vàng đến chữa trị, nhưng kết quả chẩn đoán bệnh của hắn thật sự khó mà nói ra.

 

"Ngươi nghe chưa? Nghe nói bệ hạ của chúng ta bị Thần phi nương nương mà người sủng ái nhất hạ thuốc, từ nay không còn khả năng có con nữa."

 

"Thật sao? Nhưng Thần phi làm vậy là vì cái gì?"

 

"Chắc chắn là vì bản thân không thể sinh con, nên cũng không muốn các phi tần khác sinh con. Chỉ là không ngờ nàng lại độc ác đến mức... cắt đứt đường con cái của bệ hạ."

 

"..."

 

Ta vừa từ tẩm cung ra ngoài sau giấc ngủ trưa, liền nghe thấy mấy cung nữ dọn dẹp ngoài hành lang thì thầm với nhau.

 

Chuyện Hoàng đế mất khả năng có con đã lan truyền khắp hoàng cung.

 

Thừa tướng, người luôn ủng hộ Tống Quân Từ, sau khi biết chuyện này, lập tức xin chỉ dụ tiến cung, còn vì chuyện này do Thần phi gây ra mà thỉnh cầu trừng phạt nàng bằng cách xử tử.

 

Tống Quân Từ tất nhiên không muốn, nhưng Thừa tướng tính tình vốn cương trực, ngay lập tức lấy cái c.h.ế.t ra để ép, trước mặt Tống Quân Từ và Tống Quân Cẩm, ông quyết liệt đòi đ.â.m đầu vào cột.

 

Tống Quân Cẩm định ngăn lại, nhưng không kịp, đành trơ mắt nhìn Thừa tướng lao vào cột.

 

Vốn dĩ, nhiều nhất chỉ là tổn thương đầu.

 

Nhưng Thừa tướng dùng lực quá mạnh, sau cú đập đầu vào cột, ông c.h.ế.t ngay tại chỗ.

 

Đây là những gì Tống Quân Cẩm đã nói với ta.

 

"Thừa tướng là một con cáo già, dù có muốn dùng cái c.h.ế.t để can gián, cũng không thể thực sự dâng mạng mình. Lời nói dối này của ngươi còn cần phải chỉnh sửa nhiều đấy."

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Nghe ta nói, Tống Quân Cẩm không nhịn được bật cười.

 

"Đây đã là lời nói dối tốt nhất mà ta có thể bịa ra rồi. Chẳng lẽ lại nói, khi hắn định đ.â.m đầu vào cột, ta giả vờ ngăn cản nhưng thực ra lại âm thầm đẩy hắn một cái, mới khiến hắn mất mạng?"

 

Ta không trả lời, mà hỏi lại hắn: "Ngươi ghét Thừa tướng đến thế sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tang-kieu-ihew/phan-8.html.]

 

Nụ cười trên mặt Tống Quân Cẩm tắt dần, giọng điệu cũng lạnh nhạt hơn, sắc mặt trở nên u ám.

 

Hắn nói: "Nếu không có hắn, người làm Hoàng đế chắc chắn là ta. Mẫu thân của Tống Quân Từ là người của nhà họ Diệp, hắn muốn nắm quyền lực trong tay nên chỉ ủng hộ Tống Quân Từ."

 

"Chúng ta vốn đã ở thế đối địch, hắn lúc nào cũng khuyên Hoàng thượng g.i.ế.c ta, nói như vậy mới có thể trừ hậu hoạn. Ngươi nói xem, một kẻ lúc nào cũng muốn lấy mạng ta, làm sao ta có thể để hắn sống sót được?"

 

Cũng đúng...

 

Liên quan đến triều chính, không thể bàn đến đúng sai, chỉ có thể luận về thắng bại.

 

Mà lần này, chuyện Hoàng đế không có con nối dõi đã đủ khiến dân chúng khắp thiên hạ chấn động, chẳng bao lâu sau, tin tức Thừa tướng qua đời cũng được lan truyền.

 

Cùng với việc Tống Quân Cẩm ngầm thổi phồng thêm.

 

Ai ai cũng biết, người gây ra tất cả những chuyện này là Hứa Thục Nguyệt.

 

Dù Tống Quân Từ có muốn bảo vệ nàng thêm nữa, nhưng đến cuối cùng, với miệng lưỡi của người đời, hắn cũng chỉ có thể phế truất Hứa Thục Nguyệt xuống làm thứ dân, giam cầm vào lãnh cung.

 

Mạng của nàng, coi như tạm thời được giữ lại.

 

13

 

Những ngày Hứa Thục Nguyệt bị giam trong lãnh cung, Tống Quân Từ cũng chẳng khá khẩm hơn.

 

Là một Hoàng đế không thể sinh con, mỗi lần lên triều, các đại thần đều khuyên hắn nhận con nuôi từ tông thất, để đảm bảo việc truyền ngôi.

 

Nhưng mỗi lần nhắc đến điều đó, chẳng khác nào nhắc nhở hắn rằng: Ngươi là một Hoàng đế không thể có con, thật nực cười!

 

Tống Quân Từ mỗi ngày đều bực bội, mặt mày tối sầm.

 

Thêm vào đó, chiến sự ở biên cương bùng nổ, tin chiến báo mỗi ngày đều gửi về, khiến hắn bận rộn không ngơi tay, hoàn toàn không có thời gian để lo cho Hứa Thục Nguyệt trong lãnh cung.

 

Điều này đã tạo cho ta cơ hội.

 

Ta đã đến lãnh cung, gặp nàng.

 

Dù sao thì cũng là người được Hoàng đế yêu thương, dù bị giam giữ trong lãnh cung, việc ăn mặc và sử dụng vẫn không có gì thay đổi.

 

Ngoại trừ việc không thể rời khỏi cung, nàng vẫn là người cao sang quyền quý.

 

Nhìn cảnh này, thật khiến người ta khó chịu.

Loading...