Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tần Số Rung Động Của Anh Dành Cho Em - Chương 17.2-18 (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-08-14 11:33:11
Lượt xem: 555

Trong lòng Tạ Luật trước tiên là bùng nổ: [A a a a, tôi không nằm mơ chứ, chị Chu tự mình đồng ý rồi! Hôm nay là ngày gì mà may mắn như vậy! Quả nhiên, quả nhiên chị Chu thích tôi! Cuối cùng, cuối cùng cũng…]

Nghe tiếng lòng vui sướng tột độ của Tạ Luật, khóe miệng tôi cũng nở một nụ cười.

Mắt Tạ Luật sáng rực, "Chị Chu đã đồng ý rồi, thì không được nói không hợp nữa."

"Đương nhiên."

Đã thích nhau rồi, tại sao không ở bên nhau chứ?

Bất kể ba mươi tuổi hay hai mươi tuổi, bất kể có phải là người bình thường hay không, tôi chính là muốn ở bên Tạ Luật.

Tạ Luật mỉm cười nhìn tôi, bầu không khí đột nhiên trở nên có chút mơ hồ.

Cậu ta nhìn tôi, từ từ cúi đầu tiến lại gần. Tôi chớp chớp mắt, căng thẳng nuốt nước bọt, nhắm mắt lại. Cuối cùng trán bị chạm nhẹ. Tôi mở mắt ra, nghi ngờ nhìn Tạ Luật.

"Chị Chu đang mong chờ điều gì vậy?" Cậu ta cười một cách ngang tàng, trong mắt như rắc đầy ánh sao, sau đó lại nhướng mày nghiêm túc nói, "Đừng vội, rất nhiều thứ có thể từ từ mong chờ sau này."

Tôi mím môi cười, nụ cười có chút ranh mãnh.

Đã công khai rồi còn do dự gì nữa, thế nào cũng phải "làm hại" cây cải trắng này.

Lúc mặn nồng tôi đột nhiên có chút nghi ngờ cuộc đời...

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Người bị "làm hại" là tôi mới đúng chứ?!

18

Sau khi ở bên Tạ Luật một thời gian, tôi kinh ngạc phát hiện khả năng đọc suy nghĩ đột nhiên biến mất.

Chẳng lẽ, đây là ma lực của tình yêu?!

Tôi đã tra rất nhiều tài liệu liên quan trên mạng, một hôm lướt thấy bài đăng của một người yêu thích khoa học não bộ.

Anh ta lấy cá voi làm ví dụ.

Cá voi sẽ phát ra sóng âm trong một dải tần số nhất định để giao tiếp, còn bản thân cá voi, cũng chỉ có thể nghe thấy âm thanh trong một dải tần số nhất định.

Vì vậy có một con cá voi được mệnh danh là con cá voi cô đơn nhất thế giới, bởi vì sóng âm của nó là 52Hz, không nằm trong dải tần số mà đồng loại có thể nghe thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tan-so-rung-dong-cua-anh-danh-cho-em/chuong-17-2-18-hoan.html.]

Anh ta đưa ra một phép ẩn dụ lãng mạn: Sóng não của con người cũng có một tần số nào đó, khi tần số vừa khớp, có lẽ hai bạn sẽ tâm đầu ý hợp.

Tôi nhìn bài đăng trên màn hình, cảm thấy rất thú vị.

Vì vậy có thể là do Tạ Luật quá thích tôi, nên dù thế nào cũng muốn truyền đạt tình cảm đó đến cho tôi. Cuối cùng trong một cơ hội kỳ diệu nào đó, tần số đó đã vượt qua giới hạn thông thường, truyền đạt đến tôi một cách vô cùng chính xác.

Làm xong việc, tôi vươn vai, gập máy tính lại chuẩn bị về nhà. Văn phòng buổi tối vẫn rộng lớn như vậy, chỉ có góc của tôi là còn sáng đèn. Nhưng lần này, tôi sẽ không còn bật chế độ tham công tiếc việc nữa. Bởi vì Tạ Luật đang đợi tôi ở dưới lầu, chúng tôi đã hẹn nhau đi ăn khuya.

Tôi nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc, vui vẻ chuẩn bị xuống lầu.

Ăn gì đây nhỉ? BBQ hay lẩu, hay là về nhà nấu nướng đơn giản?

Lúc đợi thang máy, tôi đột nhiên nhớ đến những đêm tăng ca trước đây, Tạ Luật đã lặng lẽ dõi theo tôi từ phía sau.

Lúc đó tôi tưởng mình chỉ là một bóng dáng nhỏ bé trong tòa nhà rộng lớn, chưa bao giờ nhận ra, phía sau cũng có người đang lặng lẽ dõi theo, tha thiết muốn truyền đạt tâm ý của mình.

"Ting -"

Thang máy đến, tôi vui vẻ bước ra ngoài, quẹt thẻ, ra khỏi cửa, một mạch.

"Vận Vận, tối nay muốn ăn gì?" Tạ Luật vừa đến đã ôm chầm lấy tôi.

Cuối cùng! Cuối cùng Tạ Luật cũng không cần gọi tôi là chị Chu nữa, bây giờ là muốn thân mật thế nào thì thân mật.

"Em cũng được, không đói lắm, còn anh?"

"Ừ..." Tạ Luật trầm ngâm một lúc, cười xấu xa, "Hay là chúng ta về nhà? Anh có thứ khác muốn ăn."

Hừ hừ, tên này.

Mắt tôi đảo một vòng, đột nhiên nảy ra ý tưởng, "Tạ Luật, anh có tin không, em có thể nghe được tiếng lòng của anh."

Tạ Luật véo má tôi, bĩu môi nói: "Vậy thì không được, vậy thì trong mắt em anh chẳng còn hình tượng gì nữa."

Haha cười c.h.ế.t mất, cậu ta không biết những suy nghĩ nho nhỏ của cậu ta, tôi đã biết rõ như lòng bàn tay từ lâu rồi.

Tôi đột nhiên nhớ đến bài đăng đó, coi nó như một câu chuyện thú vị trong ngày, thao thao bất tuyệt kể cho cậu ta nghe.

Tạ Luật nhìn tôi với đôi mắt sáng rực, tôi đột nhiên nhận ra cậu ta muốn nói gì.

Nếu em có thể nghe được tiếng lòng của anh, có lẽ là vì: Đó là tần số rung động của anh dành cho em.

Loading...