Chạm để tắt
Chạm để tắt

TÂN NƯƠNG TỬ - 2

Cập nhật lúc: 2024-07-11 15:57:56
Lượt xem: 287

Không biết qua bao lâu, Bùi Túc cuối cùng cũng vào.

Đám hỉ nương nhỏ giọng lui ra ngoài.

Ta nghe thấy tiếng bước chân Bùi Túc càng ngày càng gần.

Tim đập thình thịch, ta không tự chủ nín thở.

Hắn muốn lột khăn trùm đầu của ta!

Ta muốn nhìn thấy dung mạo hung dữ như lời đồn!

Chỉ là, ta vừa nhìn thấy mũi chân hắn xuất hiện ở trước mắt, hắn liền mạnh mẽ đặt m.ô.n.g ngồi xuống.

Ta bị hắn ép ngã về phía sau, thở hổn hển.

Ồ, nặng quá!

Ta cảm thấy xương chân mình sắp gãy rồi!

Có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ Bùi Túc cực kỳ bất mãn hôn sự này, ý đồ g..iết ta ngay đêm tân hôn?

Dùng cách lấy m.ô.n.g đè c..hết ta sao?

 

6

Bùi Túc vừa ngồi xuống liền cảm giác được có gì đó không ổn, vội vàng đứng dậy dời qua một bên.

Vừa rồi ở tiền sảnh, những huynh đệ của hắn không ngừng rót rượu cho hắn, chúc mừng hắn cuối cùng không còn là người cô đơn, còn có thể gặm cỏ non.

Cho dù tửu lượng của hắn tốt, cũng không tiếp được nhiều người cố ý mời như vậy.

Trong khoảng thời gian ngắn, quả thật uống đến có chút choáng váng.

Lúc đi vào trong động phòng, khắp nơi đều đỏ rực.

Hắn không nhìn thấy tiểu tân nương vừa mới qua cửa của hắn, đang nghi hoặc, vừa định ngồi xuống chậm rãi, không nghĩ tới vừa vặn ngồi ở trên người tiểu tức phụ!

Bùi Túc tự trách mình, cảm thấy mình bị oan, thật không thể trách hắn được.

Chăn đệm đỏ, tân nương tử cũng đỏ, hơn nữa tân nương tử của hắn nhỏ nhắn, ngồi ở trên giường dường như cùng chăn đệm hòa làm một thể, hắn mới không kịp phản ứng.

7

"Xin lỗi xin lỗi, ta không thấy rõ." Bùi Túc vội vàng nâng ta dậy, không quan tâm điều gì khác, vội vàng vén khăn voan của ta lên xem xét tình huống của ta, vỗ lưng ta cho ta thuận khí.

“Không, không có gì đáng ngại." Ta lấy lại tinh thần, mở to mắt, đối diện với một khuôn mặt vừa lo lắng của hắn.

Chà - - Bùi Túc cũng không tệ lắm!

Thân hình hắn rất cao, bờ vai cũng rộng rãi, có làn da màu đồng cổ. Mày rậm mắt to, sống mũi cao thẳng; Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, yết hầu nhô ra. Hơi thở phập phồng, y phục mỏng phác họa đường nét cơ bắp căng phồng trên vai cánh tay.

So với những mỹ nam trong kinh thành chú ý đến vóc dáng cao lớn, dịu dàng như ngọc, Bùi Túc quả thật thô kệch hơn rất nhiều. Nhưng tuyệt đối không khó coi.

Ngược lại có một vẻ đẹp độc đáo, kết hợp với sức mạnh và sự cương quyết nam tính.

Tim ta lại bắt đầu đập thình thịch.

Hắn như vậy, sợ là một quyền có thể đánh c..hết bảy mươi cái mạng của ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tan-nuong-tu/2.html.]

Nếu ngày sau chọc hắn không vui, hắn nổi giận......

Nhưng thoạt nhìn tính tình hắn cũng tạm được, không giống như là người không nói đạo lý......

Đang miên man suy nghĩ, Bùi Túc bỗng nhiên nhấc ta lên, đặt ở đầu gối mình.

Hắn chỉ dùng một tay, xem ta không phải là một người sống, mà là một con gà con.

Hắn nhíu mày: "Không biết bệ hạ nghĩ như thế nào, để ta cưới trẻ con làm phu nhân, trông cũng không khác gì nữ nhi của ta!"

Ta có chút xấu hổ.

Lúc mẫu thân mang thai ta, cũng đã lớn tuổi, điều kiện thân thể so ra kém lúc còn trẻ, ta bị sinh non.

Ta sinh ra đã nhỏ gầy hơn người khác, còn chậm hơn so với bạn cùng lứa tuổi, cho nên thoạt nhìn cũng cảm giác nhỏ tuổi một chút.

Rõ ràng tâm trí đã thành thục, lại còn luôn bị người ta coi là trẻ con.

Ta rất buồn về chuyện này, cho nên phiền nhất người khác nói ta còn nhỏ.

“Ta không nhỏ! Ta cũng đã cập kê rồi!”

Ta cố gắng nắm đ.ấ.m của mình cho Bùi Túc nhìn một chút màu sắc.

Nhưng nắm đ.ấ.m của ta rơi vào trên người hắn, một chút cảm giác hắn cũng không có.

Ngược lại hắn lại ha hả cười, cơ bắp rung rung, khiến tay ta tê dại.

Hóa ra hắn không mặc giáp, cũng không mặc giáp mềm.

Hắn chính là... thịt cứng.

8

"Chàng không thể tôn trọng thiếp một chút sao?" ta lẩm bẩm.

Bùi Túc thu hồi nụ cười, nghiêm túc nhìn ta, ánh mắt như đuốc tỉ mỉ đánh giá ta một phen.

Sau một lúc lâu, lắc đầu, đưa tay thay ta tháo trâm cài, lại ôm ta vào trong giường.

Muốn...... muốn bắt đầu sao?

Trước khi ra cửa, mẫu thân đã nói với ta, đêm tân hôn Bùi Túc sẽ làm một chuyện khiến ta rất đau.

Người không nói cho ta biết cụ thể là chuyện gì, chỉ nói đây là chuyện phu thê nhất định phải làm, bảo ta không cần sợ hãi.

Người miêu tả mơ hồ không rõ như vậy, ngược lại khiến trong lòng ta càng thêm không yên, càng thêm lo lắng.

“Hầu gia...... Có thể đối với thiếp dịu dàng một chút hay không?”

Hắn đột nhiên cười lớn thành tiếng: "Nàng cho ta rằng là cầm thú sao? Nàng nhỏ như vậy, ta không xuống tay được.”

Hắn thay ta đắp chăn lại: "Bé ngoan, ngủ sớm để cao lên nào.”

Lại nói ta nhỏ!

Nhưng giờ khắc này, ta không muốn so đo với hắn.

 

Loading...