Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân nương mùa xuân - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-28 16:02:31
Lượt xem: 7,250

 

Lúc này, một thân ảnh mạnh mẽ như là báo đi săn nhanh nhẹn xuất thủ, đem từng tên ác du côn kia từng tên một ném xuống đất.

 

 

Sau đó là những âm thanh liên tiếp vang lên. Ta rơi vào một cái ôm ấm áp

 

Đó là lần thứ nhất ta nhìn thấy Tần Vũ, hắn tựa hồ còn tức giận hơn cả ta, không nhanh không chậm giẫm lên trên chân những kẻ đang tru lên quằn quại trên mặt đất, một chút xíu nghiền nát, trong giọng nói lộ ra âm trầm: "Chuyện ngày hôm nay nếu như truyền đi, các ngươi ai cũng đừng nghĩ được sống."

 

Bọn du côn lưu manh vừa đi, nét hung ác trên mặt Tần Vũ lập tức đổi thành thần sắc đau lòng luống cuống.

 

Ta lau nước mắt trên mặt, nhẹ giọng hướng hắn nói cảm tạ.

 

Hắn tựa hồ là sợ dơ bẩn danh tiết của ta, chờ màn đêm buông xuống, người người đều tán đi rồi, mới đưa ta đưa về nhà.

 

Đêm hôm đó ta được Tần Vũ cõng trên lưng, mượn ánh trăng nhu hòa đánh giá nam nhân kiên nghị này.

 

Trong lúc lơ đãng, hô hấp nhàn nhạt của ta phả vào cổ Tần Vũ, chỉ chốc lát sau, ta đã nhìn thấy tai cùng cổ nam nhân đỏ rực lên.

 

Ngày đó sau khi về nhà, ta cùng Tạ Kim Ngôn ngầm hiểu lẫn nhau đem chuyện này giấu riêng ở trong lòng.

 

Bây giờ ta đem chuyện này nói ra, đem tâm tư tiểu nhân ti tiện của hắn bại lộ dưới ánh mặt trời, hắn đột nhiên tựa như chịu không được, nắm chặt nắm đ.ấ.m giải thích nói: "Ta không phải cố ý chạy trốn, ta… ta là chuẩn bị đi báo quan!"

 

"Vậy ngươi báo thế nào?" Ta khinh bỉ nhìn xem hắn.

 

Bờ môi Tạ Kim Ngôn ngập ngừng nửa ngày: "Là tiện nhân Vãn Thanh kia không cho ta báo, nói sự trong sạch của nàng bị huỷ rồi, nếu là khiến cho mọi người đều biết, về sau nàng không thể lấy được người tử tế."

 

Ta cười nhạo nói: "Vậy ta cám ơn các ngươi đã hảo tâm, nếu không phải là các ngươi suy nghĩ cho ta như thế, ta cùng Tần Vũ còn chưa chắc đã gặp được nhau đâu. Nhân duyên hiện tại của ta cùng Tần Vũ là nhờ các ngươi thúc đẩy đấy. Tạ Kim Ngôn, ngươi còn cái gì không hài lòng đây?"

 

10

 

Ngày thành hôn của ta cùng Tần Vũ hôm đó, Vương Đại nương gọi hắn lại rồi đưa cho hắn một rương đầy vàng bạc châu báu, nói là của hồi môn có người đưa cho ta.

 

Tần Vũ lúc này kịp phản ứng là ai đưa, bảo Vương Đại nương tranh thủ thời gian cầm tiền đi.

 

 

Vương Đại nương ngượng ngùng cười nói: "Tiểu Vân a, ở với ai cũng được nhưng không có tiền thì cũng không được mà."

 

Ta cảm thấy Vương Đại nương nói rất có đạo lý, dỗ dành Tần Vũ đem tiền cất đi một chỗ.

 

Đêm đó, Tần Vũ đỏ mặt nhất định bắt ta phải thực hiện hứa hẹn ban ngày.

 

Ta chưa hề biết Tần Vũ lương thiện đơn thuần trong lòng ta tâm tư lại thâm trầm như thế

 

Chân giường lịch kịch vang lên suốt cả đêm không ngừng nghỉ.

Cho đến khi ta kiệt sức, sắc mặt u ám trèo lên cánh tay của hắn, nghe được giọng nói trầm thấp mang đầy ý cười của Tần Vũ: "Tự mình cảm thụ có phải là kích thích hơn là chỉ nhìn khồn?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tan-nuong-mua-xuan/chuong-7.html.]

 

Ta bị hắn “ làm” đến nỗi nói không ra lời, trong lòng lại nghĩ, Tần Vũ người này, thật biết giả heo ăn thịt hổ.

 

Sau khi ta cùng Tần Vũ thành hôn, cứ cách một thời gian, Tạ Kim Ngôn liền sẽ chạy về trước mặt chúng ta lắc lư qua lại.

 

Ta đã sớm dọn ra khỏi căn nhà cũ của Tần gia từ lâu, hiện tại cùng Tần Vũ đặt mua một căn viện tử nhỏ trên trấn.

 

Mỗi ngày ta cầm nông cụ của mình rồi chạy ra đồng, Tần Vũ thì đến trường tư thục của mình dạy học.

 

Tần Vũ có khi cũng sẽ gọi ta đến học đường truyền thụ cho bọn nhỏ một ít kiến thức liên quan đến trồng trọt

 

Mà bọn nhỏ tại vào ngày mùa cũng đến ruộng đồng của chúng ta để đem lý thuyết áp dụng vào thực tế..

 

Một bên bọn nhỏ học được rất nhiều điều thú vị, Tần Vũ ở một bên hếch mặt kiêu ngạo mà nhìn ta.

 

Chỉ cần hắn trông thấy nhà ai dùng nguyên liệu nấu ăn mà ta trồng ra được, liền sẽ ngây ngô khoe khoang nói: "Cái này là nương tử của ta trồng ra đấy, ăn có ngon không?"

Lúc ta từ cửa lớp tư thục bước ra, Tạ Kim Ngôn gọi ta lại, hắn một mặt phức tạp nhìn sách vở tren tay ta: "Là Tần Vũ dạy nàng biết chữ?

 

"Nếu như trước kia nàng nói cho ta nàng thích những thứ này, ta cũng có thể dạy nàng."

 

Ta buồn cười xùy một tiếng: "Cái này a, không phải Tần Vũ dạy, ta vẫn luôn biết, chỉ là ngươi trước kia chưa hề nghĩ muốn hiểu rõ về ta, liền cái gì cũng không biết thôi."

 

Tạ Kim Ngôn nghe vậy khẽ giật mình, lẩm bẩm nói: "Nàng không phải tối ngày chỉ biết làm ruộng sao? Nàng biết chữ từ khi nào chứ?"

 

Ta nhìn hắn như nhìn con dế nhũi: "Kiến thức về nông nghiệp cũng rộng lớn không thua kém gì học vấn thi cử quan trường của ngươi đâu. Nào là xem thiên tượng, thiết kế, tu sửa kênh mương chẳng có chuyện gì là đơn giản, chỉ là ngươi quá sĩ diện, đem mình vây ở bên trong những thành kiến kia, luôn cho là làm ruộng đều là sống một cuộc đời thô bỉ.

"Sư nương! Phu tử nói Người đang mang thai không nên ở bên ngoài đợi quá lâu, chúng ta mau vào đi thôi."

 

Ta trìu mến sờ lên học sinh đầu cười nói: "Đi, vậy ngươi chờ chút đem nước ngọt sư nương làm cầm cho phu tử đi, đừng để chàng ấy ở ngoài ruộng lâu quá sẽ bị cảm nắng đấy."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

 

Tạ Kim Ngôn thất thần giật mình tại nguyên chỗ, ánh mắt trống rỗng mà nhìn xem bụng của ta, khó khăn kéo ra một nụ cười: "Nàng mang thai?"

 

Ta bình tĩnh gật gật đầu: "Đến lúc đó sinh ra bé con sẽ dạy nó gọi ngươi một tiếng cữu cữu."

 

Ngươi liền mừng dần đi là vừa nhé!.

 

Sau lần bái phỏng này, Tạ Kim Ngôn triệt để chấm dứt việc giám sát ta cùng Tần Vũ.

 

Tần Vũ đêm hôm đó rất vui vẻ nắm tay ta nói chuyện thật lâu, thẳng đến tay ta mỏi nhùe, khoé mắt hắn mới ửng đỏ mà nhìn ta, đem ta ôm hôn lấy hôn để.

 

Cuối cùng hắn tựa hồ thật sự là buồn ngủ lắm rồi, trước khi ngủ ôm chặt ta lẩm bẩm nói: "Nương tử, ta giúp nàng trồng ruộng, nhưng mà không cho nàng nhìn người khác."

 

Ta rủ mắt xuống, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên: "Được."

 

Tại cái thời đại chìm nổi lạ lẫm này, có một người nhiệt liệt chân thành cùng ta tiến về tương lai, ta làm sao còn tâm tư mà nhìn những kẻ khác được nữa đây?.

 

 

Loading...