Tam Công Tử Của Ta - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-05 03:27:54
Lượt xem: 2,864

Ba tháng sau, ta lại gặp Tam công tử, à không, không phải gặp, mà là nghe thấy giọng nói của hắn.

 

Trên chiếc xe ngựa dát vàng trang trí lông chim trĩ đỏ rực, vô cùng lộng lẫy.

 

Con ngựa của hắn hoảng sợ trước đoàn người rước dâu hoành tráng, tiếng hí vang vọng xé toạc bầu không khí vui mừng náo nhiệt, xé rách cả màng nhĩ yếu ớt của ta. "Dừng lại..."

 

Hắn ghìm cương ngựa, đầy khí phách. Ta nghe nói, Tam công tử đã đánh bại quân địch với số lượng ít hơn rất nhiều tại U Minh Cốc, nơi hắn từng thất bại, c.h.é.m đầu tướng giặc, gỡ nhục thành công.

 

Ta rất hy vọng hắn đến để cướp dâu.

 

Nhưng không phải.

 

Tam công tử hôm nay tình cờ hồi kinh, tình cờ đi ngang qua con phố Lăng Mộng phồn hoa của kinh thành, tình cờ đi ngang qua đoàn người rước dâu của ta.

 

Ta luống cuống vén khăn voan lên, nhìn chằm chằm vào tấm màn dày đang rũ xuống, chỉ cần nhẹ nhàng vén lên, là có thể...

 

Là có thể tình cờ, nhìn hắn thêm một lần nữa.

 

Xuyên qua lớp màn dày, dường như có thể nhìn thấy Tam công tử tuấn tú, nổi bật giữa dòng người tấp nập.

 

Lông mày, đôi mắt phong lưu vô hạn, một chút diễm lệ, một chút cao ngạo, một chút ý cười, kết hợp thành một Tam công tử.

 

"Đừng nói lời tạm biệt, rất nhanh sẽ gặp lại thôi."

 

Ta nắm chặt dải lụa màu sắc sặc sỡ treo trên xe, siết chặt trong lòng bàn tay, quấn từng vòng, từng vòng.

 

Đầu ngón tay đỏ ửng như đang rỉ máu, màu m.á.u đó còn đỏ hơn cả màu khăn voan, đỏ đến chói mắt.

 

Ta buông thả, ta đoan trang, mỗi người một bên, giằng co tấm màn che.

 

Mở ra đi, mở ra đi, để ta được nhìn hắn thêm một lần nữa, dù chỉ là từ xa.

 

Không được, Đoan Mộc Mẫn, ngươi điên rồi, ngươi đã điên đủ rồi, tỉnh lại đi.

 

Tay phải vừa định dùng sức, tay trái đã đè lên, kiềm chế thật mạnh. Không được.

 

Không thể để thiên hạ chê cười.

 

Tam công tử và ta, không phải là những người yêu nhau trong thoại bản.

 

Chỉ có những người yêu nhau mới có thể phá vỡ lồng giam, gào thét:

 

"Bỏ trốn thôi, đến chân trời góc bể, mặc kệ người đời chỉ trích!"

 

Nhưng ta không có tư cách, từ đầu đến cuối, chỉ là vở kịch một người của riêng Đoan Mộc Mẫn.

 

Đã là vở kịch một người, thì phải tự mình nuốt xuống tất cả nước mắt và cay đắng, ngàn vạn lần đừng kể lể với người khác.

 

Bởi vì sẽ chỉ nhận lại một câu "đáng đời".

 

Tiếng nhạc du dương, tiếng hò reo chúc mừng, ập đến như sóng thần.

 

Vòm xe hình tròn màu tím, màn che màu đỏ rực, đè nén từ bốn phương tám hướng, khiến ta ngạt thở.

 

Xe hoa giống như một chiếc thuyền con, bị sóng gió cuốn đi, chòng chành trôi theo dòng nước.

 

Có người cười ha hả: "Tam công tử, bộ dạng vội vàng của ngươi là thế nào, đang vội vàng đi gặp cô nương nào vậy?"

 

"Cút mẹ ngươi đi. Ông đây đi gặp vợ ..."

 

Tiếp theo là tiếng kêu đau liên tiếp... Nhất định là Tam công tử đã đá người đó.

 

Hàng mi dài, tính tình nóng nảy.

 

Hóa ra Tam công tử lại thô lỗ như vậy. Hắn đã che giấu trước mặt ta rất tốt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tam-cong-tu-cua-ta/chuong-10.html.]

Ta nhớ đến câu nói của hắn đêm hôm đó: "Ở bên cạnh nàng, chỉ cần là ta thì đều tốt."

 

Ta vừa định nở nụ cười, nhưng nụ cười kia còn chưa kịp hiện lên trên môi, đã tan biến.

 

Hắn nói hắn đi gặp vợ hắn.

 

À, đi gặp A Chỉ. Hôm đó A Chỉ còn nói với ta, Tam công tử đã đồng ý với nàng, đợi ba tháng sau khi hắn trở về, sẽ cưới nàng.

 

Bọn họ sẽ không bỏ lỡ nhau nữa.

 

Tam công tử vì A Chỉ, đã liều mạng bò lên khỏi vũng lầy, trở về bờ.

 

Hắn có người mà hắn muốn bảo vệ.

 

Thật không dễ dàng, ta dần dần buông lỏng dải lụa đã bị ta siết chặt đến nhăn nhúm.

 

Người thay đổi Tam công tử không phải là ta, ta chỉ là một người khách qua đường trong cuộc đời hắn.

 

Gặp gỡ, chào hỏi, tạm biệt, lặng lẽ tạm biệt.

 

Mỗi người đều trở về quỹ đạo ban đầu của mình, giương buồm, mỗi người một ngả.

 

Xe hoa lại tiếp tục lắc lư, mưa gió bão bùng, không có nơi nương tựa, không có nơi neo đậu.

 

Ta lại đội khăn voan lên, những viên đá quý lấp lánh trên đó khiến mắt ta đau nhói.

 

Nhưng ta không thể rơi lệ, Hoàng hậu nương nương đoan trang không thể để phấn son lem luốc vào ngày hôm nay.

 

Hôm nay thật sự là ngày lành...

 

Tam công tử dường như bị không khí vui mừng hân hoan ngập tràn này lây nhiễm, giọng nói mang theo ý cười.

 

Có người vui vẻ nói: "Đích nữ nhà họ Đoan Mộc thật có phúc khí."

 

"Đích nữ nhà họ Đoan Mộc? Chưa từng gặp."

 

"Đúng vậy, nghe nói đạo sĩ từng xem bói, nói trước khi thành thân không thể ở lại kinh thành, nếu không sẽ gặp họa, cho nên từ nhỏ đã được nuôi dưỡng bên cạnh lão phu nhân ở U Châu rồi..."

 

Lời người nọ nói cũng có phần đúng, đạo sĩ nói, ta có mệnh phượng hoàng, có một kiếp đào hoa phải trốn, phải trốn đến U Châu. Nhưng đạo sĩ đâu có tính được, người khiến ta gặp kiếp đào hoa ở kinh thành kia, cũng đến U Châu.

 

Kiếp đào hoa này, có trốn cũng trốn không thoát.

 

"Hừ, mê tín." Tiếng cười khinh thường của Tam công tử.

 

Ta dồn hết tâm trí lắng nghe.

 

Đột nhiên, trái tim ta run lên, mặt nóng bừng.

 

Dường như có ánh mắt dò xét nào đó, xuyên qua lớp màn che màu đỏ kia, sắc bén như mũi tên, b.ắ.n vào trong.

 

Khiến ta thủng trăm ngàn lỗ.

 

"Tam công tử, sao vậy?"

 

Ta nghe thấy giọng nói có chút mơ hồ, nghi hoặc của hắn:

 

"Mùi hương hoa cát cánh..."

 

Ta đã nghiền nát bó hoa cát cánh mà hắn tặng ta thành hương liệu, mùi hương hoa cát cánh trở thành như hình với bóng với ta.

 

Cuối cùng chỉ còn lại mùi hương tuyệt vọng này bầu bạn cùng ta.

 

Ta co chân lên, nhẹ nhàng ôm lấy, ôm lấy mùi hương thoang thoảng kia, nhìn tấm màn che, khẽ nói:

 

"Tam công tử, tạm biệt."

 

Bình luận

25 bình luận

  • Truyện đỉnh. 50 chương nhưng xử lý đâu ra đó. Cảm ơn nhà dịch nhiều

    Tớ là Rei 2 ngày trước · Trả lời

  • hay quá trời luôn, đời người ai cũng muốn gặp một Tam Công Tử. Sốp này dịch nhiều truyện đúng gu mình quãi, hôm qua cày bộ LUHH nay bộ này cày tới 3h sáng=))

    Nhã Cầm 5 ngày trước · Trả lời

  • Cảm ơn nhà Lạc nhiều, truyện hay quá, ng có tình cũng sẽ về với nhau ❤️

    Thích ăn dưa 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện quá hay luôn. Văn phong dịch đúng kiểu mình thích. Cám ơn nhà Lạc nhiều lắng ❤️❤️❤️

    Jinyue 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hay ghê á, cảm ơn nhà dịch nhiều nhóoo

    Bắp xào bơ 1 tuần trước · Trả lời

  • Hơn 10 ngày nay chìm đắm lụy hoàng đế Lạc Thanh Hàn với quý phi Tiêu Hề Hề mà qua đây gặp quả hoàng đế sợ thật chứ. Nhưng truyện hay nha. Đọc mấy đoạn 2 người đấu tranh tình cảm ý, cảm giác nhói lòng thật sự luôn 🥺 cuối cùng 2 người vẫn về với nhau, một lòng 1 đời 1 đôi. Chấp niệm với những nam chính cổ đại chung thủy chỉ một người nha. Trước ko thích đọc cổ đại lắm mà giờ thích mê luôn á, nhiều bộ hay dã man. Cảm ơn nhà dịch đã dịch hay như vậy nha. Ủng hộ nhà dịch ra nhiều truyện hơn nữa nha ❤️

    Sunmi 1 tuần trước · Trả lời

    • Hơn 50 bộ bà đã đọc hết chưa 😂😂😂 toàn truyện hay thui

      Tiểu Lạc Lạc 1 tuần trước · Trả lời

    • Chưa nữa, để cày dần. Bộ truyện hơn 1000c còn cày được 😂😂😂

      Sunmi 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hayyyyy lắm luôn ý. Đã rất rất lâu rồi mới đọc đc bộ truyện như ý như này🥹🥹. Tối r k ngủ mà phải cày vì quá bánh cuốn lun. K biết khen như thế nào mới đủ đc 😫. Ad edit xiu mượt lun 😍😍 thank kiu cữu tỷ vì đã reccomend từ facebook qua❤️❤️

    Vy Khanh 1 tuần trước · Trả lời

    • Thế thì vào trang cá nhân tui đi, trừ bộ 500c ra còn lại cứ đọc hết đi nha, toàn truyện hay thui 😂😂

      Tiểu Lạc Lạc 1 tuần trước · Trả lời

  • Huhu vừa đọc vừa khóc chồng còn tưởng bị sao 🥹🥹

    miaobaobei 2 tuần trước · Trả lời

  • Bộ truyện quá là xuất sắc,nữa đêm dù buồn ngủ cũng không dừng đc vì quá là bánh cuốn -bộ này có một chút xíu sạn nhưng còn lại thì toàn bộ từ nv chính tới phụ đều quá hoàn hảo. - thương cho nam9 quá là chính trực,yêu nước,hết lòng vì dân,vì nước,dù có bị ng đời phỉ bán thì vẫn không để bụng -Thương cho nư9 vì phận nữ nhi,dù gia đình có yêu thương thì vãn không thể trách khỏi số phận,yêu nước ,thương dân,thông minh,sẳn sàng hi sinh vì đất nước,gặp phải thằng hoàng đế cặn bả,nết khó dùng từ nào có thể nói đc,và cũng xót cho hình xăm trên cơ thể của bé,nhưng nó cũng xem như là một tình tiết khá quan trọng bởi nó thệ hiện sự chấp niệm,tự bào chữa,điên cuồng của thằng cha hoàng đế và sự yêu thương, của tam công tử của chúng ta dành cho nàng. Và điều quan trọng nhất là cảm ơn ad rất là nhiều,hi vọng trong tương lai ad sẽ có những bộ xuất sắc như thế này và chúc ad nhìu sức khoẻ nhó🎀

    Hiền 2 tuần trước · Trả lời

    • Thế phải vào nhà Lạc đọc hết truyện nhà Lạc đi 😂😂 có nhiều bộ hay hơn nha

      Tiểu Lạc Lạc 2 tuần trước · Trả lời

  • quả văn án hay v các mom

    ahnzuong 2 tuần trước · Trả lời

Loading...