Tám bà vợ của hoàng đế - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 21:15:31
Lượt xem: 51

6

Nhưng, trên đời không có bức tường nào không lọt gió.

Chuyện này nhanh chóng bị các chị em biết được.

Đoạn thời gian đó Tiêu Hoành bị đám phi tần vây quanh, hắn nghĩ ra trăm phương ngàn kế cũng không có cách nào xử lý nên buồn bực: "Các nàng ai xuất cung cũng đều phải báo cáo."

Hoàng hậu dù sao cũng là em gái của tôi, nên cũng không vạch trần, chỉ có chút lo lắng: "Chị, chị không nên như vậy.”

Tôi cũng rất buồn.

Bởi vì bọn họ chia hết trai đẹp trong kinh thành rồi, chỉ để lại cho tôi chút cơm thừa canh cặn.

7

Cuối cùng Hoàng hậu cũng không thể ngồi yên, lần đầu tiên sau mười năm qua nổi loạn, nó dẫn một nhóm người xông vào ngự thư phòng, muốn nhìn xem người phụ nữ khiến Tiêu Hoành thần hồn điên đảo khuynh quốc khuynh thành cỡ nào.

Thái hậu vốn chân đứng không vững, sau khi nghe tin thì cũng trở nên nhanh nhẹn, lao tới như bay.

Khi đẩy cửa ra, bức tranh treo trên tường đập vào mắt - -

Thái hậu:!!!

Chúng tôi:!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tam-ba-vo-cua-hoang-de/chuong-2.html.]

8

Hoàng hậu tự kỷ, ba ngày sau lại xuất hiện ở trước mặt chúng tôi - -

“Thế nào, đẹp không?”

Chúng tôi:...

Tiêu Hoành đi ngang qua nơi này: "Trẫm đi đây!”

9

Thực ra thì tôi rất tò mò, không rõ cô em gái ngốc nghếch này của tôi thích Tiêu Hoành vì cái gì?

Hoàng hậu thẹn thùng đáp: "Hồi còn ở Đông cung, mỗi sớm tỉnh dậy em đều nhận được một phong thư, nội dung rất ấm áp chữa lành, khiến lòng người phơi phới. Khi thì nói làm người chớ nên coi nhẹ bản thân, lúc lại dặn phải mỉm cười đón ngày mới. Đó là tấm lòng của bệ hạ đối với người em, chàng không quen bày tỏ cảm xúc, nhưng em hiểu."

Vẻ mặt của em gái tôi cũng trở nên thẹn thùng như thiếu nữ.

“Đây đều là tình nghĩa bệ hạ đối với em, chàng không giỏi biểu đạt, nhưng trong lòng em biết rõ.”

Nó lấy ra một rương thư ố vàng, có khoảng hơn một ngàn cái, thở dài: "Đáng tiếc... Sau khi vào cung, không còn nhận được nữa."

Tôi tùy ý lật vài cái, nói: "À, chị cũng có. Nhưng phần lớn lúc chuyển chỗ ở đều bán phế liệu hết rồi, để chị tìm xem còn sót lại cái nào không.”

Tôi cong m.ô.n.g lục soát nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được một phong thư nằm sâu trong ngăn tủ, bị mối gặm rách trăm ngàn lỗ, chữ viết kia, giống hệt chữ trong những phong thư gửi cho hoàng hậu.

Hoàng hậu tủi thân bĩu môi, hốc mắt ửng đỏ.

Tôi an ủi: "Đừng khóc, đây không phải do Tiêu Hoành viết đâu. Là má Trương chuyên nấu súp gà trong bếp viết đó.”

Trước khi nó vào cung một ngày, má Trương đã xuất cung về quê an hưởng tuổi già.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...