Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tái Sinh Vào Ngày Thảm Án Diệt Môn - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-10-03 16:57:38
Lượt xem: 21

10

Tôi từ từ lùi xuống vị trí mà từ tầng dưới không thể nhìn thấy được, quan sát cửa sổ, vẫn cảm thấy không an toàn. Nếu họ đột nhập qua cửa sổ, cả nhà già yếu bệnh tật này sẽ không có sức chống cự.

Tôi hối hận đã không tranh thủ lúc bọn chúng chưa đến để gia cố cửa sổ.

Bốn cửa sổ tầng hai chia đều cho hai phòng, một phía nam một phía bắc.

Bọn chúng đang hoạt động ở phía nam, tôi gọi Tráng Tráng giúp tôi chặn hai cửa sổ phía bắc bằng tấm ván cửa.

Ông nội theo lên, lấy một thanh gỗ to bằng cánh tay, gọt nhọn một đầu, chống xiên để giữ tấm ván.

Tôi thầm giơ ngón cái, gừng càng già càng cay, cao thủ ẩn mình trong dân gian, cứ thế này thì bên ngoài có dùng lực mạnh đến mấy cũng không mở được, trừ khi phá hỏng cả sàn nhà.

Lúc này, từ phòng đối diện truyền đến tiếng kính vỡ.

Hỏng rồi, chỉ trong chốc lát họ đã phá được cửa sổ phía nam sao?

11

Không thể để bọn chúng vào được! Nếu ba người xông vào sau khi phá cửa sổ, đó sẽ là thảm họa diệt vong cho chúng tôi.

Phải kéo dài thời gian.

Tôi cũng không biết lấy đâu ra dũng khí, nói nhỏ với Tráng Tráng: "Sau khi cô vào, mọi người hãy chặn cửa lại!"

Nói xong tôi đẩy cửa bước vào.

Người vào là lão Lữ, nửa thân hắn ta mắc kẹt trên cửa sổ, tôi đột ngột xuất hiện khiến hắn ta hoảng hốt kêu lên một tiếng, trong lúc rút người ra, một chân trượt khỏi thang và ngã xuống.

Tôi sợ bọn chúng lại có người lên, nhanh chóng đến bên cửa sổ, khéo léo trèo ra ngoài.

Nhà tự xây nên không quá cao, lão Lữ ngã không nặng lắm, ba người đàn ông nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt hung ác.

"Có ma!" Tôi cố tình hét lớn, cuộn người tròn lại.

"Cái gì vậy? Có vẻ là một con nhóc." Thôi Tam túm lấy tôi.

"Các người là người hay ma?" Tôi hỏi với vẻ kinh hoàng.

"Nói linh tinh gì vậy." Thôi Tam ném tôi xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tai-sinh-vao-ngay-tham-an-diet-mon/phan-6.html.]

"Mày là con của nhà này à?" Ngưu Tử hỏi với vẻ không hiểu.

"Tôi không phải con nhà họ, đây là nhà ma, bị ma ám, tôi lén đến chơi, sợ c.h.ế.t khiếp."

Nói xong tôi làm bộ chạy về phía cổng, lão Lữ đâu để tôi đi, vươn tay kéo tôi lại.

"Ma cái gì! Ông đây mới là ma!" Lão Lữ không tin.

"Thật mà! Mấy ngày trước người phụ nữ nhà này c.h.ế.t khi sinh con, cả nhà đều xuống thị trấn chưa về nhưng bên trong vẫn thường có tiếng trẻ con khóc, bố tôi nói là có ma quỷ lộng hành..."

Như để đáp lại lời tôi, từ trong nhà bỗng vang lên tiếng trẻ con khóc.

Khi bọn chúng ngẩng đầu nhìn lên, âm thanh lại biến mất.

Lão Lữ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào mắt tôi, muốn xem tôi có đang nói dối hay không.

"Nhà mày ở đâu?" Ngưu Tử hỏi.

"Cách đây khoảng hai dặm, phải đi lên núi nữa." Tôi chỉ lên trên.

Họ nhìn nhau, càng đi sâu vào núi họ càng an toàn, đúng như ý muốn.

"Mày dẫn bọn tao đi?"

"Được thôi!" Tôi quyết tâm nói.

Dẫn họ vào núi, đổi mạng mình để cứu tính mạng của cả nhà, tôi cũng đành chấp nhận.

Tôi nhanh chóng bước về phía cửa.

"Khoan đã!" Lão Lữ gọi tôi lại.

Hết chương

[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]

Nhóm dịch: Team Qi Qi

Edit: Ying

Beta: Ngọc Kỳ

Loading...