Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tái Sinh Vào Ngày Thảm Án Diệt Môn - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-10-03 16:53:03
Lượt xem: 36

5

Vị trí của Linh Linh là ở giữa tầng hai, nơi đó có một ban công lõm vào, dùng để phơi quần áo vào mùa đông.

Ban công thông với phòng tầng hai vốn có một cánh cửa nhưng bản lề bị hỏng, bố tháo ra sửa mà chưa kịp lắp lại.

Chẳng phải đã để lại một lối đi cho bọn chúng sao?

Ánh mắt tôi rơi xuống chiếc thang gỗ trong sân, lại thêm một cơn tuyệt vọng, chưa nói là bọn chúng khỏe mạnh có thể trèo lên, cái thang này đã được đặt sẵn rồi, trách ai được đây?

"Bố! Tráng Tráng! Lên đây nhanh!" Tôi hét lớn.

Bố và Tráng Tráng chạy vội lên lầu.

"Nhanh, chặn chỗ này lại."

Lúc này sắc mặt tôi đã trở nên nghiêm trọng, hoàn toàn không phù hợp với một đứa trẻ vài tuổi, bố dường như bị dọa sợ.

Ông ấy chỉ là một người trông rừng thật thà, không có nhiều chủ kiến, từ trước đến nay luôn bị mẹ tôi sai bảo, đã quen rồi.

Hôm nay bị tôi quát, hơi bối rối, theo bản năng nghe theo chỉ huy của tôi.

Trong phòng có một tủ quần áo lớn kiểu cũ, được làm bằng gỗ nguyên chất, rất nặng nề, tôi gọi bố và Tráng Tráng đến đẩy, ba người dùng hết sức mới đẩy được tủ quần áo ra một đoạn ngắn.

"Con gái, thôi đừng đẩy nữa..." Bố xin tha, lau mồ hôi, duỗi thẳng lưng.

[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]

"Cộc cộc cộc!"

Cửa chính bị gõ vang.

"Bọn chúng đến rồi! Nhanh lên!" Tôi nhảy đến trước tủ quần áo, lôi đồ bên trong ra, vứt bừa bãi trên sàn.

Sau khi giảm bớt trọng lượng, tủ quần áo nhẹ hơn một chút, kéo lê trên sàn tạo ra vài vết xước, miễn cưỡng bị chúng tôi chặn ở lỗ hổng.

Tiếng gõ cửa bên ngoài càng lúc càng to, ngay khi tủ quần áo sắp chặn hết ánh sáng cuối cùng, tôi thấy bà nội lê đôi chân nhỏ mập mạp, lật đật chạy ra từ trong nhà, miệng còn lẩm bẩm, "Mọi người đi đâu cả rồi, sao không mở cửa nhỉ."

6

Đầu tôi như nổ tung, suýt nữa thì vỡ ra.

Tôi nhanh như chớp chạy xuống cầu thang, khi tay bà nội sắp chạm vào ổ khóa cửa, tôi ôm ngang hông bà, cố hết sức kéo bà trở lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tai-sinh-vao-ngay-tham-an-diet-mon/phan-3.html.]

Tráng Tráng tuy cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nó hiểu được một điều, nghe theo tôi là đúng đắn, nên cũng qua giúp sức.

May mắn là tiếng gõ cửa rất to, họ không nghe thấy động tĩnh trong sân.

Chúng tôi vừa mới đưa bà nội vào trong, đóng cửa khóa lại, thì nghe thấy một tiếng "ầm" từ sân, có người nhảy vào rồi.

Hai con ch.ó cảnh giác đứng dậy, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ.

Ánh mắt bố trở nên sắc bén, so với con người, ông ấy tin tưởng chó hơn, người đến có phải người tốt hay không, chó biết.

Ông ấy đưa tay ra hiệu mọi người im lặng, mấy con ch.ó ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

"Anh hai vô dụng thật đó!" Tôi làm khẩu hình trách móc anh hai, trách anh không giữ được cửa, để bà nội ra ngoài.

Anh hai đã sợ đến ngẩn người, không dám cãi lại.

Tôi sợ ông bà nội lại gây ra chuyện gì, chỉ huy bố và Tráng Tráng khiêng bàn ăn qua, chèn cửa lại.

Bàn ăn được đóng bằng tấm gỗ nguyên khối, dày tới 10 cm, thêm vào đó cửa mở ra ngoài, họ không thể phá cửa được.

Cửa sổ tầng một rất chắc chắn.

Tôi bảo Tráng Tráng và anh hai trông chừng ông bà nội, còn tôi đi lên tầng hai với bố.

Linh Linh cũng sợ không kém, ôm Đại Bảo ngồi bên cạnh chị hai, không dám thở mạnh.

"Có ai không!" Một giọng đàn ông vang lên từ sân.

"Chúng tôi là người đi đường ngang qua đây, xin chút nước uống."

Hết chương

Nhóm dịch: Team Qi Qi

Edit: Ying

Beta: Ngọc Kỳ

Loading...