Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ta và Quý Phi Cùng Trọng Sinh - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-22 13:15:23
Lượt xem: 594

Lần này, Thẩm Thư sẽ không sảy thai mất đi hài tử, mà là âm mưu ly gián của Phó Cẩn Hành sẽ phải thất bại.

...

"Quý Phi dừng bước!"

Thẩm Thư đang bưng lư hương bị ta quát lớn, vị trí nàng ta đứng chỉ cách đài tế mà thích khách nhắm đến chỉ có một bước chân.

Nàng ta nổi giận, gương mặt đẹp như hoa phù dung hiếm có ấy, mang theo ba phần giễu cợt, bảy phần lạnh lùng nhìn ta:

"Đã đến giờ lành, Hoàng hậu ngăn cản, là có ý gì?"

"Con của thần thiếp cũng là cốt nhục Hoàng gia, sao lại không xứng được cầu phúc trên Thiên Đàn?"

Phó Cẩn Hành cũng thản nhiên liếc nhìn ta:

"Hoàng hậu thân thể khó chịu, không cần ra ngoài nữa. Vũ cô cô đâu? Còn không mau đưa Hoàng hậu về cung nghỉ ngơi."

Vừa dứt lời, Thẩm Thư sợ bỏ lỡ giờ lành, đã bưng lư hương bước lên đài tế.

Ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu từ vũ khí trên tường thành lướt qua kẽ lá, ta lập tức thót tim, gần như hét lên:

"Có thích khách!"

"To gan, trẫm ở đây, há cho phép ngươi hồ ngôn loạn ngữ?"

Lời quở trách của Phó Cẩn Hành vừa dứt, mũi tên liền phá không b.ắ.n ra, nhắm thẳng vào Thẩm Thư trên đài tế.

Ánh mắt ta trầm xuống, một cây trâm cài tóc đánh bay mũi tên đầu tiên.

Sau khoảnh khắc bất ngờ, những người bên cạnh Thẩm Thư đã phản ứng kịp thời, vây quanh nàng ta thành một vòng.

Từng đợt tên như mọc mắt, đều sượt qua tai Phó Cẩn Hành, b.ắ.n trúng những thị vệ bảo vệ Thẩm Thư.

Muốn thoát thân?

Đừng hòng!

Ta dồn hết sức lực, cầm đao xông về phía Phó Cẩn Hành, không lệch một ly, vừa vặn chắn trước người Thẩm Thư.

Vô số mũi tên, như ta dự liệu, đều b.ắ.n hết lên người hai chúng ta.

Phó Cẩn Hành may mắn chỉ trúng ba mũi tên, còn lưng ta thì bị b.ắ.n thủng lỗ như tổ ong.

"Nhanh vào nội điện. Bệ hạ được tổ tiên phù hộ, sẽ không sao đâu."

Bị đụng trúng đầu, Thẩm Thư ngơ ngác nhìn ta, sau đó bị đám người cuốn vào nội điện.

Chỉ có Phó Cẩn Hành, không biết là tức giận hay uất ức, ho ra một ngụm m.á.u rồi ngã gục xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-va-quy-phi-cung-trong-sinh/chuong-2.html.]

"Bệ hạ bị thích khách ám sát, hộ giá, mau hộ giá!"

Trong tiếng thét kinh hãi cố ý của ta, huynh trưởng cuối cùng cũng dẫn binh mã đến.

"Bắt sống một tên!"

"Còn lại, g.i.ế.c hết!"

Chớp mắt, tình thế đã thay đổi.

Bọn thích khách bị cấm quân bao vây, trong chốc lát đã bị g.i.ế.c hơn phân nửa.

Thẩm Thư nhìn thấy lưng ta thủng lổ như tổ ong, vẻ mặt phức tạp:

"Ngươi..."

Ta thản nhiên cởi bỏ áo giáp mềm bằng chỉ vàng:

"A, thói quen tốt trên chiến trường, không ngờ cuối cùng lại cứu mạng ta."

Ta đương nhiên sẽ không nói cho nàng ta biết, trên đường đến đây ta đã cố ý mặc nó vào.

Cùng Phó Cẩn Hành đồng quy vu tận?

Kiếp này, sẽ không để hắn ta c.h.ế.t dễ dàng như vậy.

Thẩm Thư thở phào nhẹ nhõm, trong mắt nàng ta thoáng qua sự lạnh lùng và phức tạp, hoàn toàn khác với vẻ kiêu ngạo thường ngày.

Nhưng dường như đột nhiên nghĩ đến điều gì, sắc mặt nàng ta đại biến, nắm chặt cánh tay ta, run rẩy nói nhỏ:

"Kiểm tra lệnh bài."

Ta lập tức hiểu ra, nàng ta cũng đã trở về.

"Trong cung xuất hiện thích khách, thống lĩnh cấm quân nghe lệnh, nghiêm ngặt phòng thủ, không cho phép bất kỳ ai tự ý ra vào Hoàng cung."

Huynh trưởng lĩnh mệnh rời đi.

Lệnh bài Tạ gia được tìm thấy từ trên người thích khách, đã cứu Tạ gia cửu tộc thoát khỏi tai họa.

Thẩm Thư ngoại trừ việc bị đụng trúng đầu, có được ký ức kiếp trước, cũng không mất đi đứa con trong bụng.

Chúng ta đều may mắn thoát chết.

Nhưng Phó Cẩn Hành, kẻ thao túng tất cả, không thể dễ dàng tha thứ.

Ta cố ý phong tỏa cửa cung, chính là muốn giải dược của Phó Cẩn Hành không vào được Hoàng cung.

Hắn ta không chết, ta cũng phải lột da hắn ta.

 

Loading...