Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ta mang thai con của Ma Tôn - 8

Cập nhật lúc: 2024-08-14 08:55:13
Lượt xem: 229

8

Tỉnh dậy lần nữa, ta chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái.

 

Lửa than bên cạnh đang lộp bộp rung động, ta mở mắt ra, nhìn thấy Nhiễm Kình ngồi ở bên giường.

 

Hắn dường như hao phí không ít linh lực, sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn không tổn hao khí tức ma tôn cường đại trên người hắn.

 

Ngồi sang bên kia, liền uy áp bức người, khí phách nghiêng người.

 

Thấy ta tỉnh lại, hắn nhíu chặt mày mở ra, thanh âm trầm thấp nhưng mềm nhẹ: "Thân thể còn có khó chịu?"

 

Mèo không ăn cá

Ta sờ bụng mình, xẹp xuống.

 

Mẹ ơi, con ngủ một giấc rồi, con đã sinh rồi sao?

 

Nhưng ta biết, nếu như không có Đại Ma Vương hỗ trợ, đứa nhỏ này ta khẳng định sinh không ra.

 

Thời điểm ở Ma giới, ta từng lật xem điển tịch của Ma giới, sinh con ở Ma giới khó hơn lên trời, mẫu thân và hài tử đều cửu tử nhất sinh, lúc sinh cần rót vào lượng lớn linh lực, nếu không nhất định một thi hai mạng.

 

Nhưng rót linh lực vào cũng cực kỳ nguy hiểm, không cẩn thận sẽ tổn thương đến tính mạng.

 

Ta đại khái tổng kết một chút.

 

Ma giới sinh con, hoặc là một nhà còn sống đoàn tụ, hoặc là một nhà ở địa phủ đoàn tụ.

 

Mà ta mang thai hài tử của Thượng Cổ Ma Tôn, nguy hiểm cùng khó khăn đã tăng lên vài lần.

 

Lúc đó ta đã hỏi hắn: "Đại ma vương, nếu ta gặp nguy hiểm trong lúc sinh con, ngươi có mạo hiểm vì ta không?"

 

 

 Hắn không trả lời.

 

Vì thế ta còn thương tâm một hồi.

 

Ta đang nghĩ, Đại Ma Vương ho nhẹ một tiếng, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, sau một khắc, nôn ra một ngụm m.á.u già.

 

Ta quá sợ hãi: "Đại ma vương, ngươi thế nào rồi?”

 

Hắn lại không để ý đến m.á.u trên khóe miệng, ánh mắt như tuyết: "Ngươi gọi ta là gì?"

 

Con bê xong, miệng thối.

 

“Ma tôn, ngươi......”

 

“Ta thích nàng gọi ta là đại ma vương. “

 

Hắn ngắt lời ta

 

"Bởi vì nó sẽ làm ta nhớ lại quá khứ."

 

Ta trước đây chưa từng gọi hắn là Đại Ma Vương a?

 

Ta đứng dậy muốn rót linh lực cho hắn, hắn lại ngăn cản: "Không sao, sau khi ta chăm sóc bản thân khoẻ lại là đc sẽ không sao, nàng đi xem hài tử đi.”

 

Ta phát hiện, hắn đã không còn gọi ta là ngươi nữa.

 

Ta hít sâu một hơi, đi tới bên giường nhỏ nhìn đứa con mình sinh.

 

Lần đầu tiên nhìn thấy nó, ta nhướng mày, thốt ra: "Thật xấu nha." 

 

Tiểu oa nhi mới sinh ra vừa đỏ vừa nhăn, giống như một tiểu hầu tử.

 

Nhiễm Kình hiếm khi cong khóe môi: "Tùy nàng.”

 

Ta: "......

 

“Cẩu Đản đâu? "Ta lúc này mới phát hiện Cẩu Đản không thấy.

 

Nhiễm Kình lạnh nhạt nói: "Hắn đã ở trong thân thể ta.”

 

Ta: "......

 

Thứ nhất, làm thế nào để hắn biết Cẩm Đản là ai và thứ hai, hắn đã ăn cẩu đản?

 

Hắn tựa như đoán ra suy nghĩ trong lòng ta, bất đắc dĩ nói: 

 

"Ngươi là đọc thoại bản, trong đầu suy nghĩ lonh tinh, hắn là một luồng hồn của ta, hiện giờ đã trở về vị trí cũ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-mang-thai-con-cua-ma-ton/8.html.]

 

Ta: "......”

 

Đây là chuyện gì xảy ra a?

 

Ta phát hiện thân thế thượng cổ ma tôn ngươi thật đúng là rất thấp thỏm.

 

Ta líu lưỡi: "Thì ra lúc trước ngươi là một người tàn phế hồn phách không đồng đều?"

 

Nhiễm Kình: "......”

 

"Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a, hồn phách của ngươi tại sao lại ở trong núi sâu, lại tại sao lại hóa thành người?"

 

Hắn không đáp, vung tay lên, một đạo thân ảnh màu trắng đứng ở bên giường ta, chính là Cẩu Đản.

 

Cẩu Đản ôn hòa nhìn ta

 

“Nàng ở đây chăm sóc bản thân và đứa nhỏ, ta phải rời đi một thời gian. "

 

Hắn nói.

 

Ta kéo hắn lại: "ngươi muốn đi đâu?

 

Cẩu Đản ở một bên thay thế hắn trả lời: "Hắn muốn đi tìm một hồn phách khác, nếu trước trăng đỏ chưa trở về vị trí cũ, hắn sẽ hình thần tụ tán.”

 

Trước trăng đoi?

 

Không phải ngay sắp đến rồi sao.

 

Ta khiếp sợ không thôi: "Đại ma vương, ngươi vì sao không nói sớm?”

 

Hiện tại hắn vì ta hao phí không ít linh lực, lại vội vàng vàng đi tìm hồn phách đã mất của mình.

<

Cái này cũng quá thảm.

 

Hắn kéo tay ta ra: "Yên tâm, ta tự có chừng mực.”

 

Thấy ta không nói lời nào, hắn vỗ nhẹ đầu ta, trong mắt có chút lưu luyến: "Chăm sóc tốt bản thân, chờ ta trở về.”

 

“Ừm. "

 

Ta ngoan ngoãn gật đầu.

 

Cẩu Đản làm xong nhiệm vụ của mình, lại trở lại trong thân thể của hắn.

 

Nhiễm Kình rời đi trong đêm.

 

Ta nhìn búp bê sữa trong nôi, trong lòng có chủ ý.

 

Ngày hôm sau, ta tìm được Đại Ma Vương ở trong khách điếm.

 

Nhờ có phấn Tầm Linh của ta, ta mới có thể thuận lợi tìm được hắn như vậy.

 

Hắn nhìn thấy ta, con ngươi hiện lên ba phần khiếp sợ, ba phần không thể làm gì còn có bốn phần phẫn nộ: 

 

"Sao nàng lại theo tới đây?"

 

“Yên tâm đi, ta giao Huyền Dạ cho Thổ Địa Công, ông ấy nhìn ta lớn lên, nhất định sẽ bảo vệ con chúng ta.”

 

“Huyền Dạ?”

 

“Tên con trai chúng ta a, ngươi làm cha cũng quá vô trách nhiệm, tên còn chưa đặt cho con đã bỏ chạy.”

 

Hắn lạnh lùng nói: "Nàng không nên tới đây, sẽ gặp nguy..."

 

"Đứa nhỏ đều thay ngươi sinh, ta đã ngầm thừa nhận là thê tử của ngươi, hơn nữa ta phải thay Huyền Dạ chăm sóc tốt cha nó đi, vạn nhất đứa nhỏ lớn lên không có cha, ta làm sao cùng nó ăn nói."

 

Nói xong ta ngẩng đầu, đã thấy Nhiễm Kình thần sắc đen tối nhìn ta.

 

Trong mắt kia, có tình cảm ta nhìn không thấu, tựa hồ xen lẫn muôn vàn chua xót vạn bất đắc dĩ, còn có vài tia đau đớn.

 

Ta: "......”

 

“Đại ma vương, ngươi làm sao vậy?”

 

Hắn than nhẹ một tiếng: "Nàng ồn ào quá.”

 

Được rồi, ta sẽ im lặng.

Loading...