🍀Ta Không Phải Chỉ Biết Bán Giò Heo🍀 - Chương 5: Lời Cầu Hôn Bất Ngờ

Cập nhật lúc: 2024-07-07 06:30:31
Lượt xem: 218

 

9

Hoàn toàn thoát khỏi tên tra nam, ta bắt đầu bắt tay vào kế hoạch lớn: mở cửa hàng kinh doanh.

Ta định bán căn nhà này đi, sau đó thuê một cửa hàng trong trấn chuyên bán giò heo, in tên và hình của ta lên đó, để cho mọi người đều biết,

Giò heo của cả vùng, đều là do ta, Trang Thôn Hoa, bao thầu.

Chỉ là, ta hăm hở đi dò hỏi một vòng mới phát hiện, toàn bộ cửa hàng trên con phố này đều thuộc sở hữu của vị đại gia giàu nhất thành -- Tạ Bán Thành. Nhưng ông ta không bao giờ cho thuê nhà, bởi vì,

Nhận tiền lẻ rất phiền phức.

Bực bội ghê!

Bao giờ ta mới có thể trở thành nữ đại gia, nhất định sẽ không lãng phí tài nguyên như bọn họ.

Nói đến đây, Tạ Bán Thành chỉ có một đứa con trai độc nhất là Tạ Chính Kinh, nhưng từ nhỏ đã ốm yếu, kén ăn, nghe nói sống không quá hai mươi tám tuổi. Ai mà gả cho hắn ta, sẽ không còn xa vị trí nữ đại gia đâu.

Lan man rồi, quay lại vấn đề chính, khởi nghiệp gặp ngay cảnh thi công đường xá, ta phải nghĩ cách vượt qua mới được.

Dù sao thì, hành, chính là hành, không thể vì một chút khó khăn mà bỏ cuộc.

Ta đang định mặt dày đến trước cửa Tạ phủ xem sao, thì Tạ công tử đã phe phẩy cây quạt xếp xuất hiện sau lưng ta.

"Hoa cô nương ----"

Hắn ta còn cố tình gọi to,

"Hoa cô nương, xin chào, tại hạ Tạ Chính Kinh, muốn cùng cô nương bàn bạc về chuyện mua công thức gia truyền."

Bên cạnh Tạ công tử còn có nha hoàn xinh đẹp mà ta đã gặp,

Thì ra là vị công tử ngồi trên xe ngựa hôm đó,

trong lòng ta không khỏi dâng lên vài phần hảo cảm.

Tạ công tử nhìn thoáng qua thì có vẻ ốm yếu, nhưng nhìn kỹ mới thấy, còn thảm hơn cả nhìn thoáng qua.

Nhưng mà hắn ta đẹp trai thật, xứng đáng là công tử tuấn tú như ngọc, chỉ là sắc mặt hơi nhợt nhạt, khó giấu vẻ bệnh tật.

"Công tử, gọi ta là Trang cô nương là được rồi." Ta lễ phép đáp.

"Được, Hoa cô nương."

Ta: "..."

Nể tình hắn ta giàu có, gọi ta là bà xã ta cũng không cãi.

10

Tạ công tử mời ta đến quán trà ngồi, nha hoàn dùng khăn lụa lau sạch bàn ghế một lượt, mới để bảo bối công tử của cô ta ngồi xuống.

Tạ công tử ho nhẹ một tiếng, đi thẳng vào vấn đề:

"Tại hạ mấy hôm trước có phái Tiểu Khiếu đến mua công thức gia truyền của cô nương, nghe nói bị cô nương từ chối."

Thì ra nha hoàn xinh đẹp kia tên là Tiểu Khiếu. Cô ta nhìn ta, khinh bỉ liếc xéo.

Là một người béo đáng yêu, ta đã quen với loại ánh mắt này rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-khong-phai-chi-biet-ban-gio-heo/chuong-5-loi-cau-hon-bat-ngo.html.]

Ba phần lạnh lùng, ba phần chế giễu và bốn phần thờ ơ.

Ta trợn mắt nhìn lại cô ta, mang theo năm phần lạnh lùng, bốn phần chế giễu và ba phần có thù tất báo, dùng mười hai phần công lực dọa cho cô ta run rẩy.

Nhưng mà nhờ hai người bọn họ, ta mới biết công thức gia truyền nhà ta lại hot đến vậy.

"Sau này ta sẽ mở tiệm bán giò heo, ngài muốn ăn gì cứ sai người đến tiệm ta lấy là được, không cần phải mua công thức đâu."

Ta giả vờ ngốc nghếch cười, con trai của người giàu nhất thành, không thể đắc tội được.

Tạ công tử nhìn ta cười ngốc, ngẩn người ra một lúc mới nói tiếp:

"Trang Hoa cô nương, thật ra thì, tại hạ từ nhỏ đã không ăn được đồ tanh, lần duy nhất chính là ăn giò heo hầm của cô nương.

Vì vậy, cha mẹ ta đã đặc biệt mời các bậc danh sĩ đến chúc mừng ta, ta mới được gặp vị hôn phu cũ của cô nương, được chứng kiến khí phách hơn người của cô nương..."

Khoan đã, ăn được thịt cũng đáng để ăn mừng sao?

Thế giới của người giàu, đều giản dị và nhàm chán như vậy sao?

Tạ công tử: "Cho nên, ta nghĩ dù thế nào cũng phải mua được công thức của cô nương."

"Đến tiệm ta mua ăn cũng vậy mà." Ta vẫn không thể hiểu nổi thế giới của người giàu.

"Câu tục ngữ nói rất hay..." Tạ công tử nhận lấy tách trà mà Tiểu Khiếu dùng trà ngon, chén ngọc tự mang theo pha cho hắn ta, cười đầy ẩn ý.

Ngươi chơi trò úp úp mở mở gì với ta vậy?

Ta sốt ruột nói: "Công tử có gì cứ nói thẳng."

"Ta, Tạ Chính Kinh, từ nhỏ đã tâm niệm một điều, phàm là thứ ta đã nhắm trúng, nhất định phải thuộc về ta...

Công thức gia truyền, ta nhất định phải có được."

Đúng là kẻ trơ trẽn!

Nhưng mà, hắn ta nói đều là sự thật.

Không ngờ, ta, Trang Thôn Hoa, trốn được tên tra nam Ngụy Lăng Bá, lại gặp phải tên tổng tài bá đạo vô lương tâm Tạ Chính Kinh này.

"Cái kia, Tạ công tử, nghe ngươi phân tích xong, ta quyết định về nhà phân tích thêm."

Ta vẫn là chuồn sớm cho lành.

"Trang cô nương, ta đã nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường, không bằng cô nương nghe thử xem."

Tiểu Khiếu bực bội chặn đường ta lại, ta đành ngoan ngoãn ngồi xuống.

"Nếu ngươi không béo, kỳ thực trông cũng xinh xắn." Tạ công tử đột nhiên nói.

Ôi chao, cái tính nóng nảy của ta,

Chỉ có thể kìm nén trong lòng mà thôi.

"Người ta thường nói, nếu ta không béo, kỳ thực cũng khá gầy." Ta cười ngốc đáp.

Tạ công tử phe phẩy cây quạt xếp, gõ ba cái lên bàn:

"Nói hay lắm! Đây là lần đầu tiên ta gặp được cô nương tâm đầu ý hợp như vậy. Vậy này đi, ngươi mang theo công thức gia truyền gả cho ta, sau khi ta chết, toàn bộ tài sản đều thuộc về ngươi, thế nào?"

Ta: "!!!"

Thế giới của người giàu, vượt xa khỏi sức tưởng tượng của ta.

Bình luận

1 bình luận

Loading...