Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta không làm Kiếm Chủ đã nhiều năm - 24

Cập nhật lúc: 2024-10-01 15:49:04
Lượt xem: 87

Ta đứng thẳng người dậy, bước lên bậc thềm mới trải, phủi đi bụi đất trên tay, không thèm nhìn người tới lấy một cái, trực tiếp quay người đi vào trong tông môn.

Huyết Sát lão tổ uy nghiêm một đời, có lẽ chưa bao giờ bị người khác coi thường như vậy, lão ta lập tức nổi giận đến toàn thân run rẩy, ngay cả cái bóng trên mặt đất cũng lắc lư.

Lão ta thôi động huyết vân xông thẳng tới, đầy vẻ căm hận quát lớn: "Tên tiểu bối ngu xuẩn này dám cả gan làm nhục ta như vậy, mau tới nhận lấy cái chết!"

Những lá cờ đen tung bay, phần phật theo chiều gió, Huyết Sát lão tổ nổi trận lôi đình, thanh thế kinh người.

Ta bình tĩnh bước lên những bậc thềm đá, thậm chí không thèm quay đầu nhìn lại.

Đột nhiên có một tiếng hét lớn, Huyết Sát lão tổ từ trên không trung nặng nề rơi xuống giống như một vật nặng nghìn cân.

Bốn lá cờ Chiêu Hồn còn sót lại từ trăm năm trước cũng theo đó mà rơi xuống đất, nằm trong bụi đất giống như bốn miếng giẻ rách màu đen.

Huyết Sát lão tổ tỏ vẻ kinh hãi: "Ngươi, ngươi đây là. . . "

Ta quay người lại, cười như không cười: “Trăm năm không gặp, ta còn tưởng rằng lão tổ đã phi thăng thượng giới, hoá ra còn chưa đột phá hoá thần sao? Đáng tiếc, chỉ là cảnh giới hoá thần, ở địa bàn Lạc Hà tông chúng ta còn chưa bay được đâu.”

Huyết Sát Tổ không thể tin mở to mắt: “Chẳng lẽ ngươi đã đột phá hóa thần, tiến vào Luyện Hư?”

Ta không trả lời cũng không phủ nhận.

Lão ta giả vờ đánh một chiêu, quay đầu muốn bỏ chạy.

Ta cười lớn một tiếng: "Sao người lại chạy? Đã tới thì cứ ở lại đây đã, không phải ngươi muốn gặp tam sư đệ của ta sao?”

Tâm niệm vừa động,  thanh kiếm Hàm Sương mới tinh ngay lập tức xuất hiện trong tay ta.

"Một kiếm thứ nhất, vì ngươi nuôi lớn tam sư đệ của ta như một con chó.”

“Kiếm thứ hai, vì ngươi mà gián tiếp hại c.h.ế.t một nhà A Hi bằng hữu tốt của hắn.”

"Kiếm thứ ba, vì ngươi g.i.ế.c người vô tội, dùng mười vạn linh hồn luyện chế cờ Chiêu Hồn."

“Kiếm thứ tư…”

Giữa hàn quang b.ắ.n ra bốn phía, Huyết Sát lão tổ gào thét liên hồi, tứ chi của lão ta đều bị Kiếm Hàm Sương cắt bỏ.

Lão ta m.á.u me khắp người, vừa đau đớn vừa tức giận: "Kiếm thứ tư  là vì sao?"

Ta thu kiếm vào vỏ, cau mày nói: “Kiếm thứ tư này là vì ngươi làm bẩn mắt ta, lại không biết tự mình hiểu lấy.”

Huyết Sát lão tổ tức giận sôi gan, cuối cùng bị tam sư đệ kéo đi ngâm ủ phân bón hoa, thậm chí ngay cả tứ chi bị cắt đi cũng nhặt hết.

Nghe nói trong giới tu di có một cây lan ma lan Ngọ Dạ, sử dụng m.á.u thịt con người làm chất dinh dưỡng. Tam sư đệ vốn còn tiếc nuối không có cơ hội trồng thử một chút, bây giờ đã có sẵn phân bón, khóe miệng hắn nhếch lên suốt mấy ngày.

Tin tức Huyết Sát lão tổ một đi không trở lại nhanh chóng lan truyền khắp Cửu Châu.

Sau một trăm năm qua đi, cái tên Lạc Hà Tông lại một lần nữa được truyền đến tai các đại tông môn ở Cửu Châu.

Vào ngày ma lan Ngọ Dạ chui từ dưới đất lên, Vô Lượng Đại Sư đã đến thăm.

Ông ấy cảm nhận được linh khí dồi dào bốn phía xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh.

"Linh khí như vậy, cho dù là bí cảnh Lang Hoan được công nhận là có linh khí dồi dào nhất Cửu Châu, so với quý tông vẫn còn kém xa, có linh khí này, Lạc Hà Tông hưng thịnh là chắc chắn."

Ta mỉm cười, không trả lời.

Vô Lượng Đại Sư là tới đây làm thuyết khách, ông ấy hy vọng ta có thể ra tay trấn áp Ma Vực.

"Bây giờ sương đen của Ma Vực liên miên không dứt, toàn bộ Cửu Châu đều đang gặp nguy hiểm. Hai kiếm chủ Lưu Phong và Hồi Tuyết nửa đường thất bại, mọi người trong các đại tông môn đều cảm thấy bất an, ta hy vọng rằng Kiếm Chủ sẽ bỏ qua những hiềm khích trong quá khứ, rộng lượng xuất thủ, toàn bộ chính đạo ở Cửu Châu đều sẽ ghi nhớ ân trạch của Kiếm Chủ.”

Ta nhíu mày nói: "Bọn họ rất sợ sương mù đen như vậy, ta cũng có một cách vẹn toàn đôi bên, vừa khiến cho ta hài lòng, lại giúp bọn họ không phải lo lắng về sương mù đen nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-khong-lam-kiem-chu-da-nhieu-nam/24.html.]

Vô Lượng Đại Sư lộ ra vẻ mặt vui mừng: "Kiếm chủ, mời nói."

Ta khẽ mỉm cười: “Chỉ cần các tông chủ đại tông môn đều gia nhập làm đệ tử Lạc Hà Tông, ta cam đoan về sau bọn họ sẽ không bị sương mù đen quấy nhiễu."

Vô Lương Đại Sư trán đổ mồ hôi: “Kiếm Chủ nói đùa rồi.”

Ta nhìn chằm chằm vào giọt mồ hôi trên trán của ông ấy, mỉm cười: "Đại sư sai rồi, ta đã sớm không còn là Kiếm Chủ nữa. Ta là đại sư tỷ của Lạc Hà Tông."

Vô Lượng Đại Sư bước chân nặng nề rời đi.

Chưa tới ngày, Hương Xa Loan của tông chủ Hợp Hoan tông đã  tới cửa.

Nhị sư muội có chút thấp thỏm núp ở đằng sau lưng ta, nàng ấy cũng không muốn đối đầu với người từng là sư phụ của mình.

Tông chủ Hợp Hoan tông là đại năng có tu vi cao nhất trong tà đạo, mấy trăm năm trước đã đến cảnh giới Luyện Hư, bà ta vốn có thể ngự trên phi hành hiển lộ thực lực thật sự, nhưng lại dừng loan giá vững vàng trước cổng tông môn.

Cổ tay được buộc một cái chuông vàng, búi tóc kéo cao, dung mạo như hoa như ngọc.

Vị này chính là đại năng tà đạo thủ đoạn tàn nhẫn trong truyền thuyết, lại là một đại mỹ nhân phong tình vạn chủng không nhìn ra được tuổi tác 

Bà ta nhìn ta dò xét một hồi rồi đột nhiên nở ra cười rạng rỡ giống như hoa mẫu đơn nở rộ: “Nguyên Nguyên, còn không mau quỳ xuống.”

Giọng nói không quá nghiêm khắc, ngược lại lộ ra nhịp điệu đặc biệt, mỗi một âm thanh đều chạm đến trái tim của người khác.

Nguyên Nguyên giật mình, thần sắc vẫn còn kinh ngạc, hai đầu gối không tự chủ được mềm nhũn.

Ta nhíu mày.

Tông chủ Hợp Hoan tông giọng điệu nhẹ nhàng uyển chuyển, không hề đề cập tới chuyện nhị sư muội g.i.ế.c hại đồ đệ phản bội tông môn: “Nguyên Nguyên, sư muội của ngươi đã rời khỏi tông môn nhiều năm, ta rất nhớ nàng ấy, lúc trước thấy ngươi ổn trọng, nên mới sai ngươi đi mời nàng ấy về, hai sư đồ chúng ta ôn lại chuyện cũ, ai bảo ngươi làm to chuyện, ở bên ngoài mượn thanh danh của ta diễu võ giương oai? Còn suýt chút nữa làm bị thương đạo hữu Lạc Hà Tông, không biết còn tưởng ta sai ngươi đi kết thù với Lạc Hà Tông.”

"Ngươi là nghe không hiểu chữ “Mời” có nghĩa là gì sao? Nếu đã là nghe không hiểu, hai lỗ tay này cũng không còn cần nữa.”

Huyết sắc trên mặt Nguyên Nguyên nhạt dần, tràn đầy hận ý liếc nhìn nhị sư muội, cắn môi dưới, đưa tay lên phát ra một đạo hàn quang.

Sau một tiếng rên rỉ đau đớn, một vành tai nhỏ rơi xuống đất, ánh trăng sáng soi xuống trên vành tai trắng như ngọc vẫn còn đang khẽ lay động.

Nguyên Nguyên không để ý đến nửa khuôn mặt đang m.á.u me đầm đìa, quỳ lạy dập đầu: “Nguyên Nguyên biết sai, mong sư tôn tha tội, mong sư muội tha tội."

Tông chủ Hợp Hoan tông không thèm liếc mắt, cổ tay khẽ động, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái gương đồng hình dạng đơn giản mà cổ xưa: “Tiểu đệ tử của ta không biết nặng nhẹ, suýt chút nữa đã làm tổn thương hòa khí giữa ta và Lạc Hà Tông, còn hại đạo hữu Phù Diêu phải lưu vong suốt trăm năm, trong lòng ta thực sự cảm thấy áy náy, nghe nói đạo hữu đang xây dựng lại tông môn, ta liền đưa tới tặng cho đạo hữu một phần hạ lễ.” 

"Cái gương này là gương Thất Thế Luân Hồi, trước kia ta đã lấy được ở trong bí cảnh Quỷ thành Phong Đô, mặc dù là pháp khí tà tông, nhưng cũng là Linh Bảo Thiên Tiên hiếm có, dùng để tu luyện ma tâm, rèn luyện thần hồn thì không gì tốt hơn.”

"Đạo hữu đã thay ta loại bỏ thứ làm người ta chán ghét Huyết Sát kia. Bây giờ Đại Hoang Trạch của lão ta cũng đã trở thành địa bàn của Hợp Hoan tông chúng ta. Chỉ là nơi đó bây giờ đang hỗn loạn, đợi ta sắp xếp tất cả thoả đáng, sẽ mời đạo hữu Phù Diêu tới đảo Tây Cực làm khách.”

Tin tức tông chủ Hợp Hoan tông khi đến thì trùng trùng điệp điệp, đằng đằng sát khí, khi rời đi lại khách khi, nói năng nhẹ nhàng trực tiếp làm chấn động tất cả các tông môn chính đạo ở Cửu Châu.

Nhất là khi tông chủ Hợp Hoan tông công khai cười nhạo Kiếm Tông có mắt không tròng, bởi vì một Kiếm Chủ Hồi Tuyết còn chưa trưởng thành mà đuổi đệ nhất cao thủ thực sự hiện tại của Cửu Châu ra khỏi sư môn, không ít người cười thầm trong bụng.

Không ngừng có người bắt đầu nhắc đến sự tích năm đó ta chỉ dựa vào một người một kiếm, đã thành công trấn áp Ma Vực suốt trăm năm.

Khách quan mà nói, hiện tại Tạ Trường Canh và Giang Ly cùng nhau đi đến Ma Vực, hai người hợp lực vẫn thất bại tan tác trở về, còn suýt chút nữa bị ma khí phản phệ, không khỏi khiến người ta âm thầm nghị luận.

Chẳng lẽ hai vị Kiếm Chủ Lưu Phong và Hồi Tuyết cộng lại cũng không bằng được một mình Kiếm Chủ Hàm Sương sao?

Thế gian bên ngoài ầm ĩ hỗn loạn, nhưng không hề ảnh hưởng đến ta và sư đệ sư muội dốc lòng xây dựng lại tông môn.

Sư muội có được đống vật liệu quý hiếm, trình độ luyện khí đột nhiên tăng mạnh. Mặc dù hình dạng thành phẩm vẫn chưa dễ nhìn nhưng chất lượng và công dụng gần như có thể đạt tới trình độ của pháp khí thượng phẩm.

Sau một hồi thương lượng, nhiệm vụ luyện chế lệnh bài tông môn được giao cho nhị sư muội và tam sư đệ, một người phụ trách vẽ hình, một người phụ trách thực hiện.

Vào ngày lệnh bài tông môn được luyện chế thành công, phong chủ Tề Ngô của Kiếm Tông đã đến thăm.

 

Loading...