Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sức mạnh của thực tập sinh - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-25 10:19:45
Lượt xem: 78

Cô ta muốn cố ý xem tôi thất bại, để nhìn thấy công sức một tuần của tôi đổ sông đổ biển.

 

"Đây là cơ hội để cô chứng minh năng lực, hãy nắm lấy. Nếu chuyện nhỏ này mà cô cũng không giải quyết được, thì tôi rất khó có lý do để giữ cô lại."

 

Thông thường, các địa điểm phải được đặt trước, đặc biệt là những nơi tốt. Địa điểm tôi tìm được chỉ có thể giữ cho công ty hôm nay, còn nửa tháng sau đều đã được đặt kín.

 

Liên hoan dời đến ngày kia, tôi biết phải tìm địa điểm ở đâu bây giờ? Rõ ràng là muốn làm khó tôi.

 

Giờ ăn trưa, Kha Kha biết chuyện này thì tức giận đập bàn, "Cô ta quá đáng quá, đây chẳng phải là muốn đuổi cậu đi sao!"

 

Chúng tôi đang ở nhà ăn của công ty, giọng cô ấy không nhỏ, thu hút ánh mắt của nhiều người.

 

Đúng lúc đó, nhân viên phòng kỹ thuật cũng vào nhà ăn.

 

Từ Tư Niên nhìn thấy chúng tôi, đi về phía chúng tôi.

 

"Có chuyện gì vậy?"

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Tôi liếc nhìn anh ta một cái, không để ý, tiếp tục cúi đầu ăn cơm. 

 

Từ hôm Kha Kha gửi ảnh cho tôi, chúng tôi gần như không liên lạc với nhau. Anh ta có báo trước cho tôi rằng, gần đây anh ta tham gia dự án lớn, có lẽ sẽ rất bận, không thể trả lời tin nhắn kịp thời.

 

Tôi không nhắn tin cho anh ta.

 

Tôi không nói gì, Kha Kha lên tiếng chỉ trích anh ta,

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/suc-manh-cua-thuc-tap-sinh/chuong-6.html.]

"Không phải là do cô Ôn Ngữ của anh làm ra hay sao. Bây giờ mới báo đổi thời gian thành ngày kia tổ chức liên hoan, để cô ấy đi đâu mà đặt địa điểm bây giờ?"

 

Trong lòng Kha Kha, Từ Tư Niên đã cùng Ôn Ngữ âm thầm qua lại. Chỉ còn thiếu bước cuối cùng là không nói thẳng ra với tôi lời chia tay.

 

"Kha Kha, cậu nhỏ tiếng thôi."

 

"Tớ mắng anh ta thì sao, sao lúc này cậu còn bênh anh ta."

 

Thôi, tôi im lặng.

 

Từ Tư Niên biết đại khái câu chuyện, suy nghĩ một lúc rồi nói, "Cứ ăn cơm trước đi, đừng lo lắng."

 

Kha Kha tiếp tục công kích, "Không phải là anh rời đi, nên anh mới nói nhẹ nhàng thế. Nếu Y Y rời đi, thì anh sẽ có thể ở bên Ôn Ngữ như ý muốn rồi.”

 

"..."

 

Buổi chiều, tôi vẫn thử liên lạc một số địa điểm.

 

Nhưng như dự đoán, tất cả đều không còn thời gian trống.

 

Những địa điểm tốt, thậm chí đã đặt trước đến ba tháng sau.

 

Tôi cảm thấy tuyệt vọng.

 

Hơn mười giờ tối, khi tôi đang chuẩn bị rời công ty, điện thoại đột nhiên reo lên.

 

"Xin hỏi có phải cô Sầm không? Địa điểm mà cô muốn đặt cho ngày kia bây giờ đã có, cô có thể sử dụng ngay."

Loading...