Sự Trả Thù Độc Ác Nhất - Chương 21 - Ngoại truyện (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-07-02 22:30:56
Lượt xem: 689

21

Sau khi trở về Hàng Châu, Tư Dư đã sang tên căn nhà cũ cho tôi, lại kêu người dọn dẹp hết đồ đạc của anh ta, chuyển ra ngoài. 

Tôi đứng trên tầng hai, nhìn anh ta dừng bước, xoay người, ngẩng đầu nhìn tôi.  Ánh nắng chiếu vào khiến đôi mắt anh ta đỏ hoe, như thể vừa mới khóc. Anh ta khẽ nuốt nước bọt, cười khổ sở, "Du Du, tạm biệt."

Tôi chợt nhớ đến lần đầu tiên gặp mặt khi còn nhỏ, tôi hào hứng nắm lấy tay anh ta, nói:

"Tuyệt quá, em có anh trai rồi! Anh, anh cùng em đi thả diều có được không?”

"Anh, em còn muốn đến công viên giải trí chơi trò ngựa gỗ xoay vòng, anh đưa em đi có được không?"

Mà anh ta nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt, "Được chứ, em muốn làm gì, anh đều sẽ cùng em."

Quá khứ tươi đẹp như vậy, rốt cuộc cũng chỉ còn là quá khứ.

 

Ngoại truyện Tư Dư

1

Phát hiện ra người bố nuôi mà tôi luôn kính trọng là kẻ thù g.i.ế.t bố, còn cô em gái mà tôi yêu thương là con gái của kẻ thù, tôi cảm thấy như trời đất sụp đổ. 

Tôi cũng từng nghĩ đến việc buông bỏ thù hận, giả vờ như không biết chuyện gì mà tiếp tục sống.  Nhưng nếu tôi thật sự buông bỏ, tôi còn mặt mũi nào mà đối diện với linh hồn của bố mẹ trên trời? 

Nhưng sự trả thù của tôi, từ trước đến nay đều chỉ nhắm vào một mình Mạc Hoài Sơn. Cho dù ông ta không giao dịch với tôi, tôi cũng chưa bao giờ có ý định làm hại Mạc Du. Dù sao, cô ấy cũng vô tội.

Chỉ là, rốt cuộc cô ấy cũng là con gái của kẻ thù. 

Tôi không thể đối xử với cô ấy như trước kia, cưng chiều cô ấy, bảo vệ cô ấy một cách không hề kiêng dè nữa. Tôi chỉ có thể tránh xa cô ấy hết mức có thể.

2

Sinh nhật 18 tuổi của Mạc Du, cô ấy cầu xin tôi cùng cô ấy đón sinh nhật, tôi vẫn lấy lý do bận việc để từ chối. Cô ấy khóc đến mức thở hổn hển, cả người gần như sắp ngất xỉu, nói năng lộn xộn:

"Anh, anh cũng không cần em nữa sao? Trên thế giới này em chỉ có một mình anh là người thân..."

Vẻ mặt đáng thương như vậy, thật sự khiến người ta đau lòng. Vì vậy tôi lại mềm lòng.

Tôi cùng cô ấy đến công viên giải trí.

Cô ấy đặc biệt thích chơi trò ngựa gỗ xoay vòng. 

Mỗi lần xoay một vòng, cô ấy đều vẫy tay, cười híp mắt chào hỏi tôi: "Anh, em ở đây!"

Nụ cười của cô ấy rất đẹp. 

Đôi mắt cong cong, má lúm đồng tiền ngọt ngào, còn để lộ hai chiếc răng khểnh đáng yêu. 

Tôi đứng từ xa nhìn cô ấy, chợt nhận ra, cô ấy đã không còn là - cô bé con lúc trước thích ngồi trên lưng tôi chơi trò cưỡi ngựa nữa rồi. 

Cô ấy đã lớn rồi, đã trở nên xinh đẹp, dịu dàng. 

Lúc xuống khỏi trò chơi, cô ấy vui vẻ chạy ào vào lòng tôi, nũng nịu cọ cọ. Lại giống như lúc nhỏ, nhón chân hôn lên má tôi, nũng nịu nói: "Anh, cảm ơn anh đã cùng em đón sinh nhật, em vui lắm!"

Môi cô ấy rất mềm. Mùi hương cam trên người cô ấy rất thơm rất ngọt ngào. 

Cơ thể tôi bỗng chốc cứng đờ. Sau đó, tôi nhận thức rõ ràng, mình đã nảy sinh suy nghĩ không nên có. 

Không thể nào!

Làm sao tôi có thể động lòng với con gái của kẻ thù g.i.ế.t bố được? 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-tra-thu-doc-ac-nhat/chuong-21-ngoai-truyen-hoan.html.]

Sau ngày hôm đó, tôi càng xa lánh cô ấy hơn. Tất cả điện thoại của cô ấy đều do thư ký nghe máy.

Cô ấy đến tìm tôi, liền bảo lễ tân lấy cớ tôi đang bận để đuổi cô ấy đi. Tôi cứ nghĩ chỉ cần không gặp cô ấy, là có thể quên đi đoạn tình cảm thầm kín đó. Chỉ là không ngờ, một năm sau, cô ấy lại tỏ tình với tôi. 

3

Giữa chúng tôi có mối thù sâu nặng như vậy, tôi không thể yêu cô ấy. Cô ấy cũng không nên yêu tôi. Vì vậy tôi lựa chọn đẩy cô ấy ra xa.

Tôi tìm hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác để diễn kịch. 

Tôi nói ra những lời khó nghe nhất để mỉa mai cô ấy, dung túng cho Thẩm Linh Lợi sỉ nhục cô ấy. 

Cuối cùng cũng khiến cô ấy đau lòng từ bỏ nhưng tôi lại không cảm thấy nhẹ nhõm chút nào. 

Thậm chí, sau khi nhìn thấy những cử chỉ thân mật của cô ấy và Lâm Bách Chu, tôi cảm thấy mình tức đến mức muốn nổ phổi. 

Sao cô ấy dám chứ? 

Sao cô ấy có thể để cho người đàn ông khác ôm cô ấy? 

Không phải cô ấy yêu tôi sao? 

Sao cô ấy có thể nói thay đổi là thay đổi ngay được? 

Tôi hoàn toàn không thể kiềm chế được cơn giận dữ đang dâng trào trong lòng. 

Tôi thậm chí còn không có tâm trạng nào để nghĩ đến ân oán đời trước nữa. 

Tôi chỉ muốn có được Mạc Du, muốn cô ấy quay về bên tôi.

Thế nhưng, sau khi bị ép chia tay, cô ấy không những không đồng ý, mà còn cố ý thể hiện tình cảm trước mặt tôi. 

Vì vậy, tôi đã mất kiểm soát mà cưỡng bức cô ấy.

Sau đó, chúng tôi rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, không thể nào quay đầu được nữa. 

Nói cho cùng, vẫn là lỗi của tôi. 

Nếu như tôi có thể sớm buông bỏ thù hận, chấp nhận tình cảm của cô ấy, chúng tôi đã không đi đến bước đường cùng như vậy.

4

Sau khi rời xa tôi, Mạc Du sống rất tốt. Cô ấy quay lại trường học tiếp tục học tập, quan hệ với bạn bè rất tốt.

Lúc rảnh rỗi tham gia rất nhiều hoạt động câu lạc bộ, cuối tuần thường cùng bạn thân đi dạo phố mua sắm, cuộc sống tràn đầy niềm vui.

Có một hôm tôi nhớ cô ấy quá, liền lén lút chạy đến xem cô ấy. Không ngờ, lại gặp phải Lâm Bách Chu. Cậu ta cũng giống như tôi, lén lén lút lút trốn ở chỗ khuất xa xa nhìn Mạc Du, nhưng lại không dám đến gần. 

Chậc, tên nhóc mặt trắng này cũng si tình thật đấy.

5

Sinh nhật 22 tuổi của Mạc Du, tôi đã chuyển một số cổ phần công ty cho cô ấy làm quà sinh nhật. Lúc thư ký đưa thỏa thuận cho cô ấy ký tên, cô ấy không từ chối, còn cười nói đùa:

"Hy vọng sếp của các cô cố gắng làm việc, như vậy tôi mới có thể nhận được nhiều cổ tức hơn."

Tôi rất nghe lời. 

Rất nhiều năm sau đó, gần như là lao đầu vào làm việc, đến ăn ngủ cũng quên nhưng lại không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào. 

Dù sao cũng phải kiếm thật nhiều tiền cho người tôi yêu tiêu. 

(Hết)

Bình luận

2 bình luận

Loading...