Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sự trả thù của con dâu - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-10-16 16:30:52
Lượt xem: 13

Hôm nay, chúng tôi muốn đi thăm bà dì, đại thọ 80 tuổi của bà ấy, bà ấy cố ý nhờ Chu Nguyệt mời tôi tới ăn cơm.

 

Bà dì chính là chị em của m-ẹ chồng tôi, họ hàng bên kia của Chu Phong.

 

Nói thẳng ra, nửa năm nay tôi chỉ qua lại với người nhà bên m-ẹ đẻ, căn bản không quan tâm gì tới họ hàng của Chu Phong.

 

Nhưng bà dì kia cũng tương đối đặc biệt, bà ấy tuy không thân thiết với tôi, nhưng bà cũng từng tặng lì xì cho Uyển Uyển.

 

Khi tôi kết hôn, khi tôi sinh con, khi Uyển Uyển tròn 1 tuổi…

 

Có thể nói, sau khi tôi lấy Chu Phong, thứ có được nhiều nhất chính là mấy phong bao lì xì của bà dì.

 

Có một lần bà thấy gương mặt sưng vù của tôi, còn thở dài, sờ sờ đầu tôi.

 

Bà dì vốn thấp cổ bé họng trong nhà, lại là người nghèo, trong gia tộc Chu Phong không có tiếng nói, nhưng tôi cảm thấy bà ấy rất lương thiện.

 

Cho nên khi bà mừng thọ, tôi muốn đi.

 

Nhà bà dì cũng ở thành phố này, nhưng lại ở vùng ngoại thành phía nam, nơi có nhiều nhà xưởng công trình, thường xuyên mù mịt khói bụi.

 

A Ly mở cửa chiếc Maybach, đưa tôi cùng Uyển Uyển đến khu phố cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-tra-thu-cua-con-dau/chuong-25.html.]

 

Thời điểm chiếc xe dừng lại, một đám người ở phía trước đồng loạt nhìn về phía tôi.

 

Tôi nhìn thấy mấy chiếc bàn, trên bàn bày rượu, chờ mọi người thưởng thức đồ ăn.

 

Những người đó chính là họ hàng của Chu Phong, gần xa có tới 20 người.

 

Bởi vì chiếc Maybach thật sự quá loá mắt, hai mươi mấy đôi mắt toàn nhìn chằm chằm vào chúng tôi.

 

“Oa, nhiều người quá, nhà của bà dì thật náo nhiệt.” Uyển Uyển rất hưng phấn, tóc đuôi ngựa vung vẩy chạy xuống xe.

 

Tôi cũng xuống xe, cầm lấy tay con bé.

 

A Ly đi đỗ xe.

 

Đám người phía trước có chút kỳ lạ mà yên lặng, họ hàng Chu Phong chắc hẳn đã biết tôi đã trở về, khẳng định cũng biết đã có chuyện gì xảy ra.

 

“Người đàn bà ch-ếc tiệt!” Đột nhiên có bóng dáng một thằng bé chui ra từ trong đám người, bộ dạng không được dạy dỗ mà mắng tôi.

 

Mặt mũi nó xám xịt, mặc quần áo cũ bẩn thỉu, đi chân trần, còn hít hít nước mũi.

 

Vừa nhìn thấy, còn tưởng là ăn mày từ đâu tới.

Loading...