Sự thiên vị mang lại tai hoạ - Chương 09

Cập nhật lúc: 2024-07-07 13:34:01
Lượt xem: 720

9

 

Gió biển gào thét, ánh mắt khinh thường của mọi người như d/a/o găm b.ắ.n về phía Cố Niệm Y.

 

Con nhỏ đỏ mặt lắc đầu: "Tôi, tôi không có..."

 

Tôi trực tiếp chiếu đoạn phim giám sát qua máy chiếu, đảm bảo mọi người đều có thể thấy rõ quá trình ăn trộm của nó.

 

Video kết thúc, vô số người bật cười.

 

"Nghèo thì thôi đi, còn trộm tiền, quả nhiên là thứ không ra gì!"

 

"Khó trách loại người này là trẻ mồ côi, là tôi tôi cũng bỏ, ai hi vọng nuôi một tên trộm trong nhà chứ!"

 

Cố Niệm Y khóc đến khàn cả giọng, nó muốn rời đi nhưng nơi này là ở biển, nó không còn nơi nào để đi chỉ có thể lao về phía toilet khóa cửa, ở bên trong khàn tiếng khóc lớn.

 

Tôi mỉm cười và không nói gì.

 

Kiếp trước, người bị bịa đặt, bị mọi người tẩy chay lăng mạ là con gái của tôi.

 

Đời này, tôi muốn Cố Niệm Y cảm nhận được cảm giác bị cả thế giới ác ý vây quanh là như thế nào. 

 

Bữa tiệc trở thành bữa tiệc công khai xử lý tội lỗi của Cố Niệm Y, lúc con nhỏ về đến nhà, vừa lúc ngất xỉu trước cửa nhà.

 

Cố Minh còn chưa kịp hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra, liền đau lòng đưa nó đến bệnh viện.

 

Sau khi trở về, sắc mặt Lý Quế Hoa và anh ta hoàn toàn tối sầm. 

 

"Cô có nhiều như vậy vì sao lại không chịu đưa cho con bé 20.000 tệ? Nếu không phải tại cô, con bé có trộm đồ không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-thien-vi-mang-lai-tai-hoa/chuong-09.html.]

 

"Trộm đồ thì thôi đi, vì sao cô lại vạch trần con bé ở trước mặt nhiều người như vậy, cô phải biết, trẻ em ở cái tuổi này rất nhạy cảm, không phải cô đang cố ý hại cả đời con bé đó chứ?"

 

Đúng vậy, họ cũng biết trẻ con ở độ tuổi này là nhạy cảm nhất.

 

Tô Tô cũng là con của anh ta, sao anh lại ép nó t/ự t/ử?

 

Tôi đột nhiên đập bàn, ánh mắt ác liệt.

 

"Tiền của tôi, không phải tiền của anh, từ khi nào hai người xứng được đà lấn tới nói chuyện với tôi như vậy?"

 

"Nó không biết xấu hổ, trộm cắp, bản chất xấu xa, một đứa trẻ như vậy làm sao cha mẹ có thể nuôi nấng được? Nếu không có hai người thì loại người này không xứng đáng ở trong nhà tôi, có hiểu không?”

 

"Câm cái miệng thối của mấy người lại, nếu không, cút hết ra ngoài cho tôi!"

 

Tôi đột nhiên nổi giận, Cố Minh và Lý Quế Hoa sững sờ tại chỗ.

 

Hận ý trong mắt Cố Minh tuôn trào, cuối cùng, không hổ là ninja cấp cao đã chịu đựng bên cạnh tôi nhiều năm như vậy, hắn cố gắng nở ra một nụ cười.

 

“Sao vậy vợ, chỉ là anh cũng thấy thương đứa bé đó nên không đành lòng, là thái độ của anh không tốt, em đừng nóng giận."

 

"Chúng ta kết hôn nhiều năm như vậy, không đáng nổi giận như vậy, ảnh hưởng nhiều đến tình cảm!"

 

Tôi cười lạnh một tiếng.

 

“Nếu còn muốn ở đây ăn bám thì đừng nói những điều không nên nói, đừng làm những điều không nên làm!”

 

Tôi quay trở lại phòng dưới hai ánh mắt u ám.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...