Sự Thật Phía Sau Sương Mù - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:44:24
Lượt xem: 87

1.

Mười hai giờ đêm, tôi bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Là cảnh sát gọi tới, anh ta nói gia đình tôi bị tai nạn xe cộ trên đường cao tốc.

Tôi nghĩ đây chỉ là cuộc gọi lừa đảo bình thường nên không để ý đến nó.

Ông ta không nên ch.ết như vậy.

Trước khi bố rời đi, ông đã nói sẽ đưa họ đến nhà mẹ kế Lý Hồng. Vậy nên nếu có xảy ra tai nạn thì cũng phải là ở thôn của bọn họ chứ không phải trên đường cao tốc.

Nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy không yên tâm nên lướt xem video một lúc.

Đập vào mắt tôi là video ghi lại sự cố tông vào đuôi xe tải lớn trên đường cao tốc Vũ Hộ.

Cảnh sát không lừa tôi!

Tôi đã cẩn thận xác nhận lại chiếc xe gây tai nạn trong video.

Khá là giống.

Trong lòng tôi dấy lên một cảm giác tội lỗi, đáng lẽ không nên như vậy, cướp đi mạng sống của người khác là tội ác.

Tôi lập tức rút hết số tiền trong thẻ, hào phóng đặt xe Tích Tích* đi đến hiện trường tai nạn.

[*taxi công nghệ như Uber, Grab,..]

Tất cả các đoạn đường gần hiện trường tai nạn đều bị phong tỏa.

Từ xa, tôi đã nhìn thấy chiếc xe của bố bị đè bẹp dưới gầm một chiếc xe tải lớn bị lật.

Chiếc SUV bị đè bẹp như tệp zip.

Tôi đi trình diện với cảnh sát để nhận dạng thi thể.

Cảnh sát trẻ tuổi có chút không đành lòng nhưng để xác nhận thân phận nạn nhân sớm nên vẫn dẫn tôi đi nhận xác.

Một hàng túi đựng xác màu vàng.

Cảnh sát mở hai cái túi đựng xác ra. Trong lúc mở, anh ta vẫn có chút do dự quay sang nhìn tôi.

"Hay là chúng ta quay lại và làm xét nghiệm ADN nhé."

"Hãy để tôi gặp họ lần cuối. Tôi lớn rồi, có thể chịu đựng được."

Khoảnh khắc nhìn thấy thi thể, nó còn kích thích hơn so với tưởng tượng của tôi.

"Là ông ấy……"

Đã không nhìn rõ hình người nữa rồi nhưng chỉ bằng một cái liếc mắt, tôi vẫn có thể nhận ra ông ta chính là bố tôi, Trương Minh Sinh.

Nửa trên cơ thể của ông ta gần như trở thành một mặt phẳng.

Toàn bộ phần đầu chôn trong ngực, m.á.u chảy ra, không thể nhìn thấy hình dạng.

Nhìn xuống, tôi thấy một chiếc nhẫn quen thuộc trên tay ông ta.

Đó là chiếc nhẫn kim cương mà mẹ tôi đã đeo khi cưới bố.

Tôi lấy chiếc nhẫn từ tay ông ta, cánh tay của ông ta mềm nhũn, có lẽ đã bị gãy thành nhiều khúc.

Nước mắt vô thức rơi, một cảm giác bi thương được giải thoát lan tỏa từ tận đáy lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-that-phia-sau-suong-mu/chuong-1.html.]

Việc đầu tiên ông làm sau khi mẹ tôi qua đời là trao chiếc nhẫn của mẹ cho Lý Hồng.

Nằm bên cạnh là Lý Hồng cùng con trai của bà ta, Trương Quang Tông đang nằm im không tiếng động.

Khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp của Lý Hồng được bao phủ bởi những mảnh kính vỡ. Một khúc xương sườn của bà ta lòi ra đ.â.m vào mắt Trương Quang Tông.

Đã nói với bà ta từ sớm rồi mà, không nên ôm Trương Quang Tông khi đang ngồi trên xe.

Nhưng người phụ nữ đó lại tát tôi một cái, nói tôi nguyền rủa bà ta, nói tôi là con quỷ cái lòng dạ hiểm độc.

Sau khi hoàn tất việc nhận dạng thi thể, công ty bảo hiểm có mặt tại hiện trường bắt đầu ghi hình hiện trường và tính toán số tiền bồi thường.

Chiếc xe này đã được mua bảo hiểm đầy đủ, cộng thêm tiền bảo hiểm của ba người họ, tổng cộng hơn chục triệu.

Cũng may là dì tôi có một người bạn bán bảo hiểm.

Để lấy lòng dì ấy, bố tôi cố ý mua bảo hiểm toàn phần hạn mức cao nhất cho ba người bọn họ.

Nếu biết mọi tính toán cuối cùng đều rơi lên người con gái của mình, không biết ông ta có tức giận đến mức đội mồ sống dậy không?

2.

Tôi theo xe của nhà tang lễ về thành phố.

Tôi không yêu cầu xử lý dung nhan mà kêu họ trực tiếp đem đi hỏa táng.

Ngày hôm sau, tôi mang ba hộp tro cốt về nhà.

Đúng vậy, ba hộp, tôi không có tiền mua hũ đựng tro cốt đắt tiền nên tôi đã mang ba hộp sữa bột của em trai tôi từ nhà đi.

Cũng may là thằng nhỏ đấy đã 15 tuổi rồi vẫn nhất quyết đòi uống sữa bột. Nếu không ba người họ đều không có chỗ đựng tro cốt.

Khi trở về nhà, lần đầu tiên trong suốt mười năm qua, tôi ngồi trên ghế sofa.

Kể từ khi Lý Hồng đến đây, bố tôi đã thay đổi hoàn toàn.

Bà ta bế một cậu bé năm tuổi trên tay và nói rằng thằng bé là con ruột của bố tôi, tên là Trương Quang Tông.

Chẳng trách những năm qua ông ta thường xuyên không về nhà, hóa ra là có gia đình mới ở bên ngoài.

Trương Quang Tông luôn tỏ ra khó chịu với chúng tôi, nói đây là nhà của bố nó, không phải của chúng tôi.

Nó chiếm phòng ngủ của tôi và em gái tôi.

Lúc đó tôi đang ở trường.

Đến khi tôi về nhà thì đã không thấy bóng dáng em tôi đâu cả.

Dì tôi nói rằng em gái tôi vì mải chơi nên rơi từ trên cao xuống chế.t rồi.

Sợ ảnh hưởng đến tôi nên dì tôi không nói cho tôi biết.

Nhưng khi tôi vừa bước ra ban công, Trương Quang Tông đã đẩy mạnh tôi một cái.

"Đi ch.ết đi!"

Dư Huy - tàn tia...
(Chỉ đăng tại m,onkey'd)

Tôi suýt nữa bị nó đẩy ngã từ trên tầng mười lăm xuống dưới. Sau khi lấy lại thăng bằng, tôi mới giật mình.

Em gái tôi, có phải cũng đã bị nó đẩy xuống như thế này không…

Tôi đặt hộp tro cốt của họ trên tủ đồ, vứt tất cả đồ của mấy người đó vào thùng rác.

Đây là nhà của mẹ tôi, họ đã chiếm đủ lâu rồi.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...