Sự phản bội kép - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-07-04 13:42:45
Lượt xem: 361

“Tất nhiên, chuyện này không thể hoàn toàn đổ lỗi cho cô được. Nếu không phải anh ta vượt qua ranh giới trước, có lẽ cô sẽ không dám! À mà cô gọi đó là gì, tình yêu sao?

"Cô thực sự không định kể cho tôi nghe chuyện của cô và Chu Ngọc Hành sao? Chúng ta không phải là bạn thân, chuyện gì cũng tâm sự à?"

Sắc mặt Tiết Mông trắng bệch như ma. Cô ta chăm chú nhìn tôi: "Thư Ninh, mình thật sự không có!"

Cả ánh mắt tôi và khuôn mặt tôi trở nên lạnh lùng: "Không có? Tiết Mông, cô là một người rất lãng mạn. Cô thích người đàn ông thể hiện tình yêu của một dành cho cô bằng những điều nhỏ nhặt.

“Chẳng hạn như đặt cô lên hàng đầu trong mọi việc, chẳng hạn như chạy đến chỗ cô càng sớm càng tốt, chẳng hạn như ghi nhớ sở thích của cô, chẳng hạn như mua thuốc cho cô thay vì yêu cầu cô mua thuốc, chẳng hạn như cô chỉ ngồi trên ghế phụ của anh ta.

"Cô biết đấy, tôi không quan tâm đến chuyện này, nhưng cô thì có. Vậy khi cô và Chu Ngọc Hành đến gặp tôi, cô lại ngồi ở ghế phụ, cô đã nghĩ gì vậy?"

Tiết Mông sững sờ tại chỗ.

Tôi chỉ qua phía bên kia đường: "Tôi đã ở đó trước khi cô đến, bên đó phong cảnh khá đẹp!"

Vì thế tôi nhìn thấy rõ ràng Chu Ngọc Hành đưa Tiết Mông tới, sau khi xuống xe còn thắt khăn quàng cổ cho cô ta.

Tiết Mông định mở miệng.

Tôi ngắt lời cô ta: "Cô đang muốn nói anh ta chỉ lo lắng cho cô thôi sao? Tiết Mông, cô không thấy chồng tôi quá lo lắng cho cô sao? Anh ta thật sự rất yêu cô!"

Tiết Mông ôm mặt khóc nức nở.

Tôi thờ ơ nhìn cô ta, không còn đau khổ như trước nữa.

"Thư Ninh, mình sai rồi, mình xin lỗi, mình sai rồi!"

Cô ta nói: "Việc Tạ Dương lừa dối khiến mình bắt đầu nghi ngờ bản thân. Có phải lỗi của mình không? Vấn đề là tại mình sao? Nếu không, tại sao anh ta lại yêu người khác?

"Thư Ninh, mình chưa bao giờ nghĩ tới việc làm tổn thương cậu, cũng không nghĩ tới chuyện gì giữa mình và Chu Ngọc Hành. Mình chỉ... anh ấy đối với mình rất tốt, mình rất vui vẻ, đột nhiên mình cảm thấy mình xứng đáng được yêu thương."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-phan-boi-kep/phan-7.html.]

Cô ta nói cô ta chỉ là người phù phiếm, cô ta chỉ thích đàn ông đối xử tốt với phụ nữ, nhưng đáng tiếc người đàn ông đó lại là chồng tôi.

"Mình xin lỗi, Thư Ninh, mình sai rồi! Mình đã biết mình sai ngay từ khi Chu Ngọc Hành muốn giả ly hôn với cậu. Cậu đừng lo, giữa bọn mình không có chuyện gì cả. Mình sẽ bỏ cuộc, mình sẽ để anh ấy quay lại với cậu! Thư Ninh, cậu tha thứ cho mình được không?”

Tôi nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đang chảy ra từ khóe mắt: "Đã muộn như vậy cô mới biết, cho nên, cô cho rằng nửa đêm anh ta ôm cô an ủi, mua thuốc cho cô, ôm cô cho cô uống thuốc, lén lút cho cô ở trong nhà của tôi và sắp xếp cho cô vào làm việc ở công ty là được?"

“Không, Thư Ninh, mình…”

"Nó khá gây nghiện! Người đàn ông của tôi làm mọi cách để tốt với cô, thậm chí còn tốt hơn tôi, thậm chí anh ta còn không ngần ngại làm tôi xấu hổ. Chẳng phải rất nghiện sao?"

Tiết Mông khóc và lắc đầu. Cô ta dường như không còn gì để nói ngoài việc lắc đầu.

"Cô nói trả anh ta lại cho tôi? Đúng là cô cũng đã thừa nhận anh ta là của cô rồi phải không? Anh ta nói với cô rằng anh ta thích cô khi nào?"

Tiết Mông kinh ngạc ngẩng đầu lên và nhìn tôi với vẻ khó tin, có vẻ như không hiểu làm sao tôi biết được.

Tôi ngồi phịch xuống ghế: "Tiết Mông, tôi quen cô hơn hai mươi năm, bảo vệ cô hơn hai mươi năm, trên đời này không có ai hiểu rõ cô hơn tôi?!"

Lời nói của tôi đã đánh bại Tiết Mông.

"Thư Ninh!"

"Còn nhớ người phụ nữ mà Tạ Dương quen không? Mấy ngày trước, tôi gặp cô ta. Bây giờ cô ta không ở cùng với Tạ Dương, cô ta có bạn trai mới, dự định cuối năm sẽ kết hôn, sức khỏe rất tốt, rất bình an và cảm giác như được tái sinh.

“Cô ta nói muốn xin lỗi cô, nói rằng lúc đó cô ta không nhạy cảm và mong cô có thể tha thứ cho cô ta. Cô ta nói rằng cô ta đã bắt đầu lại từ đầu, và cô ta hy vọng cô cũng có thể!”

Tôi hiểu Tiết Mông. Tương tự như vậy, cô ta hiểu tôi. Cô ta biết tôi đang muốn nói gì nên đã khóc và cầu xin tôi dừng lại. Nhưng lòng tốt của tôi đối với cô ta đã biến mất từ lâu.

"Cô có thể tha thứ cho cô ta không? Tiết Mông. Cô ta đã xé nát gia đình cô, khiến cuộc sống của cô trở nên hỗn loạn, sau đó cô ta chỉ vỗ m.ô.n.g nói xin lỗi?

“Tại sao cô ta lại nghĩ rằng cô ta nhai bã mía, cô phải nhặt nó lên và ăn? Tại sao cô ta lại nghĩ cô sẽ nhận lại sau khi cô ta trả? Tiết Mông, nói cho tôi biết, sao cô ta có thể tệ đến thế?”

 

Bình luận

6 bình luận

Loading...