Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sự nghiệp là tất cả - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-08-20 17:08:28
Lượt xem: 248

Cô ấy chỉ vào tôi, tay cô ấy run rẩy rất lâu.

 

Tôi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô ấy mà bật cười.

 

“Được rồi được rồi, không trêu cậu nữa.”

 

Tôi đặt tách trà xuống, cắn một miếng bánh hạnh nhân cho vào miệng, cảm nhận được vị ngọt tan chảy trên đầu lưỡi, “Tống Vĩ mình chưa tiếc rẻ ai bao giờ, sao phải cảm thấy hối lối với tên chồng cặn bã này?”

 

Sắc mặt bạn thân cuối cùng cũng dịu đi một chút, nhưng cô ấy vẫn có vẻ do dự: “Nhưng cậu đã cho anh ấy nhà và xe của cậu…”

 

“Trình Hà cũng nghĩ vậy.” Tôi mỉm cười cầm lấy miếng bánh hạnh nhân thứ hai,

 

“Mặc dù mình đã làm kinh doanh nhiều năm, nhưng cậu còn nhớ hồi còn học đại học mình đã học những gì không?”

 

"……Pháp luật?"

 

“Ừ.” Tôi mỉm cười, “Cảm ơn Trình Hà đã cho mình ôn lại chuyên ngành cũ. Thỏa thuận ly hôn đã được ký kết rồi. Tiếp theo như nào thì cậu cứ chờ xem."

 

Sau khi Lý Như có thai, cô ta không còn muốn đi làm nữa, nghỉ việc sớm về nhà nuôi con.

 

Sự thật đã chứng minh, Trình Hà thực sự rất chán nản, nếu không theo đuổi chút hưng phấn nào đó, rất có thể anh ta sẽ cảm thấy khó chịu.

 

Lý Như về nhà nuôi con, nhà và xe của tôi đã được bàn giao thành công cho anh ta.

 

Anh ta đột nhiên cảm thấy rất hài lòng, thực sự bắt đầu tìm kiếm một mối tình văn phòng mới trong công ty rồi.

 

Tôi không cần phải chiều chuộng anh ta nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-nghiep-la-tat-ca/chuong-10.html.]

Thế nên khi anh ta đang tán tỉnh một cô gái mới trong phòng trà, vừa được đồng nghiệp mách nước, tôi lập tức đến đó và “tình cờ gặp phải chuyện này”.

 

Tôi kéo cô gái đó ra phía sau và buộc tội Trình Hà đã làm hỏng bầu không khí của công ty.

 

Đồng nghiệp lần lượt đến xem, Trình Hà tái mặt.

 

Tại cuộc họp tổng kết hàng quý, tôi báo cáo Trình Hà luôn ở vị trí cuối cùng trong ba tháng liên tiếp, điều này liên quan đến nguyên tắc tối ưu hóa của công ty.

 

Bằng cách này, Trình Hà đã mất việc.

 

Tối hôm đó về nhà, tôi bị Trình Hà chặn lại ở cửa tòa nhà:

 

"Tống Vĩ, cô làm như vậy là sao?"

 

Tôi bình tĩnh nói: “Việc nào ra việc đó, thực tế là hiệu suất làm việc của anh đang ở mức thấp nhất.”

 

Trình Hà cười lạnh: “Đồ đàn bà m.á.u lạnh, tôi ly hôn với cô là đúng đắn.”

 

Chà, bắt đầu rồi, bắt đầu rồi.

 

Cuối cùng anh cũng chấp nhận là mình đã ly hôn với tôi rồi sao?

Sự phấn khích của tôi gần như trào dâng nhưng tôi phải dùng hết sức kìm lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Trên xe từ xa, Lý Như ôm bụng bầu đi xuống, nắm lấy cánh tay Trình Hà: “Đừng nói chuyện với cô ta nữa, chúng ta đi thôi."

 

Tôi kinh hãi nhìn bụng Lý Như, lại nhìn Trình Hà:

 

"Anh... anh..."

Loading...