Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sự chiếm hữu của mẹ chồng - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-08-09 21:33:06
Lượt xem: 336

Nhìn dáng vẻ đầy nước mắt của mẹ chôngg, tôi gần như bái phục khả năng diễn xuất của bà.

 

Nhưng tôi vẫn làm bộ mặt ngây thơ nhất:

 

"Sức khỏe của tôi thế nào? Hàng năm công ty đều có báo cáo khám sức khỏe. Tôi có thể tự mình sinh con, vậy làm sao tôi có thể đồng ý đứng tên tôi nuôi con của bà?"

 

"Nhưng mà đứa be này thật sự tôi rất tò mò. Chẳng lẽ nó là đứa con ngoài giá thú của chồng tôi à? Tôi đi công tác xa đã nửa năm, ai biết mẹ con hai người đã làm gì?"

 

Âm thanh không lớn nhưng giống như sấm sét, lập tức làm nổ tung cuộc thảo luận trong đám người.

 

"Mày nói bậy!"

 

Mặt bà đỏ bừng và bà thở hổn hển đến mức không thể nói rõ ràng.

 

"Từ Ngôn Ngôn, mày còn không biết xấu hổ, sao dám vu khống tao và con trai tao! Mày làm mất mặt cả nhà họ Vương tao rồi, con khốn!"

 

Vừa nói, bà vừa nằm xuống đất giơ chân lên, làm bộ như lưu manh:

 

"Tôi không thể sống được nữa, mặt mũi đều bị con khốn này làm mất cả rồi. Bà già như tôi chỉ có một mạng, hôm nay tôi phải liều cái mạng này để lấy lại mặt mũi cho nhà họ Vương!"

 

May mắn thay, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.

Tôi mở lại lịch sử trò chuyện mà tôi đã bí mật lấy khi chúng tôi mới cưới nhau.

 

Bên trong là tin nhắn mẹ Vương Xuyên gửi cho anh ta:

 

"Con trai, đêm nay đừng ngủ cùng người phụ nữ đó, mẹ muốn ngủ với con."

 

“Con trai của mẹ thật ấm áp, thậm chí còn ấm hơn cả nước nóng. "

 

"Con trai của mẹ thật mạnh mẽ, nếu cha của con mà lợi hại như con thì chắc con đã có anh em rồi đó.”

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Xung quanh vang lên những tràng cười sảng khoái.

 

Tất cả các loại bình luận xuất hiện và họ đều nói về mối quan hệ l*an luân dơ bẩn này.

 

Mẹ chồng không ngờ rằng tôi lại lén ghi âm cuộc trò chuyện giữa mẹ chồng và con trai bà, tức giận đến mức hai tay run rẩy.

 

Ngực bà ta phập phồng dữ dội.

 

Run rẩy hồi lâu, bà đột nhiên buột miệng nói:

 

"Đừng có ý vu khống con trai của tao! Đứa nhỏ này là của ông Giả!"

 

!

 

Tôi đã bị sốc!

 

Chú Giả là chủ tịch ủy ban của cộng đồng chúng tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-chiem-huu-cua-me-chong/chuong-13.html.]

 

Nhiệm vụ của chú không nhiều nhưng khi không có việc gì làm, chú sẽ dạy các bà già trong tòa nhà cách khiêu vũ trên quảng trường.

 

Mặc dù chú đã hơn sáu mươi tuổi nhưng trông chú vẫn rất khoẻ khoắn.

 

Các bà trong xã đều hết lời khen ngợi khi nhắc đến chú.

 

Nhưng chú Giả, chú ấy đã… có vợ rồi!

 

Đồng nghiệp không quan tâm bà ta đang bế con của ai.

 

Nhưng bà ta trông như một kẻ bất hảo nhưng lại khiến người xem bật cười.

 

Có lẽ bà ta cũng đoán được rằng sẽ thật vô lý nếu tiếp tục gây rắc rối.

 

Rồi bà ga ôm đứa trẻ và chán nản bước đi.

 

Nhưng điều bà ta không biết là trong số những người đang xem có một blogger tự truyền thông.

 

Chủ đề sôi nổi đến mức anh đã ghi lại toàn bộ sự việc.

 

Sau khi chỉnh sửa xong thì ngay tối đó đã đưa lên phần mềm quay video ngắn.

 

Trong một thời gian, nó đã thành hot search trên các trang mạng.

 

Vương Xuyên gọi điện cho tôi nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.

 

Vợ của chú Giả đã xem đoạn video và hôm đó đã sai người đến nhà Vương Xuyên và đánh mẹ anh ta một trận rồi ôm đứa trẻ đi.

 

Điều trùng hợp hơn nữa là con trai của dì Giả lại là sêps của Vương Xuyên.

 

Gần đây gia đình anh gà bay chó sủa về vấn đề này.

 

Anh ta lại nhìn đứa trẻ mới lớn đang khóc ầm ĩ trong nhà, đầu óc ong ong.

 

Lần theo manh mối, anh phát hiện ra đứa trẻ này thực chất là do mẹ của Vương Xuyên sinh ra.

 

Trong cơn tức giận, anh tìm lý do rồi thẳng tay sa thải Vương Xuyên.

 

Ở nông thôn, mất việc là một vấn đề lớn.

 

Khi mẹ Vương Xuyên nghe tin con trai bà vì chuyện này mà mất việc thì nổi điên.

 

Đêm đó, khi dì Giả đang khiêu vũ ở quảng trường, bà ta lao tới và cắn vào m.ô.n.g dì Giả.

 

Dì Giả cũng không phải là chiếc đèn cạn đâu.

 

Bà ấy đã nhảy múa ở quảng trươnhf được nhiều năm và đã có nhóm chị em của riêng mình.

 

Thế là sau một hồi xô xát, cả hai cùng vào bệnh viện.

Loading...