Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 114

Cập nhật lúc: 2024-08-21 17:00:56
Lượt xem: 240

Lâm Nhàn vẫn giữ nụ cười trên khuôn mặt, nhưng sau khi nghe thấy tiếng "ừ" của giáo viên, cô liền nghiêm túc quan sát người trước mặt.

Lâm Nhàn đã tiếp xúc với hàng vạn người và đã xuyên qua 10 thế giới khác nhau, vì vậy có thể nói cô nắm bắt rất tốt cảm xúc của con người.

Nụ cười gượng gạo của cô giáo, một tiếng "Ừ" mang tính chiếu lệ, thậm chí còn ẩn giấu vài phân khinh thường.

Nhưng Lâm Nhàn không hề tức giận mà đi theo Lâm Thanh để tìm một chiếc chỗ trống và ngồi xuống.

Giáo viên bắt đầu nghiêm túc nói chuyện với mọi người về ưu và nhược điểm của các trường đại học lớn trong năm nay, Lâm Nhàn cũng lắng nghe cẩn thận, sau đó quay sang Lâm Thanh và nói "Thành tích của em có thể đậu vào nhiều trường đại học."

Vừa nói xong, giáo viên đang đứng trên bục nhướng mày nhìn Lâm Nhàn nói "Học sinh, đừng nói chuyện."

Lâm Nhàn cười lớn "Cô giáo quá coi trọng, ở tuổi của tôi, đi ra ngoài có thể đáp lại tiếng gọi dì của người khác."

Cô giáo đột nhiên sắc mặt xấu xí, nhìn chằm chằm Lâm Nhàn một lúc rồi tiếp tục nói vê những lưu ý khi đăng ký trực tuyến.

Lâm Nhàn tiếp tục im lặng lắng nghe, không thấy có gì lạ cả.

Chẳng bao lâu, những gì cần giải thích đã được giải thích xong, chủ nhiệm lớp yêu cầu mọi người nghiêm túc suy nghĩ vê tương lai trong hai ngày qua, tìm một trường đại học để tiếp tục học, kế tiếp chúc mừng kết quả học tập tốt của các học sinh, sau đó giải tán. Học sinh ồ lên rồi ra khỏi phòng họp. Chẳng bao lâu, phòng họp chỉ còn lại một số học sinh và phụ huynh, trong đó cũng có Lâm Thanh và Lâm Nhàn.

Cô giáo đứng dậy, sắp xếp tài liệu rồi đặt sang một bên, sau đó cười nói "Lâm Thanh, việc gọi con đến hôm nay cũng là nhờ ý kiến của những phụ huynh này."

Lâm Nhàn quay lại nhìn mấy vị phụ huynh, sau đó quay sang giáo viên và nói "Sao vậy? Nếu họ không cho, em gái tôi không thể đến được à?"

Giáo viên "..."

Chủ nhiệm lớp phớt lờ Lâm Nhàn và nói với Lâm Thanh "Trước kỳ thi tuyển sinh đại học, em đã đánh nhau với Mai Trác Tĩnh và Tô Lam Nghi. Em còn nhớ chuyện này không?”

Lâm Nhàn quay đầu nhìn Lâm Thanh với đôi lông mày nhướng lên, nhưng cô không ngờ tới nhai Em gái cô còn biết đánh nhau

Lâm Thanh "..." Cô hoàn toàn không muốn chị gái mình nghe thấy những điều này.

Lúc này, bố mẹ Trác Tĩnh đã đứng dậy nói "Vì trận đánh nhau mà con bé Tĩnh nhà tôi đã bị thương ở tay".

Cha mẹ Tô Lam Nghi cũng đứng dậy nói "Gia đình tôi Lam Nghi cũng vậy.'

Chủ nhiệm lớp nhìn Lâm Nhàn "Cô nhất định biết hôm nay vì sao tôi mời Lâm Thanh tới?" Đúng vậy, đây chính là ở trường học phát sinh đánh nhau. Nên di chứng do các học sinh đánh nhau để lại đã khiến hai em học sinh đó trượt kỳ thi tuyển sinh đại học.

Kết quả là sau khi hỏi câu hỏi này, Lâm Nhàn đã nói một cách tự nhiên "Chắc chắn hai bạn học sinh ngu ngốc đó bị trượt đại học rồi đúng không?” Chủ nhiệm lớp "...

Cha của Tô ông lập tức giận dữ hét lên "Cô nói con ai ngu ngốc??"

Lâm Nhàn cười khẩy, đứng dậy và đá đổ chiếc bàn phía sau

Trong phòng học đa phương tiện trống rỗng, âm thanh rất lớn.

Âm thanh khiến lòng người bị chấn động.

Lâm Nhàn quay đầu nhìn bố Tô, dùng giọng rất nhẹ nói "Con gái của ông thì sao? Có chuyện gì vậy Nó thi không tốt mà còn kéo người khác vào rắc rối. Như vậy không phải là ngu ngốc sao?"

Giọng điệu rõ ràng rất bình tĩnh nhưng lại khiến bố Tô trâm mặc.

Lâm Nhàn cũng hiểu ra hôm nay là yến tiệc hồng môn.

Nếu hôm nay Tôn Mạn Hoa không kêu Lâm Nhàn đến thì người đối mặt với tất cả chuyện này bây giờ chính là Lâm Thanh vừa mới trưởng thành.

Lâm Nhàn cũng xuất thân yếu đuối, cô hiểu rất rõ áp lực tâm lý do chênh lệch sức mạnh khi nữ giới đối mặt với nam giới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-114.html.]

Đó chắc chắn không phải là điều mà một đứa trẻ như Lâm Thanh có thể chịu đựng được, và em gái cô cũng không cần chịu đựng.

Lâm Nhàn vẫn chưa tìm hiểu rõ ràng sự việc, nhưng cô tin tưởng vào phẩm giá của em gái mình, con bé sẽ không vô cớ đánh người. Cho dù chuyện này thật sự là lỗi của Lâm Thanh, thì cũng chỉ có cô mới có tư cách dạy dỗ em gái mình.

Mà không phải giăng bẫy như tiệc Hồng Môn.

Sau khi bố Tô sửng sốt, ông ấy lấy điện thoại di động ra với vẻ giêu cợt nói "Tôi biết cô là minh tinh, thì sao nào? Cô muốn người hâm mộ của cô bắt nạt tôi trên mạng à? Để tôi nói cho cô biết, tôi không sợ đâu. Nào, nào, chúng ta cùng xem nhé Đây là Lâm Nhàn, người hiện đang rất nổi tiếng. Cô ấy đã khuyến khích em gái mình làm tổn thương tay con gái tôi trước kỳ thi tuyển sinh đại học, khiến con gái tôi thi trượt kỳ thi tuyển sinh đại học. Bây giờ cô ấy không những không xin lỗi mà còn nói năng gay gắt."

Lâm Nhàn mỉm cười, nhìn vào máy ảnh của bố Tô, sau đó nói từng chữ "Quay phim xong chưa?”

Bố Tô "..."

Chủ nhiệm lớp tỏ vẻ như thực sự không thể chấp nhận được Lâm Nhàn, sau đó nói "Cô Lâm, xin hãy thẳng thắn đối mặt với vấn đề này."

Lâm Nhàn “Được.”

Lâm Nhàn may mắn ngồi xuống, vỗ nhẹ vào tay Lâm Thanh tỏ vẻ an ủi.

Sau đó cô khoanh tay nhìn cô giáo nói "Đối mặt với vấn đề này không phải rất dễ sao?"

Cô lấy từ trong túi xách ra một tấm thẻ, đặt lên bàn, nhìn chủ nhiệm lớp nói "Trong đó có một triệu, nếu là lỗi của em tôi, tôi sẽ hoàn toàn chỉ trả mọi chỉ phí."

Cô nhìn bố mẹ nhà Mai và nhà Tô ở phía sau, thấy sau khi bọn họ nghe nói trong thẻ có 1 triệu, bố mẹ hai nhà đều nhìn chằm chằm vào đồ vật đặt trên bàn.

Lâm Nhàn cười lạnh "Nhưng đừng nghĩ có thể coi tôi là con ngốc. Mấy người có thể lấy tiền của tôi, miễn là có bản lĩnh lấy được. Cho nên, vì mọi người đã đề cập rằng Lâm Thanh phải chịu trách nhiệm về vết thương ở tay của con gái mình khiến cô gái không thể tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học."

Mọi người đều gật đầu. Lâm Nhàn trực tiếp đẩy tấm thẻ về phía trước, sau đó nói "Vậy mời lấy chứng cứ ra "

Cha Tô "Bằng chứng?"

Chủ nhiệm lớp "Bằng chứng gì?"

Lâm Nhàn "Đây không phải là đang nói nhảm sao? Người tên Tĩnh kia và người tên Nghị, xin đưa giấy chứng nhận thương tật ra "

Cha Tô "Giấy chứng nhận thương tích gì? Làm sao tôi có thể có thứ như vậy?"

Lâm Nhàn "Đây là việc của mấy người, không phải trách nhiệm của tôi."

Bố Tô cười lạnh, điện thoại của ông vẫn tiếp tục chụp ảnh "Tóm lại là không muốn chịu trách nhiệm phải không? Đúng là ngôi sao có khác, toàn nói chuyện đao to búa lớn "

Lâm Nhàn lạnh lùng nhìn bố Tô, sau đó nói "Đừng nghĩ coi người khác là kẻ ngốc, nếu tay con gái ông bị thương thật, ông làm sao có thể chịu đựng được đến bây giờ?"

Mẹ Mai ở một bên rốt cục không nhịn được nói "Tôi muốn tức giận khi nào thì tức giận, chẳng lẽ còn không được chọn thời gian sao?"

Lâm Nhàn nhàn nhã nói "Thật sự không thể không chọn. Tại sao mọi người không đưa cho tôi bản báo cáo chấn thương của một tháng trước?"

Mẹ Mai quay người, không tiếp tục chủ đề báo cáo thương tích nữa mà cười khẩy "Cô có thể hỏi giáo viên xem con gái tôi có bị đánh hay không."

Chủ nhiệm lớp lập tức đứng ra làm chứng "Đúng vậy, ngày hôm đó Lâm Thanh đã đánh bốn bạn học nữ."

Lâm Nhàn thậm chí không thèm nhìn chủ nhiệm lớp mà nói "Cô ấy là ai? Cô ấy có tư cách gì mà làm chứng chỉ tội em gái tôi? Tôi, chị gái nó, vẫn còn ở đây Chưa đến lượt cô ấy."

Chủ nhiệm lớp ”..."

Mẹ Mai "Cô, cô thật vô lý."

Lâm Nhàn mỉm cười "Tưởng tay bị thương là có thể hóa sư tử ngoạm người? Chính mình có tâm tư gì bộ còn không rõ sao? Con gái của mấy người là ngu ngốc thiệt hay giả? Nếu tay bị thương thật sự dẫn tới việc phát huy không tốt trong kỳ thi, thì thời điểm làm bài xong hẳn là sẽ lập tức biết được đi? Tại sao lúc đó không nói? Mà hiện tại mới nói ra?”

Loading...