Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống lại thiên kim thật vả lật mặt cả gia đình - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-10-13 00:08:54
Lượt xem: 11

Cao Ánh Tuyết lập tức thay đổi sắc mặt.

 

“Chị, đó là quần áo của em! Chị không có quần áo mặc, cũng không thể ghen ghét em rồi ném quần áo của em...”

 

Mùi vị trà xanh này, ngàn năm vẫn như một, tôi đều có chút ghét bỏ.

 

Còn ghen ghét sao…

 

Tôi nghĩ giây lát, cười đến vô cùng vui vẻ.

 

“Đúng vậy, tao ghen ghét. Cho nên…

 

Mẹ, mẹ nói với ba một tiếng, tiền mua những bộ quần áo mới cùng túi x-á-ch mới của Cao Ánh Tuyết thì làm phiền chuyển trực tiếp vào thẻ của con, nếu không chuyển thì con có thể cùng ông ấy tâm sự về chuyện của Lý Kỳ Chí!”

 

Nói xong thì tôi lập tức vào phòng ngủ, yên tâm nằm ngủ.

 

Sáng sớm hôm sau, tôi lập tức ra cửa.

 

Nhưng mà ở bên ngoài cổng lại thấy Khúc Diệp, điều này làm tôi cảm thấy kinh ngạc.

 

“Khúc Diệp! Sao cậu lại ở đây!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-lai-thien-kim-that-va-lat-mat-ca-gia-dinh/chuong-15.html.]

“Nghe bạn cùng phòng nói cậu về nhà nên tôi tới nhìn xem cậu thế nào.”

 

“À, không có chuyện gì lớn, về nhà thì nổi đ-i-ê-n thôi, hì hì.”

 

“Vậy, chơi vui không?”

 

“Đập không ít đồ vật, có chút mệt.”

 

Khoé miệng Khúc Diệp cứng lại, cuối cùng hỏi tôi: “Sắp tới kỳ thi đại học, muốn thi trường nào?”

 

“Bắc Kinh!”

 

Khúc Diệp nghe xong thì gật đầu cũng không nhiều lời nữa.

 

Cuối cùng thì Cao Ánh Tuyết vẫn tới trường học.

 

Nhưng mà thành tích đứng cuối sổ của cô ta đúng thật nhất thời cũng không ngóc dậy nổi.

 

Hơn nữa vì chuyện lần trước mà trong lớp cũng không còn ai dám thân cận với cô ta.

 

Cao Ánh Tuyết cứ thế tự sa ngã, mỗi ngày không phải bị bắt gặp đang hút thuốc ở trong WC nữ, thì chính là bị phát hiện có rượu cùng với những túi bột nhỏ ở trong ngăn kéo bàn riêng.

 

Tôi cũng không có quan tâm cô ta đang yêu thích cái gì, vì mỗi ngày đều bận bám lấy học bá Khúc Diệp đòi anh giảng đề cho mình, chiến đấu hăng hái để thi đậu đại học.

Loading...