Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - Chương 407:

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:59:28
Lượt xem: 698

Một lúc sau, đám người lại nhỏ to bàn tán, Lê Tĩnh Hoa bị đánh ba mươi mấy trượng, hộc m.á.u tắt thở.

Dù sao bà ta cũng đã lớn tuổi, từ trước đến nay luôn sống trong nhung lụa, có bao giờ chịu đựng những chuyện thế này, hơn nữa Sở Dực đã ra lệnh nên thị vệ hành hình kia cũng hạ tử thủ.

Tiệc ngắm hoa kết thúc trong tiếng bàn tán sôi nổi của mọi người.

Vân Sơ và Sở Dực vừa mới ra cung thì đã đụng phải Thái Tử.

“Thái Tử trưởng huynh.” Sở Dực chào hỏi.

Sắc mặt Thái Tử vô cùng tạp, liếc nhìn Sở Dực và Vân Sơ, ngập ngừng hỏi: “Có phải các ngươi đã sớm biết Cẩm phu nhân này không phải là Cẩm phu nhân thật?”

Sở Dực nhàn nhạt mở miệng: “Thái Tử trưởng huynh nói vậy là có ý gì?”

“Nếu các ngươi đã biết từ sớm thì tại sao không vạch trần thân phận của bà ta sớm hơn!” Thái Tử kích động nói: “Nếu bà ta sớm bị đánh c.h.ế.t thì mẫu hậu của ta cũng không bị hãm hại biếm vào lãnh cung, mẫu hậu cũng sẽ không vì ta được ăn cả ngã về không, mẫu hậu sẽ không phải chết! Vì cái gì, vì cái gì mà các ngươi không đưa Lê Tĩnh Xu chân chính tiến cung sớm hơn, tại sao chứ! Đều là các ngươi sai!”

Sở Dực chỉ cười trừ: “Thân là người hoàng thất, thủ túc tương tàn chính là số mệnh, nhưng ta, ta chưa bao giờ động tay động chân với Thái Tử trưởng huynh, đối với Hoàng Hậu, ta càng không thẹn với lòng.”

Thái Tử che đầu, gần như đã phát điên.

“Trưởng huynh, Hoàng Hậu không phải bị người hại ta c.h.ế.t mà là bản thân bà ấy lựa chọn cái chết, bởi vì chỉ có như vậy thì mới khiến phụ hoàng thấy thẹn với bà ấy, mới có thể bảo vệ tính mạng của trưởng huynh trong giờ khắc mấu chốt.” Sở Dực gằn từng chữ một: “Ta hy vọng trưởng huynh có thể sống thật tốt, như vậy mẫu hậu mới dưới cửu tuyền mới có thể mỉm cười.”

Hắn nói xong thì ôm lấy bả vai Vân Sơ, hai người lướt qua Thái Tử.

Thái Tử vô lực ngồi xổm xuống, yên lặng rơi nước mắt.

Doãn ma ma đã nói với hắn ta vụ ám sát trong tiệc mừng thọ của phụ hoàng là do mẫu hậu đích thân an bài.

Hắn ta yêu cầu bọn họ thuật lại từng câu từng chữ, cũng nhờ vậy mà hắn ta mới biết được chân tướng phía sau.

Mà Sở Dực lại có thể nắm hết mọi thứ trong lòng bàn tay.

Làm sao hắn ta có thể đấu với Sở Dực?

Mẫu hậu hy vọng hắn ta sống tốt, nhưng trong hoàng cung đáng sợ này, sao hắn ta có thể sống sót được chứ?

Hắn ta có nhiều huynh đệ như vậy, lão nhị, lão tứ, lão ngũ, lão lục, lão bát... từng người một, không phải c.h.ế.t thì là điên, hoặc là sung quân đến đất phong rồi.

Hắn ta thì sao, kết cục của hắn ta là gì?

Vân Sơ đã đi rất xa, khi tới ngã rẽ thì đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua, Thái Tử vẫn còn ngồi xổm trên trường lang, yên lặng khóc lóc.

Nàng không khỏi thở dài một tiếng, đời trước có Hoàng Hậu che chở nhưng Thái Tử cũng không thể đấu lại Cung Hi Vương, nhi tử duy nhất cũng c.h.ế.t trong cuộc tranh đấu đó.

Hai người bước ra cửa cung, đang muốn lên xe ngựa thì nàng lại ngẩng đầu, nhìn về phía xa thì thấy Trang Thân Vương Sở Thụy đang đỡ một nữ tử bước lên xe ngựa.

Tuổi tác của nàng kia còn rất nhỏ, bộ dáng ngoan ngoãn đứng trước mặt Sở Thụy.

“Vị kia chính là hôn thê của Sở Thụy, tam tiểu thư Tô gia, Tô Tử Nguyệt.” Sở Dực mở miệng nói: “Hôn sự của bọn họ đã định vào tháng sau.”

Vân Sơ chậm rãi nói: “Không có Thái Hậu che chở, Trang Thân Vương vừa ra đời đã bệnh nặng quấn thân nhưng vẫn còn sống đến bây giờ, ta cứ cảm thấy người này không đơn giản như vẻ bề ngoài.”

Sở Dực đang muốn nói chuyện thì lại thấy Sở Thụy quay đầu, nhìn bọn họ chắp tay, xem như chào hỏi.

Sở Dực cũng chắp tay đáp lễ.

Hai người về đến nhà, còn chưa đi vào trong thì đã nghe thấy một âm thanh lảnh lót: “Nương, nương...”

Vân Sơ mỉm cười ôn nhu, cất bước đi vào: “Giác ca nhi, nương đã về rồi.”

Tiểu gia hỏa quơ quơ hai cánh tay mập mạp, nhào tới chỗ Vân Sơ.

Lúc này chỉ mới vào xuân, tiểu gia hỏa đã được tám chín tháng, là thời điểm bi bô tập nói, nhưng nói tới nói lui một hồi chỉ nói được một tiếng nương rồi lại chảy nước miếng.

“Tiểu tử này.” Sở Dực khẽ gạt mũi thằng bé: “Chưa bao giờ để phụ vương ôm, thật là sói mắt trắng mà.”

Hắn vừa dứt lời thì tiểu gia hỏa đã vươn tay về phía hắn.

Sở Dực vui vẻ, vừa mới ôm hài tử vào lòng thì đã cảm thấy trước n.g.ự.c nóng lên.

Sở Hoằng Du vui sướng khi người gặp họa: “Giác ca nhi tè dầm, tè lên người phụ vương, ha ha ha!”

Gương mặt Sở Dực lập tức biến đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/chuong-407.html.]

Lúc tiểu vương bát đản này còn ở trong bụng mẫu thân nó, ngày nào hắn cũng ở bên bầu bạn, lúc ra đời hắn cũng ngày ngày ôm vào lòng.

Chỉ là gần đây hắn bận rộn hơn một chút, sơ sót một chút mà đứa nhỏ này lại tè lên người hắn.

Tiểu gia hỏa không hề biết bản thân đã làm sai, còn ngoác mồm cười khanh khách, để lộ hai cái răng mới nhú.

Nhũ mẫu vội vàng ôm Giác ca nhi xuống thay tã đổi xiêm y.

“Nương, con vẽ cho Giác ca nhi một bức họa.” Sở Trường Sinh cầm một bức tranh đi tới: “Ca ca, ca xem thử xem có đẹp không?”

Sở Hoằng Du lập tức nói: “Trường Sinh quá lợi hại, bức tranh này rất có phong phạm của đại gia, chắc có thể bán được với giá mười đồng.”

“Ca!” Sở Trường Sinh chán nản: “Ca, rốt cuộc là ca đang khen ta hay chê ta vậy?”

“Đương nhiên là khen muội, nhưng mà muội không nên vẽ tiểu vương bát đản Giác ca nhi kia.” Sở Hoằng Du hừ một tiếng: “Nếu muội vẽ ta thì bán với giá mười ngàn lượng cũng không thành vấn đề.”

Tiểu tử kia thật không thích ca ca như nó.

Mỗi tiểu tử kia ở cùng nương và Trường Sinh, thằng bé đều cười khanh khách nhưng mỗi lần nó hôn thằng bé, tiểu gia hỏa lập tức thay đổi sắc mặt, so sánh đối lập như vậy thật khiến người ta tức chết.

Vân Sơ bật cười.

Có ba hài tử này, cuộc đời của nàng đã quá viên mãn rồi.

Một ngày sau tiệc ngắm hoa, Sở Dực truyền tin nói hoàng đế bị bệnh, đến cả thượng triều cũng không làm.

“Người bình thường sau khi trải qua việc cảm xúc bị kích thích thì sẽ sinh bệnh.” Vân Sơ mở miệng: “Chỉ cần Lê Tĩnh Xu chân chính kia có thể tốt lên thì phụ hoàng cũng sẽ khá lên thôi.”

Sở Dực lắc đầu: “Toàn bộ Thái Y Viện đều tới xem bệnh cho bà ấy rồi, không trị được, chỉ có thể duy trì sự thanh tỉnh trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.”

Cũng vì bệnh của Tĩnh Xu không trị được nên phụ hoàng đã nổi trận lôi đình xử lý vài thái y, cũng khiến bản thân tức giận đến đổ bệnh.

Lần này hoàng đế ngã bệnh hơn nửa tháng.

Khi trở về triều, hoàng đế đã gầy đi rất nhiều.

Sau yến hội lần trước, Lê gia đã bị biếm quan, một gia tộc cứ như vậy mà lụn bại.

Đai thần trong triều vô cùng lo lắng, sợ hãi hoàng đế vì muốn bù đắp cho người trong lòng, nhất thời hồ đồ phong một bà điên làm mẫu nghi thiên hạ.

Vì thế mà khi khai triều, chúng đại thần đã sôi nổi đứng ra.

“Khởi bẩm Hoàng Thượng! Quốc gia không thể một ngày vô chủ, hậu cung cũng không thể một ngày vô hậu, khẩn cầu Hoàng Thượng lập tân hậu!”

“Xin Hoàng Thượng lập mẫu nghi thiên hạ!”

“Bình Tây Vương thần võ ngút trời, cơ thâm kỳ biểu, chính là công lao của Ân phi nương nương, thần cho rằng Ân phi nương nương xứng làm hậu!”

“Thần cho rằng, Vân phi nương nương ung dung rộng lượng, ôn lương đôn hậu, có thể đảm đương vị trí mẫu nghi một nước!”

“...”

“Rầm!”

Hoàng đế ngồi trên cao đập bàn thật mạnh.

Ông ta lạnh lùng lên tiếng: “Bổn triều chỉ có một vị Hoàng Hậu, không cần nhắc lại việc lập hậu, ai dám nói nữa, trẫm không ngại g.i.ế.c gà dọa khỉ!”

Mọi người lập tức ngừng câu chuyện.

Hiện giờ Hoàng Thượng đang có tinh thần, bọn họ chỉ cần nhắc nhở như vậy là được, nếu ép buộc Hoàng Thượng lập hậu thì chắc chắn sẽ có người phải trả giá đắt.

Trong lúc mọi người đang yên tĩnh thì Thái Tử đứng trước hàng bá quan văn võ cúi đầu đi ra.

“Phụ hoàng, nhi thần có việc thượng tấu!”

Hoàng đế xoa xoa ấn đường: “Chuẩn!”

Nửa tháng này hoàng thượng đổ bệnh, Thái Tử là người giám quốc.

Thái Tử cũng gầy đi một vòng lớn.

Từ ngày đầu tiên hắn ta ra đời đã trở thành Thái Tử, một ngày nào đó trong tương lai hắn ta sẽ bước lên ngôi vị hoàng đế, đây là ý niệm đã khắc sâu vào cốt tủy hắn ta.

Nếu nói chuyện mẫu hậu qua đời khiến tinh thần của hắn ta chịu đả kích nặng nề thì nửa tháng giám quốc này đã phá hủy toàn bộ lòng tin của hắn ta.

Bình luận

61 bình luận

  • T ngủ mơ thấy oánh nhau với ck. Giật mình tỉnh lại tự dưng thấy mặt ck mắc ghét ngang, thò tay vả bốp bốp mấy cái mới hả dạ. Nếu t mà như Vân Sơ vừa tỉnh lại thấy bầy con nhao nhao như văn án chắc t mang quăng xuống sông cho tụi nó bơi lội trăm vòng mới hạ hoả. Thôi nhảy hố đây

    Khoi 8 giờ trước · Trả lời

  • Tính ra đời trc Tạ Thế Doãn cũng ko đến nỗi nào nhỉ

    Zyu 12 giờ trước · Trả lời

  • Na9 là Tần Minh Hằng sao m.n

    Nguyên nguyên 1 ngày trước · Trả lời

  • Đang đọc tầm chương 4 trăm mấy, xì trét mún xĩu. Căng da đầu đọc suốt đêm tới sáng, thức trắng lun. Giờ đang mắc hạ huyết áp =))))) mà ko dám ngưng, vẫn phải đọc tiếp. Truyện căng thẳng hấp dẫn cực độ!!! ;D

    Vick 2 ngày trước · Trả lời

  • Từ chap 110 trở đi không có nội dung vậy ạ

    To Tam 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

  • Vốn tưởng sống lại nu9 sẽ thông minh lắm ai ngờ vẫn bị TMH xoay vòng vòng, chịu đấy ngã 2 lần cùng một chỗ :))))

    Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • t mới đọc tới chương 16, TMH là ai thế ạ

      Nga nguyễn 6 ngày trước · Trả lời

    • Tần Minh Hằng phủ Tuyên Võ hầu bn đọc tiếp đi đến tầm chap 230 bn sẽ cảm thấy giống t thôi

      Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • Mình thấy cũng hợp lý, ko đến nỗi. Vì người xấu thì tất nhiên sẽ luôn làm chuyện xấu. Còn nu9 sống lại, nhưng ký ức của bả cũng chỉ gói trong những cái bả biết và nhớ được. Sẽ luôn có những biến số ko lường được vì bả thay đổi vận mệnh mà, dẫn theo các sự kiện nó cũng sẽ bị khác đi á. Quan trọng nhất là nhân tâm, bả nắm được ai ác, sẽ hại bả, ai tốt thương bả thì bả cứ vậy nương theo mà đối đãi, phòng trừ. Nói chung có thể vẫn bị lừa này kia, và/hoặc nhiều cái ko thể đối phó kịp.

      Vick 4 ngày trước · Trả lời

  • Giới thiệu ngắn gọn thế ạ. Có thể cho mình biết nhân vật chính đc ko?

    Zyu 1 tuần trước · Trả lời

    • Mai mình update văn án nhé, bữa bảo update sau xong rồi mình quên mất

      Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện buff nữ9 dữ quá

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • Full rồi nhé ạ 😘

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Còn 17c nữa nếu kịp thì tối nay mình đăng còn không thì sáng mai nhé ạ

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

    • Không chương mới thì cứ hóng mãi có chương mà tới kết lại không nỡ

      Jan 1 tuần trước · Trả lời

Loading...