Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - Chương 339:

Cập nhật lúc: 2024-07-05 05:19:59
Lượt xem: 668

“Không thể nào...” Đinh Đông nhíu mày: “Vương gia không thể đối xử với con như vậy, nhất định là Vương phi cố ý tra tấn con.”

Từ khi còn nhỏ nàng ta đã muốn trở thành nữ tử trong hậu viện của Vương gia, nhưng Vương gia còn không thèm liếc nhìn nàng ta dù chỉ một cái.

Nàng ta cho rằng Vương gia không có hứng thú với nữ tử.

Mãi đến khi bên cạnh Vương gia xuất hiện thêm hai hài tử không rõ lai lịch, ngọn lửa trong lòng nàng ta lại nhen nhóm.

Nhưng mấy năm qua, Vương gia chỉ tập trung chạy đông chạy tây tìm thấy thuốc cho hài tử, nàng ta căn bản không có cơ hội tiếp cận Vương gia, mắt thấy bản thân đã lớn tuổi, nương nàng ta cũng ép nàng ta gả chồng, lúc đó nàng ta mới rời khỏi vương phủ.

Chẳng qua nàng ta còn chưa kịp gả thì nam nhân kia đã chết, nàng ta phải ở góa trước khi cưới.

Đây mới chính là nguyên nhân nàng ta rời khỏi vương phủ hai năm.

Mãi đến khi Vương gia cưới vợ, đốm lửa trong lòng nàng ta lại le lói.

Nếu một quả phụ gả lần hai có thể làm được thì tại sao nàng ta lại không được, nàng ta vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ, lợi thế hơn Vương phi rất nhiều.

“Hiện giờ Vương gia và Vương phi mới đại hôn, đang là lúc ngọt ngào, ngươi lại tìm cách thân cận, đương nhiên sẽ khiến người ta phiền chán.” Nhĩ ma ma lạnh lùng nói: “Đợi đến khi Vương gia nếm trải hết mới mẻ tân hôn thì ngươi lại mưu tính tiếp, khi đó mới có cơ hội, bằng không thì ngươi chỉ có một kết cục là bị đuổi ra khỏi vương phủ.”

Đinh Đông gật đầu: “Nương yên tâm, con biết đúng mực.”

Thính Tuyết sắp xếp cho Đinh Đông đến phòng bếp nhỏ của chủ viện, giúp trù nương xắt rau rửa rau, đây là việc làm thông thường của nha hoàn tam đẳng.

“Vương phi, Đinh Đông kia không phải người thành thật.” Thính Tuyết bước vào bẩm báo với Vân Sơ: “Nàng ta bỏ ra một chút bạc sai một nha hoàn khác làm việc cho nàng ta, bản thân lại thảnh thơi thanh nhàn, cũng may nàng ta xem như đã hiểu một chút quy củ, không dám bén mảng tới chủ viện.”

Vân Sơ cười nói: “Thính Tuyết ời là Thính Tuyết, ngươi đã sắp xuất giá rồi mà sao lại vẫn thiếu kiên nhẫn như vậy, nếu Đinh Đông là người thành thật thì ta lại có thêm một nha hoàn trung tâm, nếu nàng ta không thành thật thì sớm muộn gì cũng mắc lỗi, có rất nhiều cơ hội đuổi nàng ta ra ngoài, ngươi sầu cái gì?”

Thính Tuyết thẹn thùng cúi đầu.

Sáng nay Vương phi đã đồng ý với bà mối, hôn sự của nàng ấy và Trình Tự xem như đã được định ra, nàng ấy vẫn cảm thấy có chút không chân thực.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện này là nàng ấy lại cảm thấy không được tự nhiên.

“Được rồi, ngươi mau sắp xếp đồ đạc đi, hai ngày nữa là khởi hành rồi.”

Chính là khởi hành đến hoàng lăng.

Tuy Thái Hậu tự sát vì bản thân mưu phản thất bại nhưng thân phận của bà ta vẫn là đích mẫu của đương kim hoàng đế.

Tuy hoàng đế và Thái Hậu vẫn luôn bất hòa nhưng Thái Hậu đã c.h.ế.t rồi, nếu lễ tang bị khắt khe thì sẽ khiến dân chúng bàn tán, vì thế mà hoàng đế không chỉ không truy cứu lỗi lầm của Thái Hậu lúc sinh thời mà còn truy phong thụy hào cho Thái Hậu, dùng quy chế của Thánh mẫu Hoàng Thái Hậu quàn linh cữu bảy bảy bốn mươi chính ngày, tới đầu tháng ba, là ngày xuân đẹp nhất sẽ nhập táng hoàng lăng.

Vân Sơ để Thính Tuyết ở lại trông giữ viện tử, đưa theo Thính Phong và Thu Đồng đến hoàng lăng.

Từ kinh thành đến hoàng lăng có hơi xa, phải đi đường hơn hai canh giờ, đội ngũ đưa tang cuồn cuộn khởi hành từ kinh thành thẳng tiến đến hoàng lăng.

Vân Sơ cùng Sở Dực ôm hai đứa nhỏ ngồi trong xe ngựa.

Xốc mành xe, nàng có thể nhìn thấy đội ngũ đi đầu, có mấy chục tráng hán nâng quan tài, bên cạnh quan tài chính là Sở Thụy đang được tiểu thái giám dìu dắt.

Sở Thụy đi vài bước thì quỳ xuống dập đầu với quan tài, sau đó lại đứng lên đi, rồi lại quỳ dập đầu...

Vân Sơ nghĩ Sở Thụy vốn đã là một con ma ốm, dập đầu từ đây tới hoàng lăng thì e là mạng cũng không còn.

Nhưng nàng cũng biết Sở Thụy vốn đã không muốn sống nữa...

Bầu trời có chút âm trầm.

Dân chúng kinh thành đứng hai bên đường vây xem, giấy trắng không ngừng tung bay trong không trung.

“Nghe nói Thái Hậu mưu phản, sợ tội tự sát.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/chuong-339.html.]

“Thái Hậu vừa c.h.ế.t thì toàn bộ Phùng gia cũng bị giam vào địa lao, chắc chắn là phạm tội rồi.”

“Thái Hậu mưu phản chắc là để lót đường cho Trang Thân Vương, tại sao Trang Thân Vương vẫn bình yên vô sự.”

“Chẳng phải hắn là một con ma ốm sao, đi đường cũng phải có người đỡ, ta thấy còn chưa tới hoàng lăng thì hắn cũng đã c.h.ế.t theo Thái Hậu rồi.”

“Một con ma ốm có thể làm được gì, Hoàng Thượng nhân từ, đương nhiên sẽ giữ cho hắn một mạng.”

Dân chúng đang bàn tán thì lại thấy Sở Thụy phun một ngụm m.á.u to, thân thể quỵ xuống đất.

Một đám thái giám tiến lên khuyên bảo: “Điện hạ vẫn nên ngồi kiệu đi, Thái Hậu cũng không muốn ngài tự giày xéo bản thân như vậy...”

Sở Thụy gian nan đứng dậy, suy yếu nói: “Ta thay phụ thân đưa Thái Hậu đoạn đường cuối cùng, ta không thể ngã xuống.”

Hắn cố gắng đứng dậy đi về phía trước.

Mấy tiểu thái giám theo hầu không nhịn được lau nước mắt, tận lực nâng đỡ thân thể của hắn.

Trong tiếng la đồng kèn trống bi thương, đội ngũ đưa tang chậm rãi tới gần hoàng lăng, vốn dĩ là lộ trình hai canh giờ lại biến thành bốn canh giờ.

Cuối cùng cũng đến hoàng lăng, Vân Sơ đánh thức hai đứa nhỏ.

Kế tiếp chính là nghi thức nhập táng rườm rà, Lễ bộ đứng trên đài cao đọc điếu văn, người hoàng thất lần lượt bước lên dập đầu với quan tài của Thái Hậu.

Vân Sơ cùng Sở Dực quỳ gối một chỗ, một nhà bốn người chậm rãi tiến lên, quỳ trên đệm hương bồ, Lễ bộ nói thế nào thì bọn họ làm thế đấy, ba quỳ chín lạy xong xuôi thì đứng sang bên cạnh tiếp tục chờ.

Đến khi toàn bộ người hoàng thất dập đầu xong thì sắc trời cũng đã tối.

Theo một tiếng chuông vang, quan tài của Thái Hậu được đưa vào hoàng lăng của tiên đế, hợp táng cùng tiên đế...

Hiện trường vang lên tiếng khóc than.

Một ngày tàu xe mệt nhọc cuối cùng cũng kết thúc, hoàng lăng chỉ nấu món chay, mọi người lúc này mới được ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.

Vân Sơ mang theo Trường Sinh ngồi ở chỗ nữ quyến, bàn này có Thái Tử Phi và ba ấu nữ, Cung Hi Vương phi và trưởng nữ, Vân Sơ và Trường Sinh, vừa đủ tám người một bàn.

Ai nấy đều đã mệt lả người, xuất phát từ lúc trời chưa sáng, đến hoàng lăng rồi thì chỉ có quỳ và quỳ, dù là người sắt thì cũng không chịu nổi.

Nhưng mấy hài tử này rõ là không biết mệt, ba nữ nhi của Thái Tử ríu rít nói chuyện, Trường Sinh tò mò nhìn về phía bọn họ.

“Trường Sinh, nghe nói ngươi có thể nói chuyện?” Trưởng nữ của Thái Tử năm nay mười tuổi, đã là một đại hài tử, con bé đứng dậy dắt tay Sở Trường Sinh: “Ngươi có muốn chơi cùng bọn ta không?”

Sở Trường Sinh thoáng nhìn Vân Sơ, Vân Sơ gật đầu cổ vũ, tiểu cô nương lấy hết can đảm nói: “Được.”

“Thì ra là ngươi nói được thật.” Thứ nữ của Thái Tử mới sáu tuổi, nói chuyện không biết lựa lời: “Ta cho rằng ngươi là người câm đó.”

Vân Sơ mở miệng nói: “Trường Sinh chỉ là không thích nói chuyện thôi, thật ra con bé nói được rất nhiều thứ.”

“Vậy thì đi, chúng ta qua kia chơi.” Thứ nữ của Thái Tử nắm tay Sở Trường Sinh: “Lúc nãy ta thấy bên đó có rất nhiều viên đá xinh đẹp, chúng ta qua nhặt đi.”

Thái Tử Phi cười nói: “Hiếm khi Trường Sinh gật đầu, tam đệ muội để Trường Sinh đi chơi đi, có hạ nhân đi theo, không cần lo lắng.”

Vân Sơ đứng lên: “Trường Sinh nhát gan, ta nên đi cùng.”

Nàng hy vọng Trường Sinh có thể hòa nhập với tông thất nhưng cũng lo lắng Trường Sinh bị khinh thường vì nói chuyện không lưu loát, như vậy sẽ khiến hài tử thương tâm.

Nàng biết bản thân phải học cách buông tay hài tử, nhưng ít nhất không phải là bây giờ.

“Thái Tử Phi, Cung Hi Vương phi, xin lỗi, ta tạm thời không tiếp chuyện được.”

Vân Sơ dắt Trường Sinh đi theo mấy nữ hài kia.

Bình luận

61 bình luận

  • T ngủ mơ thấy oánh nhau với ck. Giật mình tỉnh lại tự dưng thấy mặt ck mắc ghét ngang, thò tay vả bốp bốp mấy cái mới hả dạ. Nếu t mà như Vân Sơ vừa tỉnh lại thấy bầy con nhao nhao như văn án chắc t mang quăng xuống sông cho tụi nó bơi lội trăm vòng mới hạ hoả. Thôi nhảy hố đây

    Khoi 9 giờ trước · Trả lời

  • Tính ra đời trc Tạ Thế Doãn cũng ko đến nỗi nào nhỉ

    Zyu 12 giờ trước · Trả lời

  • Na9 là Tần Minh Hằng sao m.n

    Nguyên nguyên 1 ngày trước · Trả lời

  • Đang đọc tầm chương 4 trăm mấy, xì trét mún xĩu. Căng da đầu đọc suốt đêm tới sáng, thức trắng lun. Giờ đang mắc hạ huyết áp =))))) mà ko dám ngưng, vẫn phải đọc tiếp. Truyện căng thẳng hấp dẫn cực độ!!! ;D

    Vick 2 ngày trước · Trả lời

  • Từ chap 110 trở đi không có nội dung vậy ạ

    To Tam 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

  • Vốn tưởng sống lại nu9 sẽ thông minh lắm ai ngờ vẫn bị TMH xoay vòng vòng, chịu đấy ngã 2 lần cùng một chỗ :))))

    Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • t mới đọc tới chương 16, TMH là ai thế ạ

      Nga nguyễn 6 ngày trước · Trả lời

    • Tần Minh Hằng phủ Tuyên Võ hầu bn đọc tiếp đi đến tầm chap 230 bn sẽ cảm thấy giống t thôi

      Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • Mình thấy cũng hợp lý, ko đến nỗi. Vì người xấu thì tất nhiên sẽ luôn làm chuyện xấu. Còn nu9 sống lại, nhưng ký ức của bả cũng chỉ gói trong những cái bả biết và nhớ được. Sẽ luôn có những biến số ko lường được vì bả thay đổi vận mệnh mà, dẫn theo các sự kiện nó cũng sẽ bị khác đi á. Quan trọng nhất là nhân tâm, bả nắm được ai ác, sẽ hại bả, ai tốt thương bả thì bả cứ vậy nương theo mà đối đãi, phòng trừ. Nói chung có thể vẫn bị lừa này kia, và/hoặc nhiều cái ko thể đối phó kịp.

      Vick 4 ngày trước · Trả lời

  • Giới thiệu ngắn gọn thế ạ. Có thể cho mình biết nhân vật chính đc ko?

    Zyu 1 tuần trước · Trả lời

    • Mai mình update văn án nhé, bữa bảo update sau xong rồi mình quên mất

      Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện buff nữ9 dữ quá

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • Full rồi nhé ạ 😘

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Còn 17c nữa nếu kịp thì tối nay mình đăng còn không thì sáng mai nhé ạ

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

    • Không chương mới thì cứ hóng mãi có chương mà tới kết lại không nỡ

      Jan 1 tuần trước · Trả lời

Loading...