Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - Chương 263

Cập nhật lúc: 2024-07-05 05:09:23
Lượt xem: 890

Đại Tấn từ trên xuống dưới đều tin mệnh số, có lẽ danh tiếng của Đinh Nhất Nguyên sắp truyền tới tia hoàng đế rồi.

“Vân phi tỷ tỷ, nước trà của tỷ b.ắ.n lên y phục của ta.”

Một âm thanh không hài hòa đột nhiên vang lên.

Vân Sơ quay đầu nhìn, thấy Nguyên phi đang ngồi ở một bên khác Vân phi trưng ra bộ dáng muốn kiếm chuyện.

“Y phục này của ta được may từ vân thủy thiên cẩm do Hoàng Thượng ban cho, dính một vết trà chính là bất kính với Hoàng Thượng, Vân phi tỷ tỷ đảm đương nổi sao?”

Vân phi thờ ơ nói: “Muội muội thật biết tự biên tự diễn.”

Nguyên phi ghét nhất là dáng vẻ này của Vân phi, cứ như có xảy ra chuyện lớn bằng trời thì cũng không khiến nữ nhân này thay đổi sắc mặt.

Vân phi lớ hơn ả ta năm sáu tuổi, hiện giờ ả ta tuổi già sắc suy, Vân phi lại vẫn xinh đẹp như trước, cứ cách một tháng là Hoàng Thượng lại đến chỗ Vân phi.

Sao có thể khiến người ta không ghen ghét chứ.

Hiện giờ Vân gia xảy ra chuyện, Vân phi tự nhiên sẽ thất sủng, ả ta đương nhiên phải dẫm đạp cho hả dạ.

“Tỷ tỷ cho rằng ta đang vu hãm tỷ sao?” Nguyên phi ra vẻ oan ức nhìn Hoàng Hậu: “Hoàng Hậu nương nương phải làm chủ cho thiếp thân!”

Hoàng Hậu ấn huyệt Thái Dương.

Đám nữ tử hậu cung này thường xuyên vì chuyện y phục, trang sức, tiền tiêu hàng tháng... mà mâu thuẫn với nhau, người nào cũng khiến bà ta đau đầu.

Động cái gì cũng nói là bất kính với Hoàng Thượng, Hoàng Thượng trăm công ngàn việc, đồ vật đã thưởng rồi làm gì còn nhớ rõ, đâu ra đại bất kính?

Nhưng bà ta là chủ hậu cung, chỉ có thể kiên nhẫn xử lý những chuyện này.

Hoàng Hậu đang muốn mở miệng thì một thân ảnh nhỏ nhắn như lốc xoáy bay tới.

Ngay sau đó, lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Nguyên phi đang đứng trước mặt Hoàng Hậu đột nhiên bị đứa nhỏ đụng ngã.

Nơi đó vừa lúc có một cái bàn, bên trên là cua vừa được hấp cùng mấy loại gia vị, còn có các loại trà hoa cúc và rượu hoa cúc, một bàn như vậy lại bị Nguyên phi đ.â.m đổ.

Đồ ăn và rượu trên bàn đều đổ hết lên người Nguyên phi.

Một hỗn hợp chất lỏng mang theo vị hoa cúc, vị tương vị giấm vương đầy trên tóc và xiêm y bằng lụa quý của ả ta.

Nguyên phi tức muốn phát điên, ả ta áp chế lửa giận nhìn sang, lại thấy tiểu thế tử của Bình Tây Vương.

Trong đám hài tử nhỏ tuổi của hoàng thất, Hoàng Thượng thích nhất là tiểu thế tử này, Nguyên phi không có lá gan gây phiền toái cho tiểu thế tử.

Điểm mấu chốt chính là bộ dáng chật vật của ả ta lại bị nhiều người trông thấy như vậy, khẳng định sẽ trở thành trò cười cho cả hoàng cung!

Ả ta không muốn sống nữa!

“Thực xin lỗi Nguyên phi nương nương...” Sở Hoằng Du cúi đầu, chân tay luống cuống mở miệng: “Lúc nãy ta nhìn thấy trên người Nguyên phi nương nương có một con sâu nên mới xông tới bắt sâu, thực xin lỗi, ta sai rồi...”

“Hiện tại cũng không còn nhìn thấy vệt trà nữa.” Hoàng Hậu mở miệng: “Y phục có quý cỡ nào cũng không bằng hài tử thành tâm xin lỗi, cứ cho qua đi.”

Ân tần đi lên trước nói: “Là Du ca nhi quá lỗ mãng, cũng do thiếp thân không quản nổi hài tử, đợi lát nữa thiếp thân sai ma ma đưa một khúc vân thủy thiên cẩm đến cung của Nguyên phi, mong Nguyên phi đừng so đo với hài tử.”

Hai mắt Nguyên phi tối sầm.

Nàng ta khó khăn lắm được vài thước vân thủy thiên cẩm nên mới đem đi may xiêm y, mặc vào đi khoe khoang khắp nơi.

Ân tần lại có thể lấy ra một khúc vân thủy thiên cẩm hoàn chỉnh, so sánh như vậy thật khiến người ta tức chết.

Nguyên phi không dám ở lâu, một thân chật vật bất kham đỡ tay cung nữ rời đi.

Sở Hoằng Du ngẩng đầu, nhìn về phía Vân Sơ, đắc ý nở nụ cười.

Vân Sơ lắc đầu.

Tiểu gia hỏa dùng biện pháp của mình để bảo hộ người nhà của nàng đây mà.

Nhưng cách làm này cũng không đúng.

Nàng ra hiệu cảm tạ thằng bé, sau đó lại dùng khẩu hình nói: “Không có lần sau.”

Tiệc thưởng cúc tiếp tục diễn ra.

Vốn dĩ Thái Hậu cũng nên xuất hiện ở bữa tiệc ngắm hoa này nhưng đã có người ở bên đó tới báo An Khang Cung của Thái Hậu xảy ra chút chuyện nên tạm thời không tới được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/chuong-263.html.]

Hoàng Hậu nhíu mày, ngửi được hương vị không bình thường trong chuyện này, có chút bất an, bà ta bảo mọi người tiếp tục ngắm hoa rồi đứng dậy đi dặn dò hạ nhân điều tra xem đã có chuyện gì xảy ra.

Hoàng Hậu rời đi, khách mời cũng không còn câu nệ, ai nấy đều thả lỏng bản thân.

Ân tần kéo Sở Hoằng Du tới bên cạnh, tức giận nói: “Nguyên phi đắc tội với con khi nào mà con lại cố ý đụng ngã Nguyên phi?”

Sở Hoằng Du le lưỡi: “Hoàng nãi nãi, ngài nhìn lầm rồi, con không có cố ý.”

Ân tần cũng đã không vừa mắt Nguyên phi từ lâu nên không tiếp tục dây dưa chuyện này nữa, bèn gọi người bưng thức ăn lên cho hai đứa nhỏ.

Sở Hoằng Du tự ăn, Ân tần kiên nhẫn đút cho Trường Sinh từng miếng một.

Một lúc sau thì ma ma thân cận của bà ấy tới báo: “Nương nương, lúc nãy Tiểu Lý Tử đến vương phủ đưa đồ, đã nghe được một số chuyện.”

Ân tần khựng lại, có thể khiến ma ma không nhìn hoàn cảnh xông vào thông báo, chuyện này ắt hẳn không bình thường.

Bà ấy đút hết điểm tâm trong tay rồi cười nói: “Hai người các con ở đây mãi cũng mệt rồi, nên trở về nghỉ ngơi, đi, hoàng nãi nãi đưa các con hồi cung.”

Sở Hoằng Du có chút không muốn về.

Nó trộm nhìn về phía Vân Sơ.

Lúc nào cũng có một đám tiểu thư phu nhân tới nói chuyện với mẫu thân, thật là quá phiền.

Xem ra nó không tìm được cơ hội ở riêng với mẫu thân rồi.

Thôi vậy, cũng chỉ chịu đựng mấy hôm thôi.

Hai huynh muội lén lút vẫy tay với Vân Sơ, ngoan ngoãn theo Ân tần trở về.

Trên đường, ma ma nhỏ giọng thuật lại sự việc: “... Tiểu Lý Tử nói mấy hôm trước, Vương gia đã mang theo một nữ tử về phủ vào lúc nửa đêm, giấu trong vương phủ, không cho kẻ nào nhìn thấy...”

“Cái gì?!” Ân tần vô cùng kinh ngạc: “Lão tam có thể làm ra chuyện như vậy sao?”

Nhi tử này của bà ấy hoàn toàn không có hứng thú gì với nữ nhân, nếu không phải hai đứa nhỏ cần có nha hoàn hầu hạ thì e là một bóng nữ nhân cũng đừng mong xuất hiện trong vương phủ.

Bà ấy khó mà ngờ được Dực nhi lại mang một nữ tử về phủ vào lúc nửa đêm như vậy.

“Tiểu Lý Tử cố ý ở lại vương phủ, hỏi bóng hỏi gió một hồi mới biết được nữ nhân kia hiện đang ở Duyên Huy Viện.” Ma ma mở miệng: “Duyên Huy Viện chính là viện tử của Vương gia trụ sân, bây giờ lại cho nàng kia vào ở, đây là muốn cưới nàng kia làm vương phi sao, nương nương, Vương gia kháng chỉ cự hôn, có phải có liên quan tới người đó hay không?”

Ân tần nhíu mày: “Không chừng là như vậy thật, ngươi bảo Tiểu Lý Tử dò hỏi thêm mấy lần, xem nàng kia tên họ là gì, người ở đâu, có quan hệ thế nào với lão tam, lão tam có thái độ gì với nàng ta, phải hỏi thăm cho rõ ràng.”

Ma ma nhận lệnh đi làm.

Lúc này, An Khang Cung vô cùng hỗn loạn.

Lão ma ma bị chặt đứt hai cánh tay quỳ trước mặt Thái Hậu khóc rống: “... Bình Tây Vương cố ý làm cho Thái Hậu xem mà, đây là đánh vào mặt Thái Hậu ngài...”

“Xoảng xoảng xoảng!”

Tất cả chung trà trên bàn đều bị Thái Hậu ném xuống đất.

Tám người chuyên đi tìm m.á.u đầu tim cho Thụy nhi đều là tâm phúc của bà ta, bây giờ đã c.h.ế.t bảy, người duy nhất còn sống cũng đã bị chặt mất hai cánh tay, trở thành một phế nhân.

Bên cạnh bà ta chẳng còn người nào dùng được.

“Sở Dực!” Thái Hậu gầm lên: “Ai gia tự hỏi chưa bao giờ bạc đãi hắn, sao hắn dám đụng tới trên đầu ai gia!”

Lão ma ma chịu đựng đau đớn nói: “Lão nô hoài nghi Bình Tây Vương và trưởng nữ Vân gia có tư tình...”

“Hửm, thế à?” Thái Hậu cười lạnh: “Một quả phụ, một nữ tử bị bỏ rơi mà Sở Dực cũng dám dính vào, còn vì nữ tử này mà phá hỏng kế hoạch của ai gia, giỏi, giỏi, xem ra ai gia phải tính kế khác rồi...”

“Thái Hậu! Thái Hậu!” Cung nữ bên ngoài vội vã chạy vào: “Xảy ra chuyện lớn rồi!”

Thái Hậu lạnh lùng nói: “Đừng có hấp ta hấp tấp như vậy, nói!”

Cung nữ vội nói: “Phùng, Phùng thiếu gia ngã ngựa!”

Phùng gia là nhà mẹ đẻ của Thái Hậu, Phùng gia có hai nhi tử, đều là chất nhi của Thái Hậu, một người là Xa Kỵ tướng quân trấn thủ Nam Cương, một người khác là đại quan Tam phẩm Phùng đại nhân.

Thái Hậu vô cùng tin cậy nhà mẹ đẻ, nghe vậy thì lập tức đứng lên: “Ngã như thế nào?”

“Chết, c.h.ế.t rồi...” Cung nữ run sợ quỳ thụp xuống: “Còn nữa, lúc nãy Bình Tây Vương cho người mang một miếng ngọc bội tới đây.”

Ngọc bội được trình lên, hai mắt Thái Hậu lập tức tối sầm, đây là ngọc bội của Phùng gia.

Nói cách khác, Phùng thiếu gia c.h.ế.t là do một tay Bình Tây Vương tác động, hơn nữa còn thoải mái nói rõ với bà ta, đây là khiêu khích, cũng là cảnh cáo!

Bình luận

61 bình luận

  • T ngủ mơ thấy oánh nhau với ck. Giật mình tỉnh lại tự dưng thấy mặt ck mắc ghét ngang, thò tay vả bốp bốp mấy cái mới hả dạ. Nếu t mà như Vân Sơ vừa tỉnh lại thấy bầy con nhao nhao như văn án chắc t mang quăng xuống sông cho tụi nó bơi lội trăm vòng mới hạ hoả. Thôi nhảy hố đây

    Khoi 9 giờ trước · Trả lời

  • Tính ra đời trc Tạ Thế Doãn cũng ko đến nỗi nào nhỉ

    Zyu 12 giờ trước · Trả lời

  • Na9 là Tần Minh Hằng sao m.n

    Nguyên nguyên 1 ngày trước · Trả lời

  • Đang đọc tầm chương 4 trăm mấy, xì trét mún xĩu. Căng da đầu đọc suốt đêm tới sáng, thức trắng lun. Giờ đang mắc hạ huyết áp =))))) mà ko dám ngưng, vẫn phải đọc tiếp. Truyện căng thẳng hấp dẫn cực độ!!! ;D

    Vick 3 ngày trước · Trả lời

  • Từ chap 110 trở đi không có nội dung vậy ạ

    To Tam 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

  • Vốn tưởng sống lại nu9 sẽ thông minh lắm ai ngờ vẫn bị TMH xoay vòng vòng, chịu đấy ngã 2 lần cùng một chỗ :))))

    Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • t mới đọc tới chương 16, TMH là ai thế ạ

      Nga nguyễn 6 ngày trước · Trả lời

    • Tần Minh Hằng phủ Tuyên Võ hầu bn đọc tiếp đi đến tầm chap 230 bn sẽ cảm thấy giống t thôi

      Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • Mình thấy cũng hợp lý, ko đến nỗi. Vì người xấu thì tất nhiên sẽ luôn làm chuyện xấu. Còn nu9 sống lại, nhưng ký ức của bả cũng chỉ gói trong những cái bả biết và nhớ được. Sẽ luôn có những biến số ko lường được vì bả thay đổi vận mệnh mà, dẫn theo các sự kiện nó cũng sẽ bị khác đi á. Quan trọng nhất là nhân tâm, bả nắm được ai ác, sẽ hại bả, ai tốt thương bả thì bả cứ vậy nương theo mà đối đãi, phòng trừ. Nói chung có thể vẫn bị lừa này kia, và/hoặc nhiều cái ko thể đối phó kịp.

      Vick 4 ngày trước · Trả lời

  • Giới thiệu ngắn gọn thế ạ. Có thể cho mình biết nhân vật chính đc ko?

    Zyu 1 tuần trước · Trả lời

    • Mai mình update văn án nhé, bữa bảo update sau xong rồi mình quên mất

      Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện buff nữ9 dữ quá

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • Full rồi nhé ạ 😘

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Còn 17c nữa nếu kịp thì tối nay mình đăng còn không thì sáng mai nhé ạ

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

    • Không chương mới thì cứ hóng mãi có chương mà tới kết lại không nỡ

      Jan 1 tuần trước · Trả lời

Loading...