Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - Chương 157:

Cập nhật lúc: 2024-07-04 16:54:01
Lượt xem: 875

Tạ Phinh khẩn trương nắm chặt ngón tay, cũng may lần này nàng ta không phải chờ quá lâu, Phó ma ma nhanh chóng bước ra đưa hai người bọn họ vào trong.

“Bái kiến Đức phi nương nương, thỉnh an Đức phi nương nương.”

Vân Sơ khom người hành lễ, chính là kiểu hành lễ tiêu chuẩn của hoàng thất.

“Tạ phu nhân chớ có đa lễ, ngồi đi.” Đức phi tươi cười ban ghế.

Tạ Phinh không dám ngồi, chỉ đứng bên cạnh Vân Sơ, cụp mi rũ mắt, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nhìn dáng vẻ thật không bắt bẻ được gì.

Vân Sơ cũng tự nhiên bày ra bộ dạng hào phóng, không hề câu nệ.

Lúc chưa xuất giá nàng cũng thường xuyên theo mẫu thân tham gia yến hội cung đình, đứng trước mặt Hoàng Thượng cũng có thể tiến thoái tự nhiên, đừng nói chi là hậu phi.

“Tạ phu nhân thật không hổ là nữ nhi nhà tướng.” Đức phi cười nói: “Gọi Tạ phu nhân vào cung là có một việc muốn báo với Tạ phu nhân.”

Vân Sơ buông ly: “Nương nương mời nói.”

“Mắt thấy hôn kỳ của Tạ tiểu thư cùng lão tứ càng ngày càng gần, bổn cung cũng thật khẩn trương.” Đức phi ra vẻ nói tới việc nhà: “Lần trước Hoàng Thượng tới nói với bổn cung, trong viện của lão hiu quạnh, bảo bổn cung chọn thêm một nữ tử gả vào phủ An Tĩnh Vương cùng một ngày với Tạ tiểu thư, phong làm trắc phi, sau này có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Sắc mặt Tạ Phinh trắng bệch.

Nàng ta thật không thể ngờ bản thân tiến cung chỉ để nghe được những lời này, chuyện này còn khiến người ta khó tiếp thu hơn cả bị tát tay.

“Tạ tiểu thư có thái độ gì vậy?” Đức phi liếc nhìn nàng ta: “Như thế nào, ngươi có ý kiến?”

“Thần nữ không dám.” Tạ Phinh rũ đầu, che giấu cảm xúc trong mắt, cẩn thận mở miệng: “Thần nữ chỉ là tò mò vị tỷ muội đó là ai.”

“Là đại tiểu thư Thạch gia.” Đức phi cười nói: “Con bé lớn hơn ngươi hai tuổi, nhưng ngươi là vương phi, dù ngươi nhỏ hơn thì nó vẫn phải gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ.”

Tâm tình của Tạ Phinh rơi xuống đáy cốc.

Thạch gia là nhà Tam phẩm, đại tiểu thư Thạch gia là nữ nhi của tiền Thạch phu nhân, tuy không được kế mẫu quan tâm nhưng cũng là đích trưởng nữ, đích trưởng nữ nhà Tam phẩm làm trắc phi, mà một nữ nhi do ngoại thất sinh của một nhà Ngũ phẩm như nàng ta lại làm chính phi... Hai người gả vào phủ cùng ngày, nàng ta thật không dám tưởng tượng thứ đang chờ mình là gì.

Nàng ta bóp chặt lòng bàn tay, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Có thể cùng Thạch tiểu thư hầu hạ Vương gia là vinh hạnh của thân nữ.”

“Ngươi biết giác ngộ như vậy thì tốt.” Đức phi cầm chung trà lên: “Sau khi trở thành An Tĩnh Vương phi, làm chủ mẫu phải biết khoan dung độ lượng, đừng để bổn cung nghe thấy mấy lời chê cười ngươi đố kỵ ghen tuông.”

Tạ Phinh cúi đầu thật thấp: “Vâng, thần nữ đều nhớ kỹ.”

Ra khỏi Trường Thanh Cung, Tạ Phinh cũng không khống chế được nữa, nước mắt ồ ạt: “Mẫu thân, làm sao bây giờ, sau này con phải làm sao đây...”

Không được trượng phu sủng ái, còn có thêm một trắc phi thân phận cao hơn nàng ta, nàng ta thật sự không biết phải làm thế nào.

“Lau nước mắt đi, để người khác thấy được còn tưởng là con vào cung bị Đức phi oan ức, sau này con còn phải nếm trải đau khổ lớn hơn đấy.” Vân Sơ mở miệng: “Thân là hoàng tử, không phải chỉ có một trắc phi, đợi con vào cửa, Đức phi sẽ mau chóng sắp xếp người thứ hai, con chỉ biết khóc rồi lại khóc sao? Nhớ kỹ, con là vương phi, thân phận đã định, không ai có thể bắt chẹt được con.”

Tạ Phinh nuốt nước mắt vào trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/chuong-157.html.]

Đúng vậy, nàng ta là chính phi, thân phận ở phủ An Tĩnh Vương cũng giống như mẫu thân vậy, mẫu thân ở Tạ gia làm chuyện gì cũng không có người nào dám nói, chờ nàng ta gả vào vương phủ, Thạch tiểu thư kia cũng phải nghe lời nàng ta, nàng ta còn sợ cái gì?

Vân Sơ cùng Tạ Phinh ra tới cổng hoàng cung thì xoay người cảm tạ và thưởng bạc cho tiểu thái giám đưa bọn họ ra cửa.

Lúc này, một chiếc xe ngựa chậm rãi ngừng trước cổng hoàng cung.

Vân Sơ ngẩng đầu nhìn, chính là Bình Tây Vương, Sở Dực.

Cổng cung điện rộng lớn khiến con người trông thật bé nhỏ.

Sở Dực mặc triều phục tím đen, vừa xuống xe ngựa đã trông thấy một bóng dáng nho nhỏ xinh đẹp.

Trong đầu hắn không tự chủ nhớ lại một màn trong căn nhà gỗ của bọn thổ phỉ đêm đó, miệng vết thương dữ tợn kia, làn da trắng như sứ đó... Sau ngày hôm đó, đây là lần đầu tiên hắn gặp lại nàng.

Tuy hắn nhiều lần đến Vân phủ nhưng lần nào cũng ngồi trong thư phòng nói chuyện với Vân Trạch, chỉ có hai hài tử đi thăm nàng.

Mỗi lần đi từ Vân phủ về nhà, Du ca nhi đều rất phấn khích, miệng nhỏ ríu rít không ngừng, Trường Sinh cũng sẽ nhấp môi cười.

Hắn biết bọn nhỏ thật sự thích ở chung với nữ tử này.

Vân Sơ không chỉ gặp được Bình Tây Vương mà còn nhìn thấy một nam tử khác cũng vừa bước xuống xe ngựa, là nhị hoàng tử, Cung Hi Vương.

Nàng rũ mắt, mang Tạ Phinh đi qua đó.

Khom lưng hành lễ.

“Bái kiến Cung Hi Vương.”

“Bái kiến Bình Tây Vương.”

Cung Hi Vương nở nụ cười ôn hòa: “Tạ phu nhân đa lễ.”

Tiếng Tạ phu nhân này của hắn ta khiến lòng Sở Dực sinh ra một loại cảm giác khó chịu không thể nói rõ, cũng không biết tại sao lại như vậy.

“Nghe nói Tạ phu nhân bị bệnh.” Cung Hi Vương mở miệng nói: “Không biết đã khỏe hơn chưa?”

“Đa tạ Cung Hi Vương quan tâm, thần phụ đã khá hơn nhiều.” Vân Sơ bình thản đáp, ánh mắt lại lạnh như băng.

Hoàng tử trong cung vô cùng đông đúc, hiện giờ chỉ mới có bốn vị được phong vương, đợi những hoàng tử còn lại lớn lên, triều đình mới bắt đầu hỗn loạn.

Khi đó, Vân gia chỉ lo giữ mình, kiên quyết không dính vào chuyện đoạt đích, nhị hoàng tử muốn mượn sức Vân gia, ba lần đánh tiếng đều không thành nên mới dùng Tạ Thế An đá Vân gia ra khỏi triều đình...

Tạ gia bây giờ đã là vật nằm trong lòng bàn tay của nàng.

Nhưng muốn trả thù nhị hoàng tử thì lại quá khó khăn...

Hơn nữa nếu thật sự kéo nhị hoàng tử xuống ngựa, chắc chắn sẽ có một hoàng tử khác muốn mượn sức Vân gia...

Bình luận

61 bình luận

  • T ngủ mơ thấy oánh nhau với ck. Giật mình tỉnh lại tự dưng thấy mặt ck mắc ghét ngang, thò tay vả bốp bốp mấy cái mới hả dạ. Nếu t mà như Vân Sơ vừa tỉnh lại thấy bầy con nhao nhao như văn án chắc t mang quăng xuống sông cho tụi nó bơi lội trăm vòng mới hạ hoả. Thôi nhảy hố đây

    Khoi 9 giờ trước · Trả lời

  • Tính ra đời trc Tạ Thế Doãn cũng ko đến nỗi nào nhỉ

    Zyu 12 giờ trước · Trả lời

  • Na9 là Tần Minh Hằng sao m.n

    Nguyên nguyên 1 ngày trước · Trả lời

  • Đang đọc tầm chương 4 trăm mấy, xì trét mún xĩu. Căng da đầu đọc suốt đêm tới sáng, thức trắng lun. Giờ đang mắc hạ huyết áp =))))) mà ko dám ngưng, vẫn phải đọc tiếp. Truyện căng thẳng hấp dẫn cực độ!!! ;D

    Vick 3 ngày trước · Trả lời

  • Từ chap 110 trở đi không có nội dung vậy ạ

    To Tam 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

  • Vốn tưởng sống lại nu9 sẽ thông minh lắm ai ngờ vẫn bị TMH xoay vòng vòng, chịu đấy ngã 2 lần cùng một chỗ :))))

    Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • t mới đọc tới chương 16, TMH là ai thế ạ

      Nga nguyễn 6 ngày trước · Trả lời

    • Tần Minh Hằng phủ Tuyên Võ hầu bn đọc tiếp đi đến tầm chap 230 bn sẽ cảm thấy giống t thôi

      Dyne 6 ngày trước · Trả lời

    • Mình thấy cũng hợp lý, ko đến nỗi. Vì người xấu thì tất nhiên sẽ luôn làm chuyện xấu. Còn nu9 sống lại, nhưng ký ức của bả cũng chỉ gói trong những cái bả biết và nhớ được. Sẽ luôn có những biến số ko lường được vì bả thay đổi vận mệnh mà, dẫn theo các sự kiện nó cũng sẽ bị khác đi á. Quan trọng nhất là nhân tâm, bả nắm được ai ác, sẽ hại bả, ai tốt thương bả thì bả cứ vậy nương theo mà đối đãi, phòng trừ. Nói chung có thể vẫn bị lừa này kia, và/hoặc nhiều cái ko thể đối phó kịp.

      Vick 4 ngày trước · Trả lời

  • Giới thiệu ngắn gọn thế ạ. Có thể cho mình biết nhân vật chính đc ko?

    Zyu 1 tuần trước · Trả lời

    • Mai mình update văn án nhé, bữa bảo update sau xong rồi mình quên mất

      Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện buff nữ9 dữ quá

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • Full rồi nhé ạ 😘

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

  • Còn 17c nữa nếu kịp thì tối nay mình đăng còn không thì sáng mai nhé ạ

    Anh Lanh Chanh 1 tuần trước · Trả lời

    • Không chương mới thì cứ hóng mãi có chương mà tới kết lại không nỡ

      Jan 1 tuần trước · Trả lời

Loading...