Sơ Mị - 13

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:37:02
Lượt xem: 407

“Nhìn đi! Nhìn đi! Đừng nhìn xem bây giờ ngươi trông như thế nào, hãy để ta nhìn!”

Trong lòng ta chửi thầm, nhưng vẫn nhất quyết không quay đầu. Cho đến khi những ngón tay mang theo hơi lạnh vuốt ve cằm ta. Vị công tử phủ Thừa tướng vốn yếu đuối, không biết võ nghệ, nhẹ nhàng lên tiếng: “Điện hạ nếu thay đổi sở thích, vậy ta đổi gương mặt này, thế nào?”

“Bùi Yến ngươi muốn làm gì!”

Ta giật mình, vô thức quay đầu trừng mắt nhìn hắn.

Nhưng không ngờ lại va vào đôi mắt ngấn lệ buồn bã. Nhưng cảm xúc đó nhanh chóng tan biến. Gần như trong chớp mắt, Bùi Yến nhếch môi, trong nét mặt mang theo chút ham muốn mà ta chưa từng thấy.

“Ta có đẹp không?”

Câu nói này, hôm đó Bùi Yến cũng đã hỏi ta. Chỉ có điều ta chắc chắn rằng bây giờ hắn đã hoàn toàn tỉnh táo. Vì vậy, lúc này ta mới nhận ra rằng vết thương trên mặt Bùi Yến đã lành.

Thậm chí còn không nhìn ra đó là nơi từng bị thương. Bùi Yến trong mơ có vết sẹo trên má vì hắn không muốn chữa trị. Bởi vì hắn biết ta thích những người đẹp trai, hắn không muốn ta nhìn thấy mình.

Nhưng Bùi Yến hiện tại đã khác với Bùi Yến trong mơ.

Thấy ta ngây người nhìn hắn chằm chằm, nụ cười trong mắt Bùi Yến càng thêm nồng nàn. Hắn tiến đến gần ta, lại nói: "Xem ra Điện hạ vẫn thích gương mặt này."

Đến gần, ta ngửi thấy trên người Bùi Yến thoang thoảng mùi hương hạnh nhân quen thuộc. Cùng với việc một thời gian không gặp, ta luôn cảm thấy da dẻ của người này lại trắng trẻo hồng hào hơn nhiều.

Một suy đoán táo bạo dần hiện lên trong đầu ta.

Vì vậy, ta với vẻ mặt kinh ngạc hỏi hắn: “Bùi Yến, ngươi có phải đang lén lút sử dụng Hồng Ngọc Cao không!”

Tần phi hậu cung thích dùng Hồng Ngọc Cao để dưỡng nhan làm đẹp nhất. Nhưng ta không bao giờ ngờ rằng Bùi Yến cũng sử dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/so-mi/13.html.]

“Ngươi thậm chí còn thoa phấn!”

Khi nghe câu nói trách móc nhẹ nhàng của ta, nụ cười trên môi Bùi Yến cứng lại. Cánh tay đang nắm lấy tay ta cũng sững lại. Vì vậy, ta nhân cơ hội định chuồn đi.

Nhưng chưa đi được vài bước, ta đã bị Bùi Yến ôm ngang người đặt lên bàn. Hắn quỳ gối, ngẩng đầu nhìn ta.

Nhưng không hiểu sao ta lại chạm vào làn da trần trụi của Bùi Yến. Cảm giác vô cùng tuyệt vời.

Tay ta sững lại.

Điều này càng khiến Bùi Yến dễ dàng khống chế cổ tay ta hơn.

Rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của ta, người này cúi xuống hôn vào mặt trong cổ tay ta. Lại ngước mắt nhìn ta, khẽ l.i.ế.m một cái.

Ta rít một tiếng, chỉ cảm thấy cơn nóng ran ở mũi mà ta đã cố gắng kiềm nén bấy lâu nay lại sắp bùng phát. Trong truyện của Phong Nguyệt đại sư có nói, hôn mặt trong cổ tay là biểu thị cho ham muốn mãnh liệt.

Vậy nên…

Bùi Yến có ham muốn với ta?

Nhưng ý nghĩ này vừa nhen nhóm đã bị ta vội vã đè nén. Làm sao có thể? Bùi Yến rõ ràng là muốn g.i.ế.c ta.

“Điện hạ luôn lừa dối người khác.”

Thấy ta bỗng chốc bình tĩnh lại, nụ cười trong mắt Bùi Yến nhạt dần. Ta vô thức phản bác: “Ta đã bao giờ lừa dối người khác đâu!”

“Điện hạ luôn nói yêu thích ta, nhưng lại liên tục đẩy ta ra xa, không hề thực sự thương xót ta.”

“Ngươi nói bậy!”

Bình luận

2 bình luận

  • Khúc cuối cấn cấn . Sao kiếp trước Bùi Yến giếc n9 rồi hối hận vào chùa tu k có giải bị thích gì nhiều nên chưa hiểu lắm. Nếu ổng vì n8 giết n9 thì trọng sinh lại không đáng đc n9 yêu lại nha. Truyện ổn . Cảm ơn nhà dịch

    TA LÀ LINH ✌🏻 2 tuần trước · Trả lời

Loading...