Sau Mười Năm Bên Tra Nam - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-03 11:21:55
Lượt xem: 1,031

19

 

Từ sau chuyện lần trước, Giang Nghị giống như đã rời nhà mà đi ra ngoài.

 

Thôi quên đi, cho anh thoải mái hai ngày đi.

 

Trước khi Show thực tế được trình chiếu, tôi đã chuẩn bị tốt tâm lý bị người bình luận chửi oan.

 

Quả nhiên, sau khi được trình chiếu, bình luận xấu không ngừng tuôn ra.

 

“Thẩm Nam Âm ỷ vào sau lưng có kim chủ nên không để người vào mắt sao?”

 

“Giang Nghị chỉ là một người mới ra mắt mà đã không tôn trọng tiền bối như vậy, nhân phẩm không tốt chút nào.”

 

“Người đại diện cũ của Chu Chú là Lâm Miểu, cũng chính là người đại diện hiện tại của Thẩm Nam Âm cùng Giang Nghị, đúng là toàn cực phẩm.”

 

“Chắc là Lâm Miểu ghen ghét sau khi Chu Chú rời khỏi cô ta mà càng ngày càng đỏ nên đỏ mắt đấy.”

 

……

 

Thôi quên đi, tôi tự an ủi mình, nổi tiếng bằng scandal cũng là nổi tiếng.

 

Ở đông đảo những lời chê bai thì tốt xấu gì vẫn còn có mấy lời khen ngợi.

 

“Cái khác không nói, tôi thật sự là thích vẻ ngoài của Thẩm Nam Âm cùng Giang Nghị.”

 

“Tôi cảm thấy c.h.ế.t cười với dáng vẻ ghét bỏ nhau của hai người này.”

 

“Hai người bọn họ khi đối mặt với Chu Chú lại cực kỳ nhất trí mà đoàn kết.”

 

Vốn dĩ nghĩ việc này cứ như vậy, cũng coi như hút được chút fans.

 

Nhưng không nghĩ tới một ngày sau, có truyền thông tuôn ra tin tức về Giang Nghị:

 

“Quán quân cuộc tuyển chọn Giang Nghị từng bị đuổi học vì bắt nạt bạn học.”

 

“Giang Nghị từng bị giam giữ do bắt nạt học đường.”

 

Tác giả của tin nóng đã có một cuộc phỏng vấn với học sinh bị Giang Nghị đánh thành trọng thương năm đó, càng đưa ra thông báo đuổi học của trường học đối với anh ta.

 

Tất cả những lời bình luận độc ác nhất nhất thời che trời lấp đất mà đến:

 

“Cái dáng vẻ này đúng là dáng vẻ của lưu manh, có vài fans lại bỏ qua tam quan mà chạy theo ngũ quan.”

 

“Chống lại đại ca vườn trường, chống lại nghệ sĩ vô đức.”

 

“Cứ nghĩ đến thái độ của anh ta đối với Chu Chú trong tiết mục lần trước là biết là người không có tố chất.”

 

“Cũng chi là hát mấy bài hát đã nổi tiếng, đến tác phẩm của riêng mình cũng đều không có, cũng không biết phát cuồng cái gì?”

 

Tôi cầm di động mà cười lạnh, nên tới thì vẫn phải tới.

 

Giang Nghị thở hồng hộc chạy về từ bên ngoài:

 

“Biết đã phải trở lại?” Tôi nghiêng mặt liếc anh một cái.

 

“Không…… Không phải như bọn họ nói.” Anh không đủ tự tin mà giải thích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-muoi-nam-ben-tra-nam/chuong-12.html.]

“Tôi biết.”

 

Trước tiên phải làm đốm lửa này càng ngày càng bùng lên đã.

 

20

 

Nhiệt độ dư luận càng ngày càng cao, khi Giang Nghị đang bị toàn mạng chỉ trích thì tôi đã thả ra chứng cứ xác thực.

 

Năm đó thật ra Giang Nghị cũng không phải là kẻ bắt nạt học đường, mà là ra tay xử lý kẻ bắt nạt các bạn học.

 

Khi đó thời niên thiếu vẫn còn ngông cuồng, khi xuống tay đã đánh đối phương đến thương nặng, đối phương yêu cầu anh phải bồi thường mười vạn mới bằng lòng bỏ qua.

 

Giang Nghị không chịu, đối phương liền báo cảnh sát, dựa theo trình tự chính quy mà xử lý, anh phải bồi thường cho đối phương tiền thuốc men, bị giam giữ hành chính mười ngày.

 

Sau đó đối phương lại làm loạn ở trong trường học, yêu cầu đuổi học anh.

 

Toàn bộ sự kiện, khi tôi ký hợp đồng với anh, đã đi tìm hiểu tất cả trước rồi.

 

Tất cả những gì có thể, tôi đều lôi ra ngoài ánh sáng một lần.

 

Cuộc ghi âm của học sinh được cứu năm đó, còn có bản ghi chép của cục cảnh sát đối với chuyện năm đó rất kỹ càng tỉ mỉ và rõ ràng.

 

Chứng cứ vừa ra, lời đồn lúc trước tự sụp đổ.

 

Cũng coi như là kiếm đủ độ chú ý rồi.

 

“Không cần phải cảm động.” Tôi nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Giang Nghị: “Tôi nói rồi hai ta là châu chấu trên cùng một cây, cậu nổi tiếng thì tôi kiếm tiền, cậu sụp đổ thì tôi bị mắng.”

 

“Trước mắt độ chú ý đã đủ rồi, nhưng mà nổi tiếng một thời gian hay là cả đời, vẫn là phải xem bản thân cậu.”

 

“Muốn trở thành một ngôi sao lớn như Lương Hựu An, không phải chỉ có sức chịu đựng với các loại đào bới trong giới giải trí, mà còn phải không ngừng có tác phẩm được phát ra.”

 

Trước mắt, thật ra tôi còn có một tấm bài chưa lật.

 

Bốn năm trước, khi cuộc sống của Chu Chú chìm vào vực thẳm, hắn không có bất kỳ công việc nào.

 

Khi đó vì muốn kiếm nhiều tiền, tôi bắt đầu viết tiểu thuyết ở trên mạng. Năm đó tiểu thuyết đó cũng kiếm được một khoản nhỏ, nhưng cũng không nổi tiếng bao nhiêu. Lại không nghĩ đến, vào năm nay, lại có người liên hệ tôi muốn mua bản quyền để chuyển thể thành phim.

 

Tôi đã nói với đối phương điều kiện để ký hợp đồng là Chu Chú sẽ là người diễn nam chính, nhà làm phim đồng ý, hẹn sắp tới ký hợp đồng.

 

Tôi trực tiếp liên hệ nhà làm phim, đổi nam chính, nữ chính là Thẩm Nam Âm, ca khúc chủ đề sẽ do Giang Nghị hát.

 

Tin tức qua đi không bao lâu, Chu Chú liền tìm tới cửa.

 

Hắn gầy hơn mấy ngày trước đó, xem ra cơm mềm cũng không dễ ăn như vậy.

 

“Miểu Miểu, em yêu cầu đổi nam chính của "Tình cờ gặp gỡ" sao?”

 

Tôi không thèm nhìn lại, vuốt móng tay mới làm:

 

“Đúng vậy, bởi vì anh không xứng.”

 

“Anh không xứng làm nam chính của tôi, càng không xứng làm nam chính trong chuyện xưa của tôi.”

 

“Tôi cũng không cầu cái gì, tôi chỉ muốn vui vẻ mà thôi.”

 

“Sản xuất muốn ký thì ký, cùng lắm cũng chỉ mấy trăm vạn phí bản quyền mà thôi, tôi không thiếu số tiền ấy.”

 

“Nói xong rồi, còn có việc không? Nói thật, hiện tại tôi rất không muốn nhìn thấy anh.”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...