Sau Mười Năm Bên Tra Nam - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-03 11:16:10
Lượt xem: 950

14

 

Trong một đêm, tên Giang Nghị đứng đầu hot search.

 

Các loại chương trình quảng cáo cũng nối gót tới.

 

“Cậu thật đúng là cây rụng tiền nhỏ của tôi ~”

 

Tôi nhìn một đám danh sách mời, hoa cả mắt.

 

Anh đang chuyên tâm đưa thịt nướng vào miệng, tôi nhanh tay nhanh mắt hất rơi của anh:

 

“Còn ăn! Về sau, sau bảy giờ tối không được ăn cái gì!”

 

Vẻ mặt anh không thể tin nổi:

 

“Lâm Miểu, tôi đã kiếm được nhiều tiền cho cô như vậy, mà đến ăn no cũng không được ăn sao?”

 

Anh trơ mắt nhìn tôi ăn xong từng miếng từng miếng thịt còn lại.

 

Tôi tức giận liếc mắt nhìn anh một cái, trực tiếp vén vạt áo thun của anh lên:

 

“Dáng người của cậu như thế này rồi, sao mà vẫn còn nuốt trôi được thế?”

 

Vẻ mặt anh càng không rõ nguyên nhân:

 

“Dáng người của tôi làm sao? Tám khối cơ bụng, đường rãnh rõ ràng!”

 

Nói thật, đúng thật cũng không tệ lắm.

 

“Còn kém một chút, tiếp theo vẫn phải luyện.”

 

Anh hừ nhẹ một tiếng, rồi đi nâng tạ.

 

Nửa giờ sau, tôi tìm được Giang Nghị đang chạy bộ với mồ hôi đầy đầu.

 

“Tôi đã sắp xếp cho cậu một chương trình thực tế, Thẩm Nam Âm cũng tham gia.”

 

“À.” Anh thấy không sao cả mà trả lời.

 

“Chu Chú cũng tham gia.” Tôi nhắc nhở anh.

 

“Lại nhấn mạnh một lần nữa, chú ý ngôn hành cử chỉ của mình, nói ít lời nói bậy, nói ít làm nhiều, nghe thấy không?”

 

Anh không thèm trả lời tôi, tôi trực tiếp vặn tốc độ chạy đến mức nhanh nhất.

 

Anh nhất thời mất khống chế:

 

“Á, chị…… Chị điều chỉnh chậm một chút.”

 

“Nghe thấy không?”

 

“Nghe thấy rồi.” Anh khẽ cắn môi trả lời.

 

Thiếu niên phản nghịch thật đúng là không dễ dẫn dắt.

 

15

 

Vào ngày phát sóng Chương trình thực tế, mấy nhà marketing lớn tuôn ra một tiết lộ gây sốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-muoi-nam-ben-tra-nam/chuong-10.html.]

 

“Chu Chú cùng ảnh hậu Hà Thải Vi rạng sáng cùng ở khách sạn, ngày tiếp theo đều đồng thời rời đi.”

 

Trong video, Hà Thải Vi kéo cánh tay Chu Chú, vẻ mặt hạnh phúc.

 

Bình luận cũng chủ yếu là chúc phúc, một đôi kim đồng ngọc nữ, thật sự xứng đôi.

 

Người đại diện chị Hà là chị họ của Hà Thải Vi, từ sau khi được cô ta dẫn dắt, giá trị con người Chu Chú càng là nước lên thì thuyền lên.

 

Hiện giờ lại có fans của ảnh hậu hỗ trợ, hiện giờ toàn bộ con đường hắn đi đúng thật toàn là màu hồng.

 

Khi tiết mục bắt đầu quay, tôi đưa Giang Nghị, Thẩm Nam Âm cùng đi vào hậu trường, mà đi cùng Chu Chú tới là Hà Thải Vi.

 

Rất lâu rồi không thấy, Chu Chú giống như gầy ốm đi rất nhiều.

 

“Miểu Miểu……” Hắn khàn khàn mở miệng.

 

Tôi nhìn Hà Thải Vi kéo tay hắn, chói mắt đến khó chịu.

 

“A ~ tôi tưởng đây là ai cơ? Hóa ra là Trần Thế Mỹ của thời hiện đại.” Thẩm Nam Âm sớm đã không nhịn được.

 

Tôi vội vàng kéo cô ấy: “Đừng gây chuyện.”

 

Chung quanh đều là camera, mỗi tiếng nói cử động, đều có khả năng bị phóng đại.

 

“Anh Chu, xin chúc mừng.” Tôi dâng lên một nụ cười mỉa mai rồi chào hỏi với Chu Chú.

 

Không chờ hắn trả lời, Giang Nghị vòng tay ra, ôm lấy vai tôi.

 

“Đi.”

 

Trước khi tiết mục bắt đầu quay, tôi lại nhấn mạnh lại với Giang Nghị cùng Thẩm Nam Âm, nhất định chú ý ngôn hành cử chỉ, ít nói làm nhiều, không cần nhằm vào Chu Chú.

 

Hai người này thật sự nghe lọt, bọn họ không chỉ không nhằm vào Chu Chú, hơn nữa trực tiếp làm lơ hắn.

 

Tiết mục rút thăm, ba người một tổ, vừa lúc ba người bọn họ một tổ.

 

Thẩm Nam Âm cùng Giang Nghị đều ghét bỏ nhau, nhưng một khi đụng tới Chu Chú, hai người lại cực kỳ nhất trí mà đoàn kết.

 

Đặc biệt Thẩm Nam Âm, công khai xem thường.

 

Chu Chú làm nhiệm vụ còn chưa trở về, hai người đã nổi lửa nấu cơm ăn.

 

Đặc biệt Giang Nghị, ăn rất vui vẻ.

 

Tôi ở bên ngoài kêu lên: “Giang Nghị, ăn ít một chút!”

 

Anh giả điếc.

 

“Giang Nghị, con mẹ nó, cậu đừng ăn nữa!”

 

Anh càng giả điếc.

 

Tôi tức giận đến mức khi đến giờ nghỉ ngơi giữa giờ quay đã lôi kéo lỗ tai anh: “Cứ thử giả vờ nữa cho tôi xem?”

 

Anh giả ngu: “Có khi vừa rồi tôi điếc thật, thật sự không nghe được.”

 

Tôi khó thở tăng thêm lực đạo, anh đau đến nhe răng trợn mắt:

 

“Tôi, tôi sai rồi, lần sau cũng không dám nữa……”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...