Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 61: Tối nay tới đón tôi

Cập nhật lúc: 2024-09-11 10:29:31
Lượt xem: 30

Đang nghĩ liên miên thì Lục Ninh Hân gọi video tới, Lăng Niệm Niệm nhấn nút nghe.

Lục Ninh Hân ăn mặc tinh xảo còn đội đầu ổ gà, cô ấy lắp bắp kinh hãi, mắt trợn tròn.

“Tổ tông ơi, muộn như thế rồi mà cậu còn chưa rời giường. Lúc nãy làm gì mà lại cúp điện thoại của tôi?”

Lúc này Lăng Niệm Niệm không có chút tâm tình nào, cô nói: “Không có việc gì.”

“Được rồi, cậu đừng tức giận, không phải chỉ là Trình gia không dẫn cậu đi thăm ông nội thôi à? Có gì ghê gớm đâu.”

Lục Ninh Hân nhìn bộ dạng này của cô, liền biết trăm phần trăm là có liên quan đến Trình Dục Minh, cũng chỉ có anh mới có thể chi phối tâm tình của cô thay đổi lớn như vậy.

“Cậu không hiểu.”

“Vâng vâng vâng, tôi chưa từng yêu ai nên đương nhiên không hiểu tình cảm yêu đương của các người.” Lục Ninh Hân cười cười: “Yêu đương có gì hay mà nói, tự do độc thân không cần, sao cậu cứ nhất định phải treo cổ trên một thân cây, thật vô nghĩa. Cậu nhìn tôi xem, ngày ngày đều đi chơi với hội chị em, vui biết bao.”

“Đừng cười nhạo tôi nữa được không?”

Cô cũng không phải là vì yêu đương, là vì lấp điểm để sống lại!

“Nói chính sự đi, đêm nay diễn ra tiệc sinh nhật Hiểu Điềm, cậu đi không? Đừng buồn bực ở nhà một mình, cũng nên cùng các chị em ra ngoài chơi, chắc chắn tâm tình sẽ tốt lên.” Lục Ninh Hân hướng dẫn từng bước.

Ừ nhỉ, mình không nên ngày nào cũng nghĩ tới chuyện lấp điểm, phải quen biết một ít bạn bè mới được.

Dù sao cô cũng không biết mình bị mắc kẹt trong thế giới này bao lâu nữa.

“Được, tôi đi, tối nay cậu đến đón tôi nhé?”

“Được, tiểu nhân tuân lệnh.”

  ……

Cúp điện thoại của Lăng Niệm Niệm, tâm tình Trình Dục Minh so với vừa rồi tốt hơn rất nhiều.

Mấy ngày nay Lăng Niệm Niệm không tới tìm anh quấn qua quấn quít, theo lý thuyết anh phải vui vẻ mới đúng.

Nhưng anh lại không vui như trong tưởng tượng.

Trình Dục Minh gần như không chủ động gọi điện thoại cho cô, tối hôm qua lúc ấn số điện thoại của Lăng Niệm Niệm, anh đã suy nghĩ rất lâu.

Anh chỉ muốn gọi để hẹn cô đi thăm ông nội, đó là cần thiết, không phải vì anh muốn gặp cô..

Đúng, chính là như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-61-toi-nay-toi-don-toi.html.]

Nhưng mà, không ngờ khi anh nhấn nút gọi lại không có người nghe.

Anh nhịn không được lại ma xui quỷ khiến gửi tin nhắn wechat cho cô.

Đợi rồi lại đợi, cuối cùng anh nói “Quên đi.”

Mấy ngày nay không thấy bóng người, ngay cả điện thoại của mình cũng không nhận, tin nhắn cũng không trả lời, Lăng Niệm Niệm rốt cuộc đang bận cái gì?

Hay là nói, cô không muốn lãng phí tình cảm trên người anh nữa?

Cho đến sáng sớm hôm nay, lúc chuẩn bị đến Hòa Viên Trình Dục Minh vẫn không nhận được một chữ đáp lại của Lăng Niệm Niệm.

Tâm trạng anh tệ vô cùng, trưng ra bộ mặt lạnh lùng một mình lái xe đến Hòa Viên.

Lúc nhìn thấy ông nội mới nở nụ cười.

Cho đến khi Lăng Niệm Niệm gọi điện thoại tới, anh lại tự an ủi chính mình: Cô bị sốt nên không cố ý không nghe điện thoại và trả lời tin nhắn của mình.

Ăn cơm với ông nội xong, anh có nên đến Lăng gia một chuyến không?

Nói cho cùng cô cũng là vị hôn thê của mình, vậy mình không nên lạnh lùng như thế nhỉ?

“Dục Minh, có tâm sự à?”

Trình Ngạo Thiên nhìn thấy Trình Dục Minh nhận một cuộc điện thoại xong, vẫn mất hồn mất vía.

“A, ông nội, cháu không sao. Ăn cơm đi.” Trình Dục Minh mỉm cười, gắp một miếng thịt bỏ vào bát của Trình Ngạo Thiên.

Trình Ngạo Thiên cũng không vạch trần anh, nói sang chuyện khác: “Em trai cháu đi công ty, biểu hiện như thế nào?”

“Rất tốt, rèn luyện ở cương vị cơ sở, nghe nói rất chịu khó.”

“Nghe nói, cháu chưa từng gặp nó ở công ty?”

“Cháu bận rộn như vậy, làm sao có thời gian? Huống chi, cháu đã nghe lời ông, để nó vào công ty, ông nội, ông đừng làm khó cháu.” Trình Dục Minh nhíu mày, thở dài một hơi: “Cháu thật sự không muốn nhìn thấy nó, ông cũng biết nó giống Lục Phượng Nghi đến mức nào.”

Trình Ngạo Thiên nhìn anh, gật gật đầu: “Ông hiểu. Tuy nhiên Tiểu Đào là đứa trẻ ngoan, cháu cũng đừng làm khó nó.”

“Ông nội yên tâm đi, cháu còn chưa đến mức đối phó với một đứa bé.”

“Được, ăn cơm đi.”

 

Loading...