Sau khi ta tái sinh, di nương lại không còn giữ được thể diện được nữa - Chương 06

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:35:48
Lượt xem: 4,867

Bà ta đẩy ta xuống xe ngựa, với nước mắt chảy dài, người đi càng lúc càng xa.

Ta bị di nương bỏ lại ở thôn trang, bà ta không đưa ta đi!

Ta không hiểu bà ta muốn báo thù cái gì? Trong cả Hầu phủ ai có thù với bà ta?

Ngay cả việc người tố cáo tư thông với người khác là Hoa di nương, cũng chỉ vì Hoa di nương đã nhảy một điệu múa trên tuyết, khiến Hầu gia viết cho bà ấy một bài thơ.

Bà ta liền đi khắp nơi nói rằng bà ấy vì tranh sủng mà sử dụng thủ đoạn thấp kém, đó là điều bà ta coi thường không làm. Chính vì vậy mới bị người ta trả thù.

"Còn muốn chạy? Ngươi biết không, di nương tốt của ngươi vì muốn ta gửi thư về Hầu phủ, đã dùng ngươi trao đổi với ta đấy. Ha ha, sau này à, đừng mơ mộng làm thiên kim Hầu phủ nữa, cứ làm nhi tức Vương gia cho tốt, sinh con dưỡng cái cho nhi tử ta đi!"

Sau này ta mới biết, Hầu phủ đã gửi tiền đến, nhưng bị di nương từ chối. Bà ta nói Hầu phủ dùng tiền sỉ nhục bà ta, bà ta không phải người thấy tiền mắt sáng, bảo Hầu phủ sau này đừng gửi tiền nữa.

Còn về thị vệ kia, sau khi bị Hầu phủ đuổi đi, hắn ta đã lẻn vào thôn trang, thi thoảng lén lút đưa đồ ăn cho di nương. Nhưng di nương chưa bao giờ nói với ta và Tâm Nhi, cũng không chia cho chúng ta!

Còn tổ mẫu, sau khi chúng ta rời Hầu phủ không lâu thì qua đời, c.h.ế.t vì bị chính cháu gái của bà, di nương của ta, làm cho tức chết!

Chính bà ta nói với người của Hầu phủ rằng ta và nhi tử quản lý thôn trang lưỡng tình tương duyệt với nhau, đã tự ý định thân, dự định ở lại thôn trang không quay về.

Chính bà ta, sau khi trở về Hầu phủ và lại được sủng ái, sinh thêm hai đứa con, thi thoảng nhớ lại ta, cái vết nhơ xấu hổ này, nên sai người bảo quản lý thôn trang g.i.ế.c ta!

Năm đó ta mới mười tám tuổi, đã sinh ba đứa con, trong đó một đứa c.h.ế.t non, hai đứa ngốc nghếch! Đã không còn được người Vương gia coi trọng.

Quản lý thôn trang nhận lệnh, không chút do dự đẩy ta xuống dòng nước lạnh giá, để ta c.h.ế.t đuối!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-ta-tai-sinh-di-nuong-lai-khong-con-giu-duoc-the-dien-duoc-nua/chuong-06.html.]

"Tiểu thư, di nương bảo người chuẩn bị đồ đạc, theo bà ta đến thôn trang."

Lời nói của hạ nhân khiến ta tỉnh lại từ ký ức.

Giống như kiếp trước, bà ta vẫn bị đưa đến thôn trang, vẫn muốn dẫn ta đi!

Ha... Ta làm sao để bà ta được như ý?

Đừng nói là ta, ngay cả Tâm Nhi, ta cũng không để bà ta dẫn đi! Ta muốn xem, không có ta và Tâm Nhi, một mình bà ta ở thôn trang, còn thế nào mà nhân đạm như cúc được.

Và thị vệ kia, kẻ không phân biệt được tôn ti, lòng cao hơn trời! Nên sớm bị đánh chết!

5

Khi ta đến viện của tổ mẫu, bà đang uống thuốc:

"Lạc Tri đến rồi à?"

Thấy ta, tổ mẫu không nhịn được mà thở dài, nghĩ đến cuộc đời bà ăn chay niệm Phật, những năm mất mùa còn phát cháo, chưa bao giờ làm điều xấu, nhưng cuối cùng lại có một đứa cháu gái đầu óc không tỉnh táo đến làm phiền bà.

Ta an ủi vỗ về tay tổ mẫu: "Tổ mẫu gần đây sức khỏe có tốt hơn không? Con ở chỗ di nương không quen, vẫn muốn về ở cùng tổ mẫu."

Tổ mẫu kéo ta ra, bà quan sát từ trên xuống: "Sao lại không quen được? Chẳng lẽ nàng ta không lo việc ăn mặc của con? Lý ma ma, ngươi đi gọi Nhu Gia đến đây cho ta, ta muốn hỏi cho rõ."

"Không phải đâu, tổ mẫu, con chỉ nhớ tổ mẫu thôi. Tổ mẫu không thích con nữa sao? Sao cứ muốn đuổi con đi? Con không đi! Không đi!"

Bây giờ ta mới chỉ năm tuổi, là một đứa trẻ có thể nũng nịu, có thể khóc lóc om sòm.

Bình luận

4 bình luận

  • Đến cạn lời với nhân vật này :)

    Dư Huyễn 1 tuần trước · Trả lời

  • Lại pressing Đại Như nữa rồi 😂😂

    Linie 1 tuần trước · Trả lời

  • Hỏi thật chứ bthg tui cx ko hay chửi nhìu, nhx nhu du nương này bị ảo đá à, sao vừa ngu vừa đần thế, nu9 nhân từ quá, pk mỗi ngày lóc một miếng thịt từ 2 con ng này để ngta cảm nhận đau đớn xíu cho hả dạ chứ trời.

    Vọng Thư Nhiên 1 tuần trước · Trả lời

  • Thật sự là cạn lời với nhân vật Nhu di nương này, không biết nói gì, để tạm icon 🙄 vậy

    Linh Lan 1 tuần trước · Trả lời

Loading...