Sau Khi Nữ Chính Trong Truyện ngược luyến nghe Được Tiếng Lòng Của Kế Mẫu - Chương 08

Cập nhật lúc: 2024-07-04 13:42:07
Lượt xem: 1,583

Ta vừa nói ra lời này đã có chút hối hận, bởi vì lúc này xe ngựa còn chưa dừng hẳn, hắn vẫn ngồi cách ta không xa nhìn ta.

 

Nhiệt độ trong xe ngựa rất cao, nhiệt độ xung quanh không ngừng tăng lên.

 

Khi ta xuống xe ngựa, hắn đột nhiên nắm lấy cổ tay ta, ta không đứng vững, trực tiếp ngã vào lòng hắn.

 

Hắn siết chặt cánh tay, ngón tay lạnh lẽo vuốt ve vành tai nóng bừng của ta, giọng nói rất nhẹ đáp: "Ta đồng ý."

 

6.

 

Tư Dật Cảnh bắt đầu trấn thủ biên quan từ năm mười bốn tuổi, danh tiếng trong quân rất cao.

 

Ta muốn gả cho hắn, phụ thân cũng không có ý kiến gì nhiều.

 

Nghiêm Cẩm Phù nói với ta, đương kim bệ hạ có tính tình đa nghi, để thành toàn cho hôn sự của ta, phụ thân nguyện giao binh quyền trong tay ra, chỉ làm một số việc nhàn rỗi trong quân.

 

Trong lòng ta có chút khó chịu.

 

Tuy nhiên, khi Nghiêm Cẩm Phù đeo chiếc vòng ngọc tím hồi môn của nàng lên cổ tay ta, nàng nói với ta, đừng vì vinh quang của gia tộc mà sống, hãy vì chính mình mà sống.

 

So với những thứ viển vông đó, phụ thân càng hy vọng ta có thể sống vui vẻ.

 

Còn một tháng nữa là đến ngày ta về phủ Cảnh vương, ta được Hoàng hậu triệu vào cung.

 

Nghiêm Cẩm Phù nhắc nhở ta, tâm cơ Hoàng hậu thâm sâu, vì củng cố địa vị Hoàng hậu sẽ không từ thủ đoạn nào.

 

Nhưng lần này ta không chọn vào cung, giữa ta và Hoàng hậu sẽ không có giao thoa gì với nhau.

 

Ta cùng Nghiêm Cẩm Phù ở ngự hoa viên cung kính chờ Hoàng hậu, không ngờ không đợi được Hoàng hậu, lại đợi được Tịch Thanh Dung.

 

Tịch Thanh Dung là nữ nhi Thái sư, từ nhỏ nàng ta và Tư Dật Cảnh đã cùng nhau lớn lên, nàng ta ái mộ Tư Dật Cảnh là chuyện ai cũng biết.

 

Tịch Thanh Dung vừa nhìn thấy ta đã muốn dùng ánh mắt moi t.i.m ta ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-luyen-nghe-duoc-tieng-long-cua-ke-mau/chuong-08.html.]

Nàng ta nhanh chân đi đến trước mặt ta: “Chẳng lẽ ngươi không biết Cảnh ca ca cưới ngươi chỉ vì binh quyền trong tay phụ thân ngươi sao? Đợi đến khi ngươi trở nên vô dụng, huynh ấy sẽ bỏ ngươi thôi.”

 

"Thật sao? Ta không tin." Nghiêm Cẩm Phù ở bên cạnh ta đột nhiên lên tiếng.

 

Tịch Thanh Dung sửng sốt, nói: "Dù sao Cảnh ca ca cũng không thích nữ nhân này, huynh ấy nhất định sẽ cưới ta."

 

"Thật sao? Ta không tin." Nghiêm Cẩm Phù nhướng mày.

 

Tịch Thanh Dung tiếp tục nói: "Ta và Cảnh ca ca là thanh mai trúc mã, chúng ta là xứng đôi nhất."

 

Nghiêm Cẩm Phù lắc đầu: "Ồ, ta không thấy vậy."

 

Giọng điệu Nghiêm Cẩm Phù bình thản nhưng mỗi câu đều có thể đ.â.m vào tim Tịch Thanh Dung.

 

Tịch Thanh Dung tức giận dậm chân, chỉ vào ta phẫn nộ nói: "Vậy thì nữ nhân này xứng với Cảnh ca ca sao?"

 

Nghiêm Cẩm Phù nhún vai: "Nếu không thì sao? Người ta sắp thành thân với Cảnh ca ca của ngươi rồi, ngươi còn muốn tiếp quản, cô nương nhỏ tuổi này lấy tự tin ở đâu ra vậy?"

 

Nghiêm Cẩm Phù quay đầu nhìn ta, ta hiểu ý, tiếp lời: "Nếu vương gia thực sự thích Tịch cô nương, hẳn đã sớm cầu hôn ngươi rồi."

 

"Ngươi..." Hai mắt Tịch Thanh Dung đỏ hoe, tức giận đến nói không nên lời: "Ngươi cứ chờ đấy, chờ bị lợi dụng xong rồi bị bỏ rơi đi."

 

Nói xong, nàng ta quay người bỏ đi.

 

Ta cảm thấy nàng ta xuất hiện có chút kỳ lạ.

 

Nghiêm Cẩm Phù nhìn bóng lưng nàng ta rồi quay đầu hỏi ta: "Vãn Ngưng, ngươi nói xem sao nàng ta biết ngươi ở ngự hoa viên?"

 

Ta chậm chạp nhận ra: "Là Hoàng hậu nương nương bảo chúng ta ở đây chờ, vậy nên những chuyện này đều là Hoàng hậu nương nương sắp xếp sao?"

 

"Xem ra có người không muốn ngươi gả cho Cảnh vương." Nghiêm Cẩm Phù lẩm bẩm.

 

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...