SAU KHI NGƯỜI CHỒNG 75 TUỔI ĐƯA MỐI TÌNH ĐẦU VỀ NHÀ - Chương 06

Cập nhật lúc: 2024-07-06 17:50:30
Lượt xem: 565

Dưới bình luận có người nói rằng, người mình yêu từ cái nhìn đầu tiên, cho dù có qua bao lâu thì khi gặp lại vẫn sẽ xiêu lòng trước người đó.

 

Cũng có người nói tôi là một bà già đanh đá, chẳng trách sao đã nhiều năm trôi qua như vậy mà chồng tôi vẫn không thích tôi.

 

Kể từ khi nhìn thấy Trần Hạc Niên lần đầu tiên, tôi đã phải lòng ông ấy, ông ấy cao ráo tuấn tú, mặc cho ánh mắt ông ấy khi nhìn tôi luôn luôn lạnh nhạt.

 

Thời thiếu nữ, lúc tôi còn không biết thích là gì, tôi đã hy vọng ông ấy có thể thích tôi như cách mà tôi thích ông ấy.

 

Nhưng cuối cùng tôi vẫn sai rồi. 50 năm, ông ấy vẫn ghét tôi như vậy, thậm chí ngay cả một câu cũng không muốn nói với tôi.

 

Chuyện này cực kỳ ầm ĩ, con trai còn đặc biệt quay về cãi nhau với tôi một trận, nói rằng vì chuyện này mà hôm nay nó bị cấp trên trong cơ quan trào phúng.

 

“Mẹ không biết là con là nhân viên nhà nước hả? Mẹ còn làm ầm ĩ lớn chuyện như vậy, mẹ muốn con phải đối mặt với mọi người trong cơ quan như thế nào đây? Mẹ nhất quyết muốn cái nhà này tan nát đúng không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-nguoi-chong-75-tuoi-dua-moi-tinh-dau-ve-nha/chuong-06.html.]

Lúc nó nói ra những lời này, tôi đang gọt táo. Quả táo hơi héo, sau khi gọt vỏ, bên trong vẫn giòn và ngọt, mang theo mùi thơm của trái cây chín.

 

Giọng nói của nó rất lớn, tay tôi run lên, con d.a.o trong tay lỡ cắt trúng ngón tay cái, quả táo nhiễm một chút m.á.u đỏ, có chút hơi đau.

 

“Diêm Thanh Thanh, mẹ cứ sống mãi trong quá khứ, làm như cả thế giới này đều mắc nợ mẹ vậy. Đúng vậy, con không phủ nhận là mẹ từng chịu khổ, nhưng bây giờ mẹ còn chịu khổ gì nữa đâu? Cho mẹ tiền, cho mẹ phí sinh hoạt, mẹ vẫn đi mua những thứ đồ vỉa hè này, làm ra vẻ đáng thương gì vậy, chỉ có mấy bố con con mắc nợ mẹ đúng không?”

 

Con trai phẫn nộ chỉ trích tôi. Bỗng dưng tôi lại nhớ lại lúc nó còn nhỏ, khi đó nó không như thế này. Khi còn nhỏ, nó sẽ giúp tôi lau mồ hôi lúc tôi đang làm việc, nhận được học bổng sẽ không nỡ chi một đồng, sẽ đốt đèn nhìn những vết xước do gỗ cứa vào trên tay ta, sẽ khóc lóc ầm ĩ khi nhìn thấy những vết thương đó, nói rằng sau này muốn kiếm thật nhiều tiền để nuôi tôi.

 

Vì thế, tôi kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng cũng chờ được đến lúc con cái trưởng thành, nhưng bọn nó dường như càng lúc càng xa cách tôi.

 

Bắt đầu thay đổi từ khi nào? Là khi quyển sách đầu tiên của Trần Hạc Niên được xuất bản, ông ấy nhận được một khoản tiền nhuận bút kếch xù, chúng tôi dọn từ trong thôn lên trấn trên. Sau này, Trần Hạc Niên liên tục xuất bản sách, nhà của chúng tôi chuyển từ trấn lên huyện rồi lại từ huyện chuyển lên thành phố.

 

Ông ấy không còn là người vô dụng, là tác gia không xuất bản được sách trong miệng người khác nữa. Ngày xưa, khi người khác gọi ông ấy là tác gia, ít nhiều cũng có vài phần mỉa mai trong đó, nhưng bây giờ ông ấy đã trở thành một tác gia chân chính, còn có không ít fans yêu thích sách của ông ấy.

 

Bình luận

10 bình luận

  • Đọc truyện mà thương người phụ nữ của gia đình nhìu lắm, quan tâm chăm sóc chồng con còn bị họ chê trách già nua, xấu xí, không theo kịp thời đại, mà không nghĩ nếu không dấn thân vào nấm mồ hôn nhân thì họ đâu phải khổ. Bà chịu khổ sống cùng ông chồng trong khi ổng còn chẳng thèm quan tâm gì hết, con cái củng rứa lun. Cái kết tui thấy quá ư là hoàn hảo gòi, kết cuối còn cho trọng sinh nữa chứ tuyệt vời lun. Mơn sốp đã dịch truyện nhìu nhắm, dịch mượt quá tròi à. (⁠≧⁠▽⁠≦⁠)(⁠。⁠•̀⁠ᴗ⁠-⁠)⁠✧

    Cachuacuaanh 2 tuần trước · Trả lời

  • "Người ta chỉ thích cái người ta không có được, chứ nào biết trân trọng những thứ người ta đang có?". Lão chồng đã tìm được người giỏi nhất, phù hợp nhất với lão. 50 năm hôn nhân lão chưa hề dám bỏ vợ, lão thừa hiểu dứt vợ lúc ấy lão đói chết, nhưng thái độ thì vẫn thù địch, khinh thường vợ. Con cái thừa biết mẹ hi sinh thế nào cho tụi nó, nhưng quay ngoắt đi bôi bác mẹ khi nó thấy bà không thể mang đến lợi ích hơn nữa. Mình rất thích đoạn kết câu truyện này khi để cho người vợ tỉnh ngộ và biết yêu thương bản thân như vậy, đồng thời nhân quả xứng đáng cho ông chồng bất nghĩa và bầy con bất hiếu.... Xin cám ơn đội dịch truyện và tác giả đã mang đến cho bạn đọc 1 câu truyện thật ý nghĩa.

    TranThuyAnh 2 tuần trước · Trả lời

  • Mình đọc truyện ở trang lâu rồi nhưng vì truyện này mà đăng ký để bình luận, truyện viết hay, có đầu có cuối nhất quán, rất nhiều người miệt thị và bạo lực ngôn ngữ với nu9 nhưng nu9 đủ mạnh mẽ nên không bị dìm, con cái thì lạnh nhạt với cha mẹ, vô ơn đặc biệt là đứa con gái được mẹ đấu tranh cho đi học xong vô ơn với mẹ, cảm thấy mẹ mình sai trách móc đủ kiểu nhưng bản chất chỉ nghĩ đến tiền, nghĩ đến tiền mà ông chồng đang có, bà mẹ giữ tiền con cái lộ bản chất ngay, truyện hay và cảm động

    Phong 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hay, cám ơn nhà dịch.

    Hieu 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hay rất đáng xem, cám ơn dịch giả

    Bachtung 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hay lắm ạ. Mấy trường hợp này ngoài đời thấy nhiều này, người ta thường chỉ nhớ đến dáng vẻ chanh chua, keo kiệt chứ chẳng nhớ đến chanh chua là để bảo vệ gia đình, keo kiệt từng đồng từng hào là để chăm lo cho gia đình. Rõ ràng sống cả cuộc đời vì người thân nhưng đến cuối cùng người ta lại chỉ nhớ đến mình như vết dơ, một sai lầm vậy. Mong rằng đoạn kết không phải là giấc mơ của bà cụ mà sẽ là khởi đầu mới của một cô gái 16 tuổi. Cô ấy sẽ biết gặp phải những con người tệ hại như thế k phải lỗi của cô ấy, cô ấy xứng đáng được yêu thương, và cũng sẽ biết yêu thương bản thân mình hơn, đặt mình trên hết.

    Hehe 3 tuần trước · Trả lời

  • Nếu thật sự Thanh Thanh quay về năm 16 tuổi và ly hôn với Trần Hạc Nhiên thì liệu cô ấy sẽ có được hạnh phúc hay không?

    Vẫn luôn chờ đợi 3 tuần trước · Trả lời

    • Tui nghĩ là hạnh phúc nha, ít nhất lúc đó bà Thanh Thanh còn trẻ, học hỏi các kiến thức mới nhanh chóng, có sức khoẻ để đi được nhìu nơi, làm điều mình muốn. Chung quy lại nếu không cần lấy chồng sống độc thân vậy cũng là một ý kiến hay với bà ấy.

      Cachuacuaanh 2 tuần trước · Trả lời

  • May mà bà cũng tỉnh táo về cuối đời. Ít nhất k bị thiệt.

    Hành lá 3 tuần trước · Trả lời

  • Làm đúng lắm cô gái ạ, đừng để bất kì ai khiến mình tổn thương chỉ vì mình yêu quý họ, thà là mất đi 1 đoạn tình cảm còn hơn tự tay chôn vùi cuộc đời mình.

    kenbalance 3 tuần trước · Trả lời

Loading...