Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sau khi ly hôn, tôi quen được bạn trai cực phẩm - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-23 20:52:02
Lượt xem: 397

Trần Noãn hẹn Bạch Tinh Tinh đến quán cà phê trước mặt tôi, sau khi cô ta ra hiệu “được”, tôi gật đầu, giơ điện thoại trong tay lên và lắc lắc.

Sau khi tách khỏi Trần Noãn, tôi giật chìa khóa xe của Tống Yến:

"Việc tiếp theo là của ba chúng em. Anh Tống, đi làm việc đi."

Nói xong, tôi khởi động xe, Tống Yến nhanh chóng mở cửa bước vào:

"Việc của em là việc của anh."

Tôi mỉm cười, không muốn tiếp tục tranh cãi với anh, phóng xe đi với tốc độ nhanh.

Khi đến tầng dưới của công ty Khương Du, tôi sải bước đi vào trong, lúc lễ tân nhìn thấy tôi, tôi muốn mở miệng giễu cợt, nhưng sau khi nhìn thấy Tống Yến ở phía sau, tôi lập tức im lặng.

Có lẽ vì Tống Yến đi theo nên tôi vào phòng làm việc của Khương Du mà không bị cản trở.

Khi anh đẩy cửa bước vào, Khương Du đang nhắm mắt tập trung, tôi tạo ra rất nhiều tiếng động, nghe thấy tiếng động anh ta liền ngước mắt lên.

Lúc anh ta nhìn thấy tôi, vừa đứng dậy định nói gì đó thì điện thoại di động của tôi reo lên.

"Đúng lúc lắm."

Tôi trả lời điện thoại, làm động tác “suỵt” với Khương Du:

"Muốn biết chuyện xấu mà bạch nguyệt quang của mình đã làm thì im miệng đi."

Anh ta cau mày, nhưng vẫn không lên tiếng, giọng nói ở đầu bên kia điện thoại dần dần rõ ràng hơn.

“Chị Tinh Tinh, tại sao tờ báo đó lại xóa mất bài đăng kia rồi?”

Giọng nói của Trần Noãn vang lên rõ ràng.

"Tôi đoán có người nhà họ Tống đang uy h.i.ế.p bên kia, vô dụng thôi, tôi đã bảo cô đừng có sợ bọn họ làm gì."

Giọng nói mỉa mai của Bạch Tinh Tinh vang lên, đôi mắt của Khương Du mở to.

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây, chị Tinh Tinh? Nếu chúng ta có liên quan thì sao?"

Bạch Tinh Tinh chế nhạo, mắng Trần Noãn ngu ngốc:

"Cô bị ngu à? Không phải còn chuyện cô bị bắt nạt sao? Đến lúc đó, cô cứ cắn răng nói Vân Chi Nghi bắt nạt cô là được, ai đến tìm thì cứ nói như vậy cho tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-ly-hon-toi-quen-duoc-ban-trai-cuc-pham/chuong-12.html.]

“Tập đoàn Tống kia bao che được cho cô ta chuyện kia nhưng chắc gì đã bao che được chuyện này."

Trần Noãn ậm ừ hai lần rồi nói tiếp:

“Chị Tinh Tinh, còn em thì sao?”

Đầu bên kia điện thoại có tiếng bước chân, vài giây sau, Bạch Tinh Tinh hạ giọng:

"Cô hả, để tôi nỉ non với Khương Du vài câu, nhờ anh ta tìm cho cô một công việc tốt hơn. Dù sao tên ngốc Khương Du đó rất thích tôi, anh ta sẽ nghe theo bất cứ điều gì tôi nói. Tôi nhờ anh ta kiếm cho cô công việc tốt hơn, kiếm được người chồng giàu có như anh ta là được chứ gì, ha ha ha.”

Chỉ trong tích tắc, điện thoại đã bị Khương Du giật lấy, sau khi cúp máy anh ta vứt nó xuống bàn.

Tôi giật mình, vô thức trốn vào vòng tay của Tống Yến.

Thực ra tôi không ngờ Bạch Tinh Tinh lại nói những lời như vậy... Tôi nghĩ ít nhất cô ta cũng thực sự thích Khương Du.

“Khương tiên sinh trút giận cũng không cần trút lên Tiểu Nghi như vậy đâu.”

“Tôi nhớ gần đây giá cổ phiếu của Khương đang giảm mạnh, nếu không muốn mất cả mạng lẫn tiền thì nên biết mình nên làm gì bây giờ.”

Tống Yến ngước mắt nhìn anh ta, sắc mặt Khương Du tái nhợt, hốc mắt hơi đỏ lên.

"Tôi xin lỗi, tôi sẽ lo liệu việc đó."

Khương Du ngồi phịch xuống ghế, dùng lực xoa xoa lông mày, chậm rãi nói.

Tôi chớp mắt nói: “Ừm, tôi tin anh sẽ làm được mà. Dù sao thì dù không có tình cảm nhưng chúng ta vẫn còn tình nghĩa vợ chồng cũ.”

Vừa dứt lời, Tống Ngôn đã nhẹ nhàng nhéo eo tôi.

Tôi ậm ừ, nắm lấy tay Tống Yến, nháy mắt:

"Anh Khương, chúng tôi đi trước nhé. Tối nay tôi rất muốn xem lời phát biểu của anh."

Sau khi rời khỏi công ty của Khương Du, tôi nhận được cuộc gọi từ Trần Noãn.

Cô ta xin lỗi tôi một lần nữa và hứa sẽ thú nhận mọi chuyện vào buổi tối.

Tôi gật đầu, sau khi cúp điện thoại, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ sắp kết thúc rồi.

 

Loading...