Sau Khi Gã Chồng Cặn Bã Chết, Tôi Đánh Đâu Thắng Đó - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:56:12
Lượt xem: 2,253

2. 

Tôi nhếch mép, cười lạnh: "Từ Đóa, cô hay thế nhỉ? Cô không nhà để về, tôi và Cao Minh thấy cô đáng thương nên cho cô ở nhờ. Thế nào? Cho ở nhờ mà thành của cô rồi à? Cô tự hỏi lương tâm mình xem, cô ở đây mấy năm rồi? Cô đã trả một xu tiền thuê nhà nào chưa?" 

Mặt Từ Đóa cắt không ra một giọt máu, cô ta vội vàng nói: "Nhà không phải của tôi, nhưng đồ đạc bên trong là của tôi! Đồng chí, Lâm Thanh cô ta đã ăn trộm đồ của tôi!" 

"Cô còn có mặt mũi nói câu này sao?" Tôi lại lấy ra một xấp biên lai: "Đồng chí, đây là danh sách và hóa đơn sửa chữa. Đây là ảnh chụp màn hình đơn đặt hàng mua đồ nội thất và biên lai thanh toán. Đồng chí có thể đối chiếu với đồ đạc để kiểm tra".

Nói chuyện tử tế với cán bộ điều tra xong, tôi lại nhìn Từ Đóa: "Đống quần áo bẩn, tất thối của cô, trước khi tôi chuyển đi tôi đều đã vứt ra ngoài rồi. Còn những thứ tôi mang đi, tủ lạnh, tủ quần áo, cái nào là do cô bỏ tiền ra mua?" 

Cán bộ điều tra lạnh mặt nói với Từ Đóa: "Cô nói cô ta ăn trộm đồ của cô. Vậy cô mất những gì? Cô lập danh sách ra đi." 

Từ Đóa cầm bút nghiến răng định viết, tôi đứng bên cạnh cười lạnh: "Từ Đóa, đã bốn năm năm rồi cô không đi làm. Tôi cũng khá tò mò, một kẻ nghèo kiết xác như cô, có thể mất những thứ quý giá gì."

Mặt Từ Đóa trắng bệch, dưới ngòi bút không viết ra được một chữ nào. 

Tôi điềm nhiên. Tất nhiên tôi biết trong phòng có gì. 

Cách đây nửa năm Cao Minh đã chuẩn bị ly hôn với tôi. Anh ta giống như chuột chuyển nhà, đã di mang không ít tài sản. Có không ít tiền mặt đã chuyển qua nhiều ngả, toàn bộ đều đổi thành vàng thỏi, cất trong két sắt của ngôi nhà đó. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-ga-chong-can-ba-chet-toi-danh-dau-thang-do/chuong-2.html.]

Cái két sắt này được giấu trong một tủ đồ. Tối qua tôi đã tìm thấy, và giấu ở một nơi rất an toàn. 

Tôi không sợ Từ Đóa dám viết ra, dù Từ Đóa dám viết thì cũng phải có người tin chứ.

Một kẻ đến nhà cũng phải đi nhờ, làm gì có nhiều vàng thỏi như vậy? Đây không phải là coi người khác thành đồ ngốc sao? 

Cuối cùng, Từ Đóa xám xịt mặt mũi nói rằng thấy phòng bừa bộn như vậy nên quá hoảng, không để ý đồ của mình đã bị tôi lấy ra ngoài. 

Cảnh sát bắt lấy Từ Đóa và ra sức dạy dỗ, Từ Đóa nghiến răng nghiến lợi, tức tối không nói nên lời. 

Tôi cũng bị mắng một trận, bảo tôi trước khi chuyển đi cũng không chào hỏi cùng người đang ở nhờ, gây ra hiểu lầm, lãng phí cảnh lực, tôi lập tức nhận lỗi liên tục, đảm bảo tuyệt đối không tái phạm. 

Tôi và Từ Đóa cùng nhau bước ra khỏi đồn cảnh sát, chính thức thông báo với cô ta: "Tôi sẽ bán căn nhà đó, cho cô ba ngày, nhanh chóng chuyển đi, nếu không thì phải trả tiền thuê nhà, một tháng ba vạn."

"Cô ăn cướp à!" Từ Đóa nổi giận. 

Tôi liếc nhìn cô ta: "Hoa Đình Nhã Uyển, căn hộ siêu rộng ở khu đất vàng, giá thuê một tháng không phải ba vạn sao? Cô không lên mạng tra thử à?"

Tất nhiên Từ Đóa biết tôi nói thật, cô ta nghiến răng nói: "Lâm Thanh, cô đừng đắc ý, tôi sẽ nói cho Cao Minh biết những gì cô đã làm. Cô đợi Cao Minh đến tính sổ với cô!" 

"Ồ, vậy sao?" Tôi cười cười: "Chắc cô đã gọi điện cho anh ta rồi đúng không? Anh ta nghe máy chưa?" 

Bình luận

3 bình luận

Loading...