Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sau Khi Cùng Nhân Vật Phản Diện Hoán Đổi Thân Xác - Ngoại Truyện

Cập nhật lúc: 2024-07-15 08:55:57
Lượt xem: 628

Quý Hoài Lẫm cảm thấy gần đây có chút không bình thường.

Chỉ cần hắn nhắm mắt lại, tỉnh dậy sẽ ở một nơi xa lạ.

Nơi này hắn chưa từng đến, mọi người ăn mặc cũng rất kỳ quái, trên đường toàn là những khối sắt to lớn không thể phá hủy.

Hắn ghé vào cửa sổ quan sát người qua đường, chán nản bay xuống, dọa mọi người chạy tán loạn.

"Ma nữ kìa--"

Quý Hoài Lẫm sờ sờ mặt, nhíu mày.

Tuy rằng trong tam giới có không ít người khen hắn tuấn tú, nhưng so sánh hắn với nữ tử thì thật sự là sỉ nhục.

Hắn giơ tay kết ấn, muốn dạy cho đối phương một bài học, lại nhìn thấy tấm gương lưu ly bên cạnh phản chiếu khuôn mặt hắn.

Tóc dài ngang vai, mặc váy dài màu trắng.

Hắn nhíu mày, đôi mắt hạnh long lanh.

Quý Hoài Lẫm sững sờ.

Trong gương, chính là người mà hắn ngày đêm mong nhớ, nằm mơ cũng muốn gặp.

...

Hóa ra đây là một thế giới hoàn toàn mới, nằm ngoài tam giới.

Nhưng đây cũng nằm trong dự đoán của hắn, tiểu quả thông của hắn sẽ không dễ dàng biến mất như vậy.

Quý Hoài Lẫm thích thú xem nhật ký.

Thật trùng hợp, nàng ấy cũng tên là Tùng Nguyệt.

Liếc mắt nhìn thấy bản tóm tắt đã viết được một nửa, lúc này mới biết được, hóa ra trước khi mình tiếp quản thân thể Tùng Nguyệt, đối phương vẫn đang miệt mài viết những chữ nhàm chán này.

Thật là người tốt bị lợi dụng mà.

Quý Hoài Lẫm cười nhạo một tiếng, tay cầm bút viết ba chữ rồng bay phượng múa lên giấy.

"Không biết!"

Đừng hòng sai khiến tiểu quả thông của hắn làm loại chuyện này.

...

Sau khi tiếp quản thân thể Tùng Nguyệt, Quý Hoài Lẫm cảm thấy tính tình của mình tốt hơn rất nhiều.

Tăng ca? Tăng ca là gì?

Không cho nàng ấy ngủ, ép nàng ấy làm việc?

Theo tính cách trước đây của hắn, những người này đều phải bị lôi ra ngoài hết.

Anan

Nhưng đây là thế giới của Tùng Nguyệt, phải tuân thủ quy tắc của nàng ấy, nếu không, khi hắn đi rồi, Tùng Nguyệt sẽ bị trách phạt.

Ma tôn cảm thấy rất ấm ức.

Phất tay áo đập nát đồ đạc trong phòng, ai thích đi làm thì đi, dù sao cũng không thể để Tùng Nguyệt đi làm được.

Nhưng đã làm việc tốt, thì nhất định phải để cho nàng ấy biết.

Nếu không, chẳng phải làm việc tốt cũng thành công cốc sao?

Quý Hoài Lẫm cẩn thận viết một dòng chữ nhỏ vào cuốn sổ.

"Giúp nàng báo thù rồi."

Nhanh đến cảm ơn ta đi!

...

Thay Tùng Nguyệt đi làm mấy ngày liền, cuối cùng Ma tôn cũng mệt mỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-cung-nhan-vat-phan-dien-hoan-doi-than-xac/ngoai-truyen.html.]

Trở về Ma giới, trong điện vắng vẻ, không một tiếng động.

Quý Hoài Lẫm nhíu mày, những người ngày nào cũng đến bẩm báo hôm nay lại không thấy một ai.

Hắn tùy tiện túm lấy một người, lạnh lùng hỏi: "Gần đây có chuyện gì sao?"

Nguyên Tiêu cúi đầu chắp tay: "Tôn thượng, chuyện cần bẩm báo, không phải tối qua đã nói rồi sao ạ?"

"Sao lại đổi từ ban ngày sang ban đêm vào đại điện bẩm báo?"

Nguyên Tiêu luống cuống: "Thuộc hạ còn có việc quan trọng! Tôn thượng chắc là ngủ quên nên mới mơ màng! Tối nay thuộc hạ nhất định sẽ đến thỉnh tội!"

Ma giới từ đó ngày đêm đảo lộn.

Quý Hoài Lẫm cảm thấy có gì đó mờ ám.

Lén nghe thấy Nguyên Tiêu và Ninh Thành nhỏ giọng nói chuyện: "Ta phát hiện ra rồi! Vị Tôn thượng tính tình tốt chỉ xuất hiện vào buổi tối thôi!"

"Hay lắm! Vài hôm trước ta lỡ tay làm đổ rượu ngon của Tôn thượng! Tối nay ta sẽ thành thật nhận lỗi!"

"Hay cho ngươi! Nói không chừng Tôn thượng còn khen ngươi thành thật!"

Quý Hoài Lẫm: "..."

...

Hóa ra, hắn và Tùng Nguyệt đã hoán đổi linh hồn cho nhau .

Quý Hoài Lẫm rất hài lòng.

Nếu đã như vậy, xem như tiểu quả thông của hắn cũng đã quay về rồi.

Không ngờ Quý Mẫn Uyên lại đến khiêu khích, hắn đang muốn nhân cơ hội này cắt đứt quan hệ với đối phương.

Năm đó, nếu không phải Quý Mẫn Uyên và Nhược Dao xen vào, thì Tùng Nguyệt cũng sẽ không bị hồn phi phách tán.

Nàng ấy còn nhỏ như vậy, mới hóa thành hình người, không hiểu chuyện đời, chỉ có thể dựa vào hắn.

Bất kể hắn dùng cách gì, Hoàn Hồn Thảo, Cửu Chuyển Đan, tiểu quả thông của hắn vẫn biến mất.

Như chưa từng tồn tại.

Hắn giang rộng đôi cánh, vung kiếm về phía Quý Mẫn Uyên, ánh mắt liếc thấy phía sau có một luồng ánh sáng xanh nhạt.

Đối phương ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy lo lắng.

Hắn sững người, đôi cánh đã theo bản năng che chở đối phương ở phía sau.

"Sao thế, lo lắng cho ta? Nên quay lại xem thử à?"

Chỉ là đối phương dường như không còn nhận ra hắn nữa.

Cũng không sao.

Quý Hoài Lẫm thầm nghĩ, sau này thời gian còn dài.

Nhưng nàng ấy lại một lòng muốn trở về thế giới của mình, Quý Hoài Lẫm tuy thất vọng nhưng vẫn đồng ý.

Hắn tất nhiên biết phải làm sao để đưa đối phương quay về.

Chỉ cần hắn c.h.ế.t đi, thì thế cục này sẽ được hóa giải.

Tùng Nguyệt quay về bên cạnh hắn là do chấp niệm của hắn quá sâu đậm, trừ phi hồn phi phách tán, mới có thể xóa bỏ chấp niệm đối với tiểu quả thông.

Nếu không, chấp niệm này sẽ dây dưa không ngừng, mãi mãi không thể nào hóa giải.

"Ta còn thiếu một Ma hậu."

Quý Hoài Lẫm cúi đầu nhìn đối phương, ban đầu còn tưởng rằng đối phương sẽ do dự, sẽ suy nghĩ, không ngờ đối phương lại dứt khoát đồng ý.

"Được!"

Hắn nghịch hai quả thông trong tay, đột nhiên cảm thấy, thì ra c.h.ế.t đi cũng không phải là chuyện gì hối tiếc.

Loading...