SAU KHI CẦM NHẦM KỊCH BẢN CỦA NỮ CHÍNH - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:39:38
Lượt xem: 1,126

Ta liền đuổi theo, giật lấy roi ngựa của mã phu, rồi nhảy lên ngựa phóng đi. Từ võ trường cho đến khắp các ngõ ngách trong thành, ta đều không tìm thấy bóng dáng của hắn.

Trong cơn khẩn cấp, ta đến phủ Ngũ hoàng tử. Ngũ hoàng tử sau khi biết tâm ý của ta, gần như nhảy bật khỏi giường, đồng ý một cách rất sảng khoái.

“Ngươi chờ đấy, ta nhất định sẽ tìm ra Thế tử!”

Trời đã tối, ta thất thần bước trên con đường về phủ, bỗng cảm thấy có điều gì đó không ổn. Những bóng đen không biết từ lúc nào đã bao vây ta, tựa như ma quỷ trong đêm.

Mọi việc xảy ra quá nhanh, ta không kịp suy nghĩ gì. 

Khi bọn chúng lao đến, ta rút cây trâm bạc, run rẩy đ.â.m từng nhát, trâm trắng vào, trâm đỏ ra.

Máu tươi b.ắ.n lên mặt, mùi tanh nồng tràn ngập mũi, chất lỏng dính nhớp chảy xuống mặt ta.

Chỉ hận rằng ta ra ngoài gấp gáp, không mang theo hộ vệ, giờ đây không còn đường lui.

Ta hoảng loạn đến muốn khóc. Chu Viễn Sinh, ngươi ở đâu? Nếu ta cứ c.h.ế.t như vậy, những lời còn chưa kịp nói phải làm sao?

Đột nhiên, từng mũi tên dài xé gió bay tới, xuyên qua vai bọn hắc y nhân, kèm theo những tiếng hét thảm, từng kẻ một đổ gục. Khi ta thấy khuôn mặt lạnh lùng của Chu Viễn Sinh, nước mắt ta như vỡ bờ, khóc không thành tiếng.

“Sao ngươi tới muộn thế!”

Chu Viễn Sinh ôm lấy ta, dịu dàng trấn an: “Không sao rồi.” Khuôn mặt hắn lạnh lẽo, nhanh chóng ra lệnh xử lý bọn chúng: “Bẻ gãy tứ chi, giữ lại đầu, tra hỏi kỹ càng.”

Ngay sau đó, hắn quấn kín ta, bế lên ngựa, đưa về phủ. Sự hỗn loạn bên ngoài đã kinh động toàn bộ Hầu phủ, tỷ tỷ thấy ta, mặt lập tức tái nhợt, ánh mắt đầy lo lắng và sốt sắng.

“Muội có bị thương không?”

Ngũ hoàng tử bước tới: “Ngươi yên tâm, Doanh Doanh không sao.”

Chu Viễn Sinh không nói gì, trực tiếp vượt qua họ, đưa ta vào phòng, “phập” một tiếng đóng cửa lại.

Ta hỏi hắn về lai lịch đám thích khách hôm nay, mặt hắn không mấy tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-cam-nham-kich-ban-cua-nu-chinh/chuong-11.html.]

“Đang điều tra, từ thủ pháp ám sát mà xét, có lẽ là người trong cung.”

Ta hít một hơi lạnh, nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Chu Viễn Sinh: “Chắc chắn là công chúa Bình Nam.”

Hắn khẽ nghiêng đầu nhìn ta.

Ta im lặng.

Bọn hắc y nhân đều cắn lưỡi tự vẫn, không có chứng cứ rõ ràng chứng minh là người của công chúa Bình Nam, hơn nữa ta và công chúa không có ân oán gì.

Làm sao bây giờ?

Ta có thể nói ta đã biết trước kịch bản không?

Không ngờ hắn “ừm” một tiếng, trầm giọng nói: “Có khả năng.”

“Hôm nay hoàng thượng triệu kiến, có ý muốn tứ hôn ta làm phò mã.”

“Đợi sau khi sự vụ của Ô tộc kết thúc, sẽ ban hôn cho ta và công chúa Bình Nam.”

Ta kinh ngạc vô cùng.

Điều này so với nguyên tác thì sớm hơn tận ba tháng.

Trong nguyên tác, công chúa kiên nhẫn đến khi nữ chính bệnh c.h.ế.t mới cầu xin thánh chỉ.

Hiện tại ta còn chưa tỏ rõ tâm ý, nữ nhân này đã muốn ta phải chết.

Thật là điên cuồng.

Bình luận

11 bình luận

Loading...