Sau khi bị chị ruột giết chết, tôi đã thức tỉnh - C21 (Hết)

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:15:56
Lượt xem: 7,644

"Muốn trách thì trách người nhà cô đã lựa chọn bỏ cô ấy!"

 

Ánh mắt Diệp Mẫn tràn đầy oán hận, lái xe rất không ổn định, tốc độ càng ngày càng nhanh.

 

Tôi không quan tâm đến ý nghĩa kỳ lạ trong lời nói của cô ta, tôi chỉ nghĩ làm thế nào để được cứu.

 

“Cô lái nhanh như vậy là vội đi đầu thai với tôi à?”

 

Tốc độ xe chậm hơn một chút.

 

"Ai thèm c.h.ế.t với cô? Khi nào cô chết, mọi thứ của cô sẽ về lại là của tôi!"

 

Cô ta nói câu này nghe mất não vô cùng, nhưng có vẻ rất tự tin.

 

"Cô chắc chắn đến vậy sao?"

 

"Ha ha, cố kéo dài thời gian cũng vô ích, cô sắp c.h.ế.t đến nơi rồi. Mà tôi cũng có thể từ bi nói cho cô biết.”

 

Nụ cười của cô ta ngày càng kỳ lạ, vẻ mặt thì cực kỳ điên cuồng.

 

“Chúng ta sẽ đến bệnh viện nơi chị cô đang chạy chữa, nhưng chắc là cô không tới được đâu, vì cô sắp bị ta.i nạ.n rồi.”

 

Tôi bàng hoàng: “Cô điên à! Cô cũng sẽ d.i.e đó!”

 

"Tôi có túi khí mà, cô tự lo cho thân cô trước đi!"

 

Cô ta nói đúng, trong trường hợp này tôi sẽ gặp nguy hiểm hơn. Báo thật chứ, không cái dại nào bằng cái dại quên kiểm tra biển số xe trước khi lên xe. Cả nhà đừng như tôi nha.

 

Lúc này, phía trước bỗng nhiên bị kẹt, tôi đang mừng thì nghe thấy Diệp Mẫn tặc lưỡi một cái, rồi cô ta rồ ga.

 

Tôi hoảng loạn nhận ra: Diệp Mẫn chỉ có một mình, không có thủ đoạn nào uy h.i.ế.p tôi, cô ta sẽ không dừng lại để giơ tay chịu trói.

 

Chướng ngại vật bị đánh bay và vô lăng của Diệp Mẫn bắt đầu đảo quanh.

 

Dây an toàn phía sau đã bị Diệp Mẫn cắt đứt nên tôi chỉ có thể bám vào tay nắm cửa sau xe.

 

Đột nhiên, chiếc xe tông vào lan can bên đường, đầu tôi giật mạnh về phía trước nhưng cơn đau như dự kiến ​​vẫn chưa ập đến.

 

Có túi khí bung ra, trước khi ngất đi, tôi nghĩ: Diệp Mẫn lái con xe xịn thật chứ, có cả túi khí ở hàng ghế sau.

 

Tỉnh dậy, tôi thấy mình ở trong bệnh viện.

 

Tần Mục Sinh đang ngồi cạnh giường tôi, vẻ mặt hốc hác, như thể đã ở bên tôi rất lâu.

 

Bác sĩ đến kiểm tra và nói tôi ổn, chỉ cần nghỉ ngơi là được.

 

Tôi may mắn chỉ bị trẹo tay chân, đỡ hơn nhiều so với kiếp trước rồi.

 

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tần Mục Sinh, tôi thực sự cảm thấy có chút áy náy.

 

"Lúc phát hiện ra vấn đề, vì sao không nói cho tôi? Nếu không có Đinh Húc nhận ra và báo tôi, thì cô..."

 

"Ờm… Nhưng gọi cảnh sát cũng nhanh mà?"

 

Tôi tránh ánh mắt của Tần thị Mục Sinh, đổi chủ đề: “Tại sao bạn gái cũ của anh lại như vậy…”

 

Anh ấy có chút thất vọng: “Trước đây cô ta không như thế.”

 

Một lúc sau, Đinh Húc cũng đến và mang cho tôi một tin tức.

 

Hóa ra Diệp Mẫn đã không may mắn như tôi. Túi khí ở ghế trước không bung ra. Cô ta hiện đang nằm bất tỉnh trong bệnh viện và có vẻ như sẽ rơi vào trạng thái người thực vật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-bi-chi-ruot-giet-chet-toi-da-thuc-tinh/c21-het.html.]

 

Xe của Diệp Mẫn là do Giản Lộ cung cấp, lại còn là của chính chủ Lục Chi Dương, khó trách lại cao cấp như vậy.

 

Bóng dáng quen thuộc mà tôi nhìn thấy bên ngoài phòng của Lục Chi Dương ngày hôm đó chắc chắn là của Diệp Mẫn.

 

Tôi không biết ba người họ quen nhau từ khi nào.

 

Nguyên nhân vì sao Giản Lộ lại làm như vậy cũng rất rõ ràng.

 

Chẳng trách chị ta cứ giục tôi đi trung tâm mua sắm. Chắc chắn lúc đó chị ta đã không ổn lắm rồi, và muốn gây tai nạn trong một khu mua sắm đông người.

 

Chị ta cũng không mong đợi tôi tìm chuyên gia

 

Tôi nhớ tới lời nói kỳ quái của Diệp Mẫn, thấp giọng nói: "Ông bà Giản Chí Trung có biết chuyện này không?"

 

Trả lời tôi là sự im lặng của Đinh Húc và Tần Mộ Sinh.

 

Tôi thở dài.

 

Vợ chồng Lục Niên Hồi không hề hay biết chuyện này, nhưng có vẻ như họ được mời đến đồn cảnh sát để thẩm vấn vì thường xuyên tiếp xúc với vợ chồng Giản Chí Trung.

 

Tôi đến gặp Giản Lộ vào ngày tôi xuất viện. Chị ta đã phải sống nhờ máy thở. Giản Chí Trung luôn ở bên túc trực, dường như ông ta có biết về âm mưu mà Phương Tuệ và Giản Lộ bày ra, nhưng không trực tiếp tham gia. Nhìn thấy tôi, ông ta mở miệng, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

 

Tôi đi thẳng.

 

Vì Giản Lộ bệnh nặng nên vẫn phải nằm trong phòng bệnh. Về phần bà Phương Tuệ, người trực tiếp liên quan đến vụ việc, vì không bệnh tật hay đau ốm gì nên đương nhiên bị giam giữ.

 

Còn một việc nữa đã xảy ra khi tôi đang ở bệnh viện.

 

Lục Niên Hồi và vợ đã kiện người bán hàng đã hất ngã Lục Chi Dương vào thang cuốn. Anh ta vội vàng rời đi vì nhận được cuộc gọi báo tin vợ con bị tai nạn. Kết quả, hoạ mi của anh ta thì ngừng hót mà vợ con thì cũng không cứu về được.

 

Sau khi nhận được lệnh triệu tập, anh ta trở nên tuyệt vọng, liên tục bám theo Lục Chi Dương, nhắm thời cơ đẩy Lục Chi Dương ra trước một chiếc xe tải.

 

Lục Chi Dương không chết, nhưng bị liệt, gương mặt cũng không còn đẹp trai như trước nữa.

 

Lục Niên Hồi, giống như Giản Chí Trung, đã từ chức và cùng vợ chuyên tâm chăm sóc con trai.

 

Hai tháng sau, Tần Mục Sinh thành công tiếp quản vị trí của dì Tần, bắt đầu hợp nhất Quang Vũ và Tần thị.

 

Tôi cũng chính thức trở thành tổng giám đốc của Quang Vũ.

 

Ngày hôm đó tôi đến Tần thị họp, lúc về, Tần Mục Sinh tiễn tôi ra ngoài.

 

“Em thật sự không cân nhắc một xíu sao?”

 

Anh ấy đột nhiên nói điều này trước cửa tòa nhà Tần thị.

 

“Ít nhất thì trong hai đến ba năm tới tôi sẽ không nghĩ đến..."

 

Anh ấy đã ám chỉ rất nhiều trong khoảng thời gian này, nhưng tôi luôn cảm thấy bây giờ cứ kiếm tiền trước đã.

 

Anh ấy cười: “Vậy tôi vẫn còn cơ hội chứ? Nhân tiện, mẹ tôi mời em về nhà ăn cơm nên tôi đã thay mặt em đồng ý mất rồi.”

 

Tôi cũng cười: “Ăn cơm là ăn cơm, đừng có ghép hai chuyện vào với nhau chứ. Bây giờ tôi vẫn chưa chấp nhận vế trước anh nói đâu nhé.”

 

Chúng tôi cùng cười và bước ra khỏi tòa nhà Tần thị.

 

TOÀN VĂN HOÀN.

 

----------Dải phân cách translator----------

Vậy là đã hết truyện rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ hết lòng, hẹn gặp lại vào một bộ khác nhé!

Một mình mình dịch lại cho nên tốc độ sẽ không được nhanh, đôi khi cũng còn lỗi, rất mong nhận được sự góp ý từ mọi người để mình sửa đổi và trở nên tốt hơn, cảm ơn vì đã ghé qua!

Bình luận

38 bình luận

  • Đọc 5c đầu khá ổn đến chương 6 thì đọc không khác gì teen fic khiến mình vừa thất vọng vì kì vọng về truyện khá nhiều và cảm giác khá khó chịu. Đọc được 1/2 mình đọc không nổi nữa nên mới phải lướt hẳn xuống để cmt, mình không rõ vì sao 5c đầu văn phong ổn định nhưng đến chương này lại lệch sang kiểu teen fic 10 năm trước như vậy khiến hình tượng nhân vật trông rất nhí nhố giống mấy học sinh cấp 3 chứ không phải người trưởng thành. Dù sao thì cũng cảm ơn nhà dịch đã bỏ công sức dịch truyện nhưng mình xin lỗi không thể đọc tiếp được nữa tránh đọc thêm vài chương lại không nhịn được cmt khiến ai cũng không vui

    宝宝 5 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn team đã dịch nha. Giọng văn hài hài cưng xỉu

      Zoe 6 ngày trước · Trả lời

      • Giọng văn dễ thương lắm, kiểu đột phá chiều không gian thứ 4 trò chuyện cùng người đọc. Cảm ơn nhà dịch. Truyện hay, nữ 9 chỉ bảo vệ chính mình chứ ko làm báo thù gì gì nên mình thấy thích hơn nữa.

        Rouge2011 1 tuần trước · Trả lời

        • Biết ơn lời đánh giá của bạn rất nhìu ạaaa (thả tim), mong các hố sau lại được bạn ủng hộ típ nhaaa

          Khô gà chấm mắm tôm 1 tuần trước · Trả lời

      • mấy câu teen hay mà trời ngta dịch có tâm mới đc z chứ bth mấy ai làm dc. có mấy câu kia zô lại sống động hơn thì có mà cứ chê quài

        bbb 1 tuần trước · Trả lời

        • Cảm ơn bác rất nhìu đã ủng hộ và khen tui ạ hehe, mong hố sau lại được bác ủng hộ nữa nhoooooo

          Khô gà chấm mắm tôm 1 tuần trước · Trả lời

      • edit dở quá. truyện teen đọc mắc mệt. vui lòng edit đúng theo tác giả viết giùm. có chút tâm đc k v?

        Mập mập không béo 1 tuần trước · Trả lời

        • Cảm ơn nhận xét của bác nha, tui sẽ cân nhắc và sửa đổi cho phù hợp ạ, style dịch của tui như vậy nên sẽ hợp gu người này người kia, chứ không phải là k có tâm đâu hì hì

          Khô gà chấm mắm tôm 1 tuần trước · Trả lời

      • Tên cty của Tần Mục Sinh, lúc thì Quang Ngọc lúc thì Quang Vũ loạn xạ (chương 17)

        Mèo béo 1 tuần trước · Trả lời

      • Lúc Giang lúc Giản, lúc Giản Lộ lúc Giản Lục, gọi mẹ mình là "cô ấy", các bạn dịch truyện khá mượt nhưng nên để ý tên của các nhân vật nhé. Chúc thành công!

        Lily Watson 1 tuần trước · Trả lời

        • ui chắc trong lúc dịch mình không để ý, bạn còn nhớ chương nào thì cho mình xin thông tin để mình sửa lại liền ạ huhu, cảm ơn bạn rất nhiều, lần sau mình sẽ chú ý hơn

          Khô gà chấm mắm tôm 1 tuần trước · Trả lời

      • Truyện hay quá cảm ơn sốp đã dịch

        Remily 1 tuần trước · Trả lời

      • Dòng truyện này mà chêm vào mấy câu dịch teen teen chán thật sự. Đọc tụt mood dễ sợ. Bỏ ngang

        Chuppy 1 tuần trước · Trả lời

      • Giọng văn hề ghê kakaka😋

        vaxxtp 1 tuần trước · Trả lời

      Loading...