Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SAU KHI BỊ BẮT NẠT Ở TIÊN MÔN - Chap 6

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:13:46
Lượt xem: 47

Ta đã trở thành đệ tử nội môn và xin nghỉ phép một tháng. Mang theo bộ y phục mượn được của đệ tử, sau một thời gian dài đi đường, cuối cùng ta cũng trở về làng trước mùa thu hoạch.

Làng Dã Lan, huyện Thượng Dương, một vùng đất cằn cỗi, năm nay cuối cùng cũng có một đệ tử tiên môn chính thức trước mùa thu hoạch. Trước khi vào làng, ta đã thay bộ y phục đệ tử mới mẻ trong rừng, cẩn thận che kín hết những vết thương bị hành hạ trong thời gian qua. Lần đầu tiên, ta sử dụng giấy son để làm tươi sắc đôi môi tái nhợt.

Hít một hơi sâu, ta bước ra ngoài. Ta là đệ tử tiên môn chính thức, đã nghĩ sẵn cách đối phó với người thu thuế khi họ đến thu lương thực. Ta thậm chí có thể tưởng tượng được ánh mắt an ủi và vui mừng của cha mẹ và chú bác.

Nhưng không ngờ rằng, khi đến cổng làng, điều đầu tiên ta nhìn thấy là m.á.u nóng chảy khắp nơi. Khắp nơi đều là máu. Ta nhận ra vô số gương mặt quen thuộc, trên cơ thể họ là những vết thương do kiếm gây ra với lực đạo khác nhau.

Ta nhanh chóng chạy về nhà. Ở nhà chỉ còn lại mẹ ta đã c.h.ế.t và hai đứa em. Còn cha đâu? Ta quay đầu nhìn xung quanh.

Một giọng nói vang lên từ phía sau: "Đừng tìm nữa—cha ngươi nửa năm trước khi trở về trên đường, vì tiền không đủ, đã c.h.ế.t đói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-bi-bat-nat-o-tien-mon/chap-6.html.]

Trong đầu ta nổ ầm. Ta cứng đờ quay đầu lại, là đại sư huynh Thôi Ngọc Thần với nụ cười tươi rói.

Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh!
Đây là công sức của team mèo con lười học, chúc các bạn đọc truyện vui❤️

"Khi ta đến, họ đã c.h.ế.t rồi." Hắn nói. Nếu không phải vì thanh kiếm của hắn còn đang nhỏ máu, ta có lẽ đã tin hắn.

Toàn thân ta run rẩy. Hắn quan sát ta từ đầu đến chân, ánh mắt tìm tòi và đầy tính xâm lược

"Bộ y phục này rất hợp với ngươi."

"Ngươi có ai đã nói với ngươi rằng, ngươi thực sự rất đẹp, một vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt với Từ Ninh Niệm. Từ lần đầu gặp ngươi, ta đã nhớ mãi không quên."

"Ngươi đang sợ sao? Run rẩy đến vậy. Đừng sợ, ta có thể giúp ngươi. Ta là đại sư huynh của ngươi mà."

Hắn đặt tay lên vai ta, kéo cổ áo của ta lên. Ta biết, hắn sẽ không giúp ta. Điều hắn muốn chỉ là khi làm chuyện đó bên cạnh xác c.h.ế.t của cả gia đình ta, ta có thể hợp tác một chút.

Loading...