Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SAU KHI BỊ BẮT NẠT Ở TIÊN MÔN - Chap 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:11:36
Lượt xem: 99

Ta không dám trở về Tọa Vong Phong, chỉ có thể lang thang ngoài Vạn Cốt Giản - nơi hung hiểm nhất, chờ đợi đến ngày thử luyện.  

Hôm ấy, toàn thân ta đẫm máu, từng tấc từng tấc theo đúng quy định mà bò lên Vạn Kiếm Sơn từ ngọn núi phía bên.  

Trên đỉnh núi đã sớm chật kín những thiên chi kiêu tử được các trưởng bối thúc đẩy ngự kiếm đưa thẳng lên.  

Bọn họ ánh mắt sáng ngời, uống tiên lộ, dựa vào ghế, ung dung chờ đợi linh kiếm vô chủ sẽ từ trên trời giáng xuống theo sự hấp dẫn của linh lực.  

Linh kiếm nào thuộc về ai, vị trí nào thuộc về ai, tất cả đều đã được định sẵn.  

Tự nhiên, phần của những đệ tử nghèo như ta thì chẳng có.  

Đại sư huynh và Từ Ninh Niệm đứng bên cạnh chưởng môn, cười nói vui vẻ, thỉnh thoảng ngước đầu trò chuyện điều gì đó.  

Ta len lén tìm một góc khác, định mò mẫm xung quanh.  

Ban đầu ta chỉ nghĩ cần một thanh kiếm, hoặc một pháp bảo nhỏ cũng được.  

Phía bên kia, trong đống kiếm hỏng của Loạn Kiếm Táng, kiếm gỉ sét hay bị gãy, cũng đều được.  

Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh!
Đây là công sức của team mèo con lười học, chúc các bạn đọc truyện vui❤️

Chỉ cần còn chút kiếm linh, ta sẽ có thể từ từ dưỡng nó.  

Khi ta nhìn trúng một thanh kiếm sắt bình thường nhưng còn khá nguyên vẹn, Từ Ninh Niệm bất ngờ xuất hiện, lạnh lùng cười một tiếng, rồi đá ta xuống dưới.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-bi-bat-nat-o-tien-mon/chap-4.html.]

Một thanh đoản kiếm lập tức xuyên qua n.g.ự.c ta.  

Máu nóng tuôn trào, ta đau đến không thốt nổi lời nào.  

Đại sư huynh, người vừa chạy tới, hít một hơi rồi nói: “Trước mặt chưởng môn, sao ngươi lại phải khổ như thế này…”  

Từ Ninh Niệm hừ lạnh: “Sao hả, thấy đau lòng rồi à? Ta đã sớm nhận ra ngươi có ý đồ với nàng.”  

“Làm gì có,” đại sư huynh trấn an Từ Ninh Niệm, “nàng sao có thể so với muội? Ta chỉ lo sợ muội bị trách mắng thôi.”  

“Lo cho ta bị cậu ta mắng sao? Hừ, không tin…”  

Sau đó là tiếng cười cợt của họ.  

Ta nằm trong Loạn Kiếm Táng, không chết.  

Khi m.á.u gần cạn kiệt, chính thanh kiếm gãy đó đã từ từ nâng ta dậy.  

Khắp bầu trời tràn ngập ánh hồng.  

Phía linh kiếm bên kia chợt trở nên yên tĩnh.  

Ai đó khẽ kêu lên: “Là… Bích Tiêu linh kiếm!”  

Kiếm trấn sơn thất lạc của Bích Tiêu Sơn, đã nhận ta làm chủ.  

Loading...