Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sau khi bạn trai tôi ngoại tình - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-02 09:00:36
Lượt xem: 283

c Tri An, người luôn đến công ty sau mười giờ, có dậy sớm nổi để đến cuộc hẹn hay không, vì lúc bảy giờ tôi đã có mặt trên tàu điện ngầm đông đúc.

 

Lục Tri An làm kỹ sư thuật toán trong một công ty Internet lớn, anh ấy chịu áp lực rất lớn và thường xuyên bị mất ngủ do sử dụng trí óc quá mức nên chúng tôi luôn thuê một căn nhà gần công ty của anh ấy để anh ấy có thể ngủ thêm được 1 chút.

 

Nhưng vì vậy, tôi phải mất hơn một giờ đi lại mỗi ngày.

 

Tuy nhiên, việc đi lại trong một giờ được coi là bình thường ở Bắc Kinh. Đây là thành phố bóp méo quan điểm của con người về thời gian và không gian.

 

“Bang, bang, bang, bang,” âm thanh của tàu điện ngầm đang chạy đánh vào dây thần kinh đặc biệt mỏng manh vì chứng mất ngủ của tôi.

 

Tôi nắm lấy thanh nắm để đứng vững, nhìn vào màn hình quảng cáo và nhận ra hôm nay là sinh nhật của mình.

 

Tôi nhớ ngày đầu tiên chúng tôi quen nhau, anh ấy đã nắm tay và nói với tôi: “Ngoài sinh nhật, Lễ tình nhân, Lễ thất tịch, một trăm ngày, hai trăm ngày, ba trăm ngày, một ngày kỷ niệm… tất cả những ngày đáng nhớ, anh sẽ tặng quà cho em”. Anh giữ lời, nói được làm được đến nổi một người bạn nói đùa rằng anh có thể lên mạng kiếm tiền bằng cách tư vấn tình yêu cho các trực nam.

 

Tuy nhiên, kể từ sinh nhật của tôi năm ngoái anh ấy phải làm việc ngoài giờ cả tuần, Lục Tri An bắt đầu sử dụng hồng bao thay vì quà tặng.

Trà Sữa Tiên Sinh

 

520, 1314, anh ấy ra tay không hề keo kiệt.

 

Chúng tôi là bạn cùng lớp. Sau khi ra trường, anh vào làm ở một công ty lớn, tôi vào làm ở doanh nghiệp nhà nước, một người làm ra tiền, một người có hộ khẩu.

 

Lục Tri An đã bắt kịp thời kỳ phát triển Internet nên thu nhập của anh ấy đã rất đáng kể.

 

Cuối tháng trước, anh ấy nhìn phiếu lương của mình rồi cười nói: “Này, tiền thuế anh đóng còn cao hơn lương tháng của em đấy.”

 

"Nhưng tụi em thực sự rất thoải mái. Tụi em toàn tan làm lúc năm giờ. Thật ganh tị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-ban-trai-toi-ngoai-tinh/chuong-2.html.]

 

Cuộc sống của tôi rất thoải mái sao? Tôi chịu trách nhiệm cho tất cả các công việc nhà, bao gồm dọn dẹp, đi siêu thị mua đồ ăn giảm giá. Và mỗi năm một lần, tôi chăm chỉ tìm nhà rồi hỏi anh ấy có hài lòng không.

 

Tuần trước tôi bảo anh ấy xem một số ngôi nhà mà tôi đã tìm thấy, Lục Tri An liếc nhanh và phàn nàn: "Không, ngôi nhà này cũ quá."

 

"Nơi này gần đường, rất ồn ào."

 

"Từ công ty đi bộ mất hai mươi phút, xa quá."

 

Cuối cùng, anh sốt ruột hỏi: “Em không tìm được một ngôi nhà tốt hơn à?”

 

Vì phải dành dụm tiền mua nhà nên tôi tiết kiệm tối đa, ngân sách thuê nhà chưa đến 4.000 mà tiền thuê nhà tăng vọt.

 

Dù chỉ có bốn nghìn thì mỗi quý bạn cũng sẽ phải trả mười hai nghìn.

 

Dù đã đồng ý rằng anh sẽ chịu trách nhiệm về tiền thuê nhà nhưng tôi vẫn cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương khi tôi xin tiền anh và anh cau mày, im lặng hơn chục giây.

 

Khi định thần lại, tôi thấy mình trên kính xe: mặc một chiếc áo khoác cũ rộng thùng thình, tóc đã lâu không chải.

 

Trước mặt anh là một cô gái rất xinh đẹp.

 

Cô có mái tóc dài đen bóng, đôi mắt đen trong veo và đôi bàn tay thon thả với bộ móng trắng tinh tế.

 

Cô ấy giống như một nhân vật trong tiểu thuyết, bờ vai tươi tắn không bị bụi trần cuộc đời vấy bẩn, có lẽ cô ấy chỉ xuất hiện trên tàu điện ngầm vì đang vội.

 

Cảm thấy xấu hổ khi so sánh như vậy, tôi bình tĩnh bước đi trong khi có người xuống xe.

Loading...