Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sắc Đẹp Ma Quỷ - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-15 08:10:03
Lượt xem: 141

Ban đầu Lệ Hằng không muốn trả lời, cô nghĩ anh ta kiểu gì cũng giống mấy tên bảo vệ lúc nãy. Trên đời này làm gì có ai không miệt thị ghét bỏ dáng vẻ của cô chứ, đằng này lại là một anh chàng đẹp trai trẻ tuổi. Nhưng anh ta có vẻ không bỏ cuộc, lại hỏi: “Cô đang nghĩ tôi thương hại cô sao?”

Lệ Hằng vốn đang nhắm mắt giả vờ ngủ, nghe xong câu này lại mở mắt ra, cô hỏi: “Sao anh lại hỏi thế?”

“Không đúng sao, cô đang nghĩ tôi cũng giống với đại đa số những người khác. Chỉ tỏ vẻ thương hại hỏi han cô thôi, thật ra bên trong vô cùng miệt thị và ghét bỏ?”

Nghe thấy câu nói kia của anh ta, Lệ Hằng trợn tròn đôi mắt, nhìn trái nhìn phải rồi nghi ngờ hỏi: “Sao anh biết?”

“Đó là một khả năng của tôi! Cô gái này, thật ra mà nói dáng vẻ bề ngoài tuy quan trọng nhưng nhân cách càng quan trọng hơn. Cô chỉ cần nhớ một điều, cho dù sao này có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, cô cũng hãy giữ lấy nội tâm ban sơ của mình. Tuyệt đối đừng để cho ma quỷ chiếm giữ.”

Lệ Hằng cảm thấy mấy lời của anh ta thật sự kì quái. Làm sao mà anh ta biết được cô đang nghĩ gì, mấy lời đầy ẩn ý kia rốt cuộc như thế nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sac-dep-ma-quy/4.html.]

Dù sao thì cô đã sống gần ba mươi năm mới gặp một người không kì thị diện mạo của mình giống anh ta, nên khi xuống xe đã chủ động xin số điện thoại. Nhưng kết quả anh ta chỉ cười cười rồi nói: “Không cần đâu, thời điểm thích hợp sẽ gặp lại thôi. Chúc cô may mắn!”

Về đến nhà đã gần 12 giờ đêm, Lệ Hằng vẫn như cũ đi vào nhà tắm. Vì căn hộ vô thuê có giá cao nên thiết bị vô cùng hiện đại, vòi nước cũng là vòi cảm ứng. Đang tắm, điện thoại để bên ngoài của cô đột nhiên đổ chuông. Thông thường làm gì có ai gọi cô vào giờ này chứ. Nghĩ vậy nhưng Lệ Hằng vẫn quàng khăn tắm rồi đi ra ngoài. Không ngờ cho dù đã về đến nhà nhưng cô vẫn không thoát khỏi cảnh đó. Vừa cầm điện thoại lên, dãy số xa lạ hiện ra trước mặt, cô chần chừ không muốn nghe máy. 

Nhưng ngay lúc này, vòi nước cảm ứng trong nhà tắm đột nhiên chảy ầm ầm. Điện thoại lại đổ tới cuộc thứ hai, Lệ Hằng cầm chặt điện thoại trong tay đi tới chỗ cửa nhà tắm. Vòi nước vẫn chảy như thế, nhưng cô không nghĩ rằng cảm ứng bị hỏng đâu. Nhìn lại dãy số một lần nữa, cô quyết định ấn vào chỗ nhận cuộc gọi. Và lúc cô vừa nhận cuộc gọi thì vòi nước trong nhà tắm ngừng chảy. 

Áp điện thoại vào tai nhưng không trả lời, bên kia vang lên một tạp âm nho nhỏ. Lệ Hằng lại cúp điện thoại một lần nữa, vừa cúp thì vòi nước trong nhà tắm lại chảy. Không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy được. Nước vẫn cứ chảy, dù cô có mở hết đèn trong nhà nhưng vân luôn nhìn dáo dác một cách đầy sợ sệt. 

“Gọi lại đi, gọi lại đi...”

Đã nửa tiếng trôi qua, Lệ Hằng cảm thấy từng phút từng giây, vòi nước chảy kia đang tra tấn tinh thần mình dữ dội. Cô lẩm bẩm trong miệng, liên tục dán mắt vào điện thoại chờ đợi. Đêm hôm khuya khoắt, không gian tĩnh lặng, trong sự chờ đợi thấp thỏm của Lệ Hằng. Vòi nước trong nhà tắm đột nhiên tắt ngúm, một giây sau điện thoại cô reo lên. Giật nảy mình, cô chần chừ mấy giây rồi nhận điện thoại.

Đầu dây bên kia vang lên một chút tạp âm nho nhỏ rồi ngừng hẳn. Trong cái im lặng truyền đến tiếng gió hú rùng rợn, pha lẫn trong tiếng gió ấy là giọng nói của một cô gái. Cô ta chỉ nói một câu duy nhất một cách máy móc bằng cái chất giọng thê lương lạnh lẽo. Nội dung câu nói kia là: “Ai nói ma quỷ đều xấu xí, cô đã thấy ma quỷ xinh đẹp bao giờ chưa?”

Loading...